Lưu Tinh với nhất, cũng thấy rõ nhất, thấy thấp giọng : “Lúc tin tức của nhầm lẫn mới với những lời đó, … Anh đừng nghĩ nhiều.”
Quý Lê: “ nghĩ nhiều cái gì…”
Lưu Tinh: “Ừ… Không nghĩ gì là nhất, của Hứa Đinh Bạch bình thường thể đụng , nếu thì c.h.ế.t thế nào cũng .”
Quý Lê hít sâu một , đương nhiên .
Có lẽ khác rõ, nhưng, cảm giác .
Hôm nay, là lời cảnh cáo của Hứa tổng dành cho .
Dọc đường từ công ty, Hứa Đinh Bạch đều dắt tay Lâm Thanh Nhạc. Mà dáng vẻ như của hai , khó để thu hút sự chú ý của ngoài trong công ty.
Trong lòng Lâm Thanh Nhạc vui vẻ vì lúc đến tìm cô ăn cơm, nhưng khác cứ chằm chằm như , vẫn cảm thấy chút thẹn thùng.
“Không chuyến bay buổi chiều , còn là kịp đó.” Lâm Thanh Nhạc hỏi.
“Đổi thành buổi tối .”
“Tại ?”
“Đến tìm em ăn một bữa cơm trưa.”
“Chỉ vì chuyện ?” Lâm Thanh Nhạc : “Trước đây chúng gặp ở công ty mà, qua đây, vả còn mua nhiều đồ ngon đến bộ phận của em như , đột ngột thế … Anh gì?”
“Không gì.” Hứa Đinh Bạch liếc xéo cô, nhẹ: “Chỉ , tuyên bố chủ quyền nữa.”
hết giận bình tĩnh , cũng hiểu suy nghĩ của cô. Con cô gái thật bướng bỉnh, thích lấy thực lực của chuyện. Làm như , sợ cấp phục, cô đường tắt.
Thế là cuối cùng, cũng cố nén lưu luyến, đích đưa .
Tháng năm năm , Lâm Thanh Nhạc đến công ty con Hàng Thành nửa năm .
Hôm nay, vì kết thúc một hạng mục của công ty, Lâm Thanh Nhạc tăng ca ở văn phòng đến mười giờ tối.
“Giám đốc.” Có gõ cửa.
Lâm Thanh Nhạc giương mắt đến: “Quý Lê, và Tiểu Tinh thể .”
Quý Lê đặt cà phê lên bàn cô: “Giám đốc, cô tăng ca liên tục ba ngày , hạng mục sắp kết thúc , là hôm nay cô về sớm chút .”
“Cậu cần để ý đến , hai .”
“Được … Cà phê đây, cô uống .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/loi-keo/chuong-193-pn-3.html.]
Lâm Thanh Nhạc với : “Được, cảm ơn.”
Quý Lê lo lắng cô, khỏi văn phòng.
Vừa , Lưu Tinh bắt lấy nhỏ giọng : “Thế nào? Có thể ?”
Quý Lê: “Ừ, đồ của hai chúng qua , giám đốc thể .”
“Yes!” Lưu Tinh vươn vai lười biếng: “Hai ngày nay sắp mệt c.h.ế.t , thật sự , xem, giám đốc thể chống chọi chứ.”
Quý Lê trong cửa sổ thủy tinh, vùng chân mày của phụ nữ bên trong nhíu , cực kỳ chuyên chú, giờ , bình thường đều sẽ trạng thái mệt mỏi, nhưng mặt mày cô tinh xảo, một chút tiêu cực nào.
Là một phụ nữ lợi hại.
nhớ lúc đầu, lúc thấy cô gái trẻ tuổi nhảy dù đến vị trí giám đốc của bọn họ đều hoài nghi. Anh cũng , bởi vì phụ nữ chỉ lớn hơn bốn tuổi mà thôi, nhưng là cấp tầng lãnh đạo cao hơn nhiều …
, khi thật sự việc cùng cô, cũng như những đồng nghiệp khác đều vả mặt cực mạnh. Bởi vì phụ nữ những thông minh lợi hại, mà còn còn siêng năng, tựa như việc gì cũng khó cô…
“Cô cũng là ngày đầu quen giám đốc, dáng vẻ của cô xa lạ .” Quý Lê .
Lưu Tinh: “Ừ… Cũng . mà, xem cô cố gắng như gì chứ, chồng cô là Hứa Đinh Bạch mà, , nếu nửa lợi hại như , mới cần nô lệ cho xã hội.”
Chân mày Quý Lê nhíu , tiếp lời.
Lưu Tinh nhỏ giọng : “Cho nên cảm thấy nhá, hai bọn họ thể chút vấn đề.”
“Đừng bậy.”
“Thật mà, xem, từ đến nay Hứa tổng tới công ty chúng thăm giám đốc đấy, cũng quan tâm đặc biệt gì… Quan trọng hơn là, ngày , cô điều đến đây là vì cãi với Hứa tổng mới đày .”
“…”
“Hai ngăn cách hai nơi lâu như , xem bọn họ như lời đồn , ly hôn ?”
Trong lòng Quý Lê lộp bộp một tiếng: “Được , cô cái gì, liên quan gì tới chúng .”
“Ô hô, liên quan ?” Lưu Tinh hì hì, đùa: “Giám đốc là nữ thần của mà, nếu cô ly hôn với ông chủ , vui .”
Quý Lê sững sờ: “Này, cô bừa gì thế.”
Lưu Tinh ý nghĩ thâm sâu : “Ha ha ha đùa thôi, , về nhà đây.”
“…”
Lưu Tinh ngâm nga khúc nhạc nhỏ, thu dọn đồ đạc xong rời khỏi.
Quý Lê đơ mặt, về phía chỗ của . nhớ đến lời của Lưu Tinh, nhịn bên trong văn phòng.