Hứa Đinh Bạch ánh mắt chút lo lắng của cô, giọng điệu dịu một chút: “Được, thì sẽ cố gắng hết sức.”
“Không là cố gắng mà thật sự , ?”
Hứa Đinh Bạch khẽ, gật đầu khẳng định: “Đã .”
“Hứa Đinh Bạch, lâu gặp.” lúc , tới chào hỏi. Hứa Đinh Bạch là chủ nhân của nơi , vì thể hẳn là nhiều đang tìm , Lâm Thanh Nhạc im lặng lùi về phía .
Hứa Đinh Bạch sang: “Chú Triệu.”
Triệu Chính Huy: “Chà, thế nào ? Sau khi cháu trở về Trung Quốc,
chú thời gian rảnh đến thăm công ty của cháu.”
“Tất cả đều thuận lợi.”
“Vậy thì , cháu thực sự . Thật may mắn cho Hạo Sâm và Hàn Cảnh giúp sức như cháu.” Triệu Chính Huy đùa: “Chả bù cho con gái của chú, cứ thích chạy theo mấy cái vớ va vớ vẩn, chịu để tâm đến chuyện công ty.”
Triệu Tử Ái bên cạnh Triệu Chính Huy đến mấy lời liền hừ một tiếng: “Ba, đến ba cũng đem con .”
“Ai da, mặt Đinh Bạch thôi mà gì , hai đứa các con đều quen cả , thằng bé còn con thế nào .”
“Quen chỗ nào chứ, quen, một chút cũng quen!” Triệu Tử Ái xoay đầu, thở phì phò .
“Ơ, cái con bé chuyện gì , hôm nay cứ nằng nặc đòi đến gặp Đinh Bạch với ba, khi đến thì chuyện với như thế .”
Lâm Thanh Nhạc vốn định phông nền phía , nhưng khi thấy lời , cô thể hai ba con mặt nhiều thêm một chút.
Cô danh sách khách mời, cho nên tới là Triệu tổng của tập đoàn Triệu thị và con gái của ông là Triệu Tử Ái cô đều , nhưng... giữa bọn họ và Hứa Đinh Bạch dây mơ rễ má sâu xa gì cô hề .
Cô liếc vị đại tiểu thư , ồ, còn xinh .
“Ba, con lý do gì mà tới gặp chứ… Ba đừng bậy, con mới thế.”
“Được , mỗi ngày ở nhà con còn nhắc mãi tới .”
Vẻ mặt của Triệu Tử Ái tức giận: "Làm gì !"
Hứa Đinh Bạch khẽ nhíu mày, đầu Lâm Thanh Nhạc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/loi-keo/chuong-118.html.]
Lâm Thanh Nhạc thấy đột nhiên sang, nhếch môi , dùng ánh mắt hiệu với : “Cứ chuyện tự nhiên, đừng để ý đến tớ.”
Hứa Đinh Bạch: “…”
“Hả? Đây là?” Triệu Chính Huy theo ánh mắt của Hứa Đinh Bạch về phía Lâm Thanh Nhạc.
Lâm Thanh Nhạc cố giảm độ tồn tại của bản hết sức thể, nhưng khi khách hỏi, cô vẫn cần lịch sự, hào phóng chào hỏi, đưa tay về phía : “Xin chào Triệu tổng, là Phó giám đốc bộ phận kế hoạch của Aurora, tên là Lâm Thanh Nhạc.”
“Ôi chao, xin chào.” Triệu Chính Huy bắt tay cô : “Xem Aurora của các cháu cũng là nơi nhiều tài giỏi hội tụ, cả phó giám đốc trẻ tuổi như .”
Lâm Thanh Nhạc: “Triệu tổng, ngài quá lời .”
Triệu Tử Ái nãy từ xa thấy Hứa Đinh Bạch chuyện với phụ nữ mặc váy đen , cô chỉ nghĩ rằng là đại diện của các công ty khác hoặc là cũng giống theo các bậc cha chú đến đây, nhưng cô ngờ rằng đây là cấp của Hứa Đinh Bạch.
Cô đánh giá từ xuống cô gái mặt một lượt.
Trong loại trường hợp , giữa con gái với sẽ sự so sánh. Triệu Tử Ái khi đến gần xem dáng vẻ của cô, trong lòng liền cảm thấy thoải mái.
Người phụ nữ với dáng vẻ như ngày ngày việc với Hứa Đinh Bạch...
“Hứa Đinh Bạch, trang viên của thật , em còn dạo qua , dẫn em dạo một vòng nha.” Triệu Tử Ái tới bên cạnh Hứa Đinh Bạch, toán chắn hết Lâm Thanh Nhạc phía .
Ánh mắt của Hứa Đinh Bạch trầm xuống: “ sẽ cho…”
“Ba cũng sẽ dạo thả lỏng một chút, ba?” Triệu Tử Ái gì, lập tức chặn lời .
Triệu Chính Huy: “Được thôi, để chú kể cho cháu về chuyện giữa chú với dì của cháu gặp ở Anh tháng . Lúc đó, chú và dì của cháu tâm sự với nhiều việc, giờ thể với cháu...”
Triệu Chính Huy là bạn tâm giao của dì nhỏ và dượng của Hứa Đinh Bạch, vì tầng quan hệ , Hứa Đinh Bạch luôn tôn trọng ông .
“Vâng.” Sắc mặt của Hứa Đinh Bạch thản nhiên, dẫn Triệu Chính Huy về phía .
Lâm Thanh Nhạc thấy bọn họ rời , liền nhanh chóng xoay cầm miếng bánh ngọt đặt xuống lên. ngay khi định dùng thìa múc một miếng, cô liền thấy Hứa Đinh Bạch xa đây.
Cô sửng sốt, nghĩ chuyện cần dặn dò nên liền im dám nhúc nhích chờ đợi. cô gái bên cạnh dường như thì thầm điều gì đó, đầu trò chuyện với .
Lâm Thanh Nhạc thu hồi ánh mắt, chậm rãi đút miếng bánh miệng.
Hừ… còn bận rộn.