Ban đầu  cũng từng do dự, con đường  hiểm trở,  nên dẫn họ  cùng  , nhưng  lo họ sẽ báo tin cho Nguỵ Lang.
Giờ đây, hai   tỏ lòng trung thành, mang theo họ cũng   gì  .
Ta xoa xoa eo, lập tức kéo Liên Hoài lên xe ngựa.
Tiểu Hoa  đánh xe  hỏi: "Tiểu thư định  ?"
"Đến... Giang Nam ,   đến xem nơi     sống."
Xe ngựa cứ thế  về phương Nam,  Đại Hoa, Tiểu Hoa khoẻ mạnh  cùng,  ai dám đến gây sự.
Nghe  Minh Võ Đế  băng hà, thái tử Nguỵ Thành lên ngôi.
Còn đêm đó Trung cung xảy  một trận hoả hoạn lớn, Bùi hậu mới  sắc phong  lâu  c.h.ế.t trong biển lửa.
Nghĩ cũng , ngọn lửa đó chắc chắn là Vãn Thuý đốt.
Sau khi Nguỵ Thành lên ngôi,   bãi miễn gần hết các quan , triều đình đang thiếu  trầm trọng,  phá lệ mở khoa cử sớm hơn một năm.
Trải qua ba tháng,  và Liên Hoài cuối cùng cũng đến Giang Nam, mua một căn nhà  ở .
Phong cảnh và con  nơi đây quả nhiên khác xa với kinh thành.
Đồ ăn cũng  hợp khẩu vị của .
Liên Hoài  quấn dây tía đằng lên xích đu,  cảm thán: "Nhị tiểu thư là quý phi duy nhất trong hậu cung, thật lợi hại!"
Ta dùng đầu ngón chân chạm đất, lười biếng nhắm mắt .
Gần đây trời nắng , khiến  cũng  buồn ngủ.
- Edit by Thiên Thanh -
Ăn cắp truyện đăng wattpad là vô đạo đức, vô học.
Liên Hoài vẫn  ngừng lải nhải: "Tiểu thư gần đây lười biếng, mập lên,  còn  buồn ngủ nữa."
Nàng dừng  một lúc,   thêm: "Ừm, ngay cả kỳ kinh nguyệt cũng lười biếng, ba tháng nay  thấy đến."
Ta "hự" một tiếng  bật dậy, suýt chút nữa  thở nổi.
Xong .
Mắt  ngấn lệ   giường.
Liên Hoài một tay bưng bát, một tay chống nạnh: "Tiểu thư, nên dậy uống canh thôi."
Từ bảy ngày , khi   chẩn đoán là mang thai, Liên Hoài  ép  uống canh gà đen liên tục suốt bảy ngày.
"Huhu,   uống bảy ngày , ngươi  xem mặt  đều đen cả , trong mắt ngươi chỉ  tiểu chủ tử   đời,  còn  tiểu thư  nữa !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/loi-tien-tri-phuong-menh/chuong-11.html.]
Sống những ngày nhàn hạ quá lâu,  nhận  Liên Hoài bây giờ càng ngày càng  sợ .
Ngay cả khi  đang sụt sùi nước mắt, Liên Hoài vẫn mặt  đổi sắc gật đầu: "Người  đúng,  còn tiểu thư nữa,   nên gọi  là phu nhân thôi."
Nàng còn phàn nàn: "Sau khi  thai phu nhân càng ngày càng  giở tính tiểu thư ."
"..."
Ta giận dỗi kéo chăn lên, vùi   trong.
Chờ  lâu, chờ đến khi  sắp ngủ gục, Liên Hoài cũng  đến dỗ dành .
Ta cẩn thận vén chăn , chợt đối diện với đôi mắt của Ngụy Lang.
"... Ngươi  gì thế!" Ta suýt nữa nhảy dựng lên.
Ngụy Lang đỡ lấy ,  ha hả: "Ta đến nhận con."
"..."
"Ngươi đừng dọa nữ tử  thai  !" Ta lườm  một cái.
Ngụy Lang: "..."
"Vậy, Bùi Ngọc Dao, lúc đó nàng chạy trốn  gì?" Hắn chất vấn .
Được , đây là định đến hỏi tội đây.
Mắt  đảo một vòng, cố nặn  vài giọt nước mắt: "Đêm đó   nghĩ kỹ , dù   cũng là mẫu hậu  danh nghĩa của ngươi, chúng  ở bên   thích hợp."
Ngụy Lang cạn lời.
"Hơn nữa, ngươi  trơ mắt   gả cho phụ hoàng của ngươi, xem  ngươi cũng chẳng  tình cảm gì với ."
Ngụy Lang nhướng mày.
Ta tiếp tục : "Mặc dù  trái với luân thường, nhưng Nguỵ Thành còn  thể vì  mà hạ độc tiên đế, tình cảm của  dành cho  còn sâu đậm hơn ngươi."
Ban đầu chỉ là bịa đặt  bừa, nhưng càng   càng tự thuyết phục , tức giận  lưng   thèm  .
"Ai  với nàng độc là do Nguỵ Thành hạ?" Giọng  lạnh lẽo của Ngụy Lang vang lên  tai .
Ta kinh ngạc   .
"Thuốc độc của phụ hoàng là do  hạ."
Vẻ mặt của Ngụy Lang  nghiêm túc,  giống như đang  đùa.
Chuyện ... quả thực  ngoài dự liệu của .