Ta há hốc miệng, ngây  : "Vậy... ngay cả phụ hoàng của  mà ngươi cũng dám hạ độc, ngươi đúng là một đứa con hiếu thảo."
Ngụy Lang u uất lườm  một cái, im lặng  lâu,  từ từ : "Đêm Giang hậu trúng độc, triệu chứng giống hệt với mẫu phi của  năm xưa."
"Đêm nàng  cung, thuốc độc mà  phát hiện  chẳng qua chỉ là nghi binh, thuốc độc thật sự  ngấm sâu  xương tủy của ."
Ta nghẹn lời.
Ngụy Lang  Liên Hoài      giường hai ngày, nhất quyết kéo  dậy  dạo.
Tiểu Hoa đang định  ngoài, thấy Ngụy Lang liền sững sờ, từ trong tay áo lấy  một phong thư, cung kính đưa cho Ngụy Lang: "Điện hạ, đây là tình hình sinh hoạt ăn uống của phu nhân ngày hôm qua,    xem ngay bây giờ ?"
Mắt  trợn tròn,  thể tin   hai , đ.ấ.m n.g.ự.c dậm chân : "Các ngươi! Các ngươi là lũ lừa gạt!"
Ngụy Lang một tay giữ chặt : "Khóc cái gì,  vốn định đợi  việc trong triều  định  mới đến tìm nàng,  ngờ nàng  giấu  mang một bất ngờ lớn."
Tiểu Hoa mặt  đỏ tim  đập giải thích: "Phu nhân, nô tỳ  lừa , chỉ là  khi   nhận lời ủy thác của điện hạ,  cũng   là   báo cáo hành tung của  cho điện hạ."
"..."
Thôi , mặc kệ nàng .
Ngụy Lang dẫn   dạo trong sân,    hai bước,   bắt đầu tìm chỗ lười biếng.
Hắn đành chịu, chỉ  thể chiều ý  mà đẩy xích đu.
"Haiz." Ta rầu rĩ thở dài.
- Edit by Thiên Thanh -
Ăn cắp truyện đăng wattpad là vô đạo đức, vô học.
Ngụy Lang: "Phụ nữ mang thai đều đa sầu đa cảm như nàng ?"
Ta tự  lo lắng: "Ngươi  xem Nguỵ Thành  hoàng đế,    tay với ngươi ?"
Ngụy Lang: "... Ba mươi vạn đại quân  lưng    để ăn chay."
Ta vò tay thở dài: "Không ngờ   hoàng hậu chỉ  vẻn vẹn một tháng."
Ngụy Lang: "... Nếu nàng    nghiện,  sẽ đoạt  cho nàng."
Khi bụng  bắt đầu lộ rõ, quý phi trong cung  sinh nở.
Nghe  là do Bùi gia  tặng quà cho quý phi, khiến quý phi cảm thấy khó chịu.
Nguỵ Thành  mừng  giận,  tịch thu  bộ gia sản của Bùi gia,  bắt chước tiên đế phong quý phi xuất  thường dân   hoàng hậu.
"Tổ mẫu  thể trông cậy  , liền  bám víu  nhị tiểu thư ." Liên Hoài  quạt cho   giận dỗi .
Cả nhà   ai tỉnh táo, lúc   nghĩ đến việc tránh xa mà cứ thích tiến lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/loi-tien-tri-phuong-menh/chuong-12.html.]
Ta lắc đầu.
Mấy ngày  Ngụy Lang   việc  về kinh một chuyến.
Không  khi nào mới  thể trở về.
"Trong lòng    , nếu trong lòng   thì   bỏ  hai  con cô nhi quả phụ chúng  ở đây, huhu~"
Liên Hoài: "..."
"Oa oa oa"
Liên Hoài: "Được ,  cũng đừng chỉ sấm  mưa nữa, ồn ào đến nỗi nô tỳ đau đầu."
Phản , phản .
Ta hung hăng trừng mắt  nàng.
Liên Hoài  hề nao núng: "Tiểu thư,    tân khoa trạng nguyên năm nay ?"
Ta tiếp tục hung hăng trừng mắt  nàng.
"Nghe  tướng mạo tuấn tú, phong thái ngời ngời."
"... Có ảnh ?"
Liên Hoài khinh bỉ bỏ qua câu hỏi của : "Tân khoa trạng nguyên hình như cũng là  Giang Nam,  trọng dụng  triều, còn vì để lấy lòng tân hoàng mà thu thập  nhiều đồ vật nhỏ ở Giang Nam gửi  hậu cung đấy."
Chuyện ,   vẻ  "cắm sừng" đấy.
 Nguỵ Thành lòng  rộng lớn,  lẽ  nghĩ nhiều như .
Vì giai đoạn đầu thai kỳ luôn    đường, thai   định, nên Ngụy Lang  cho phép   khỏi sân,  tin đồn đều do Liên Hoài sáng  ngoài mua rau và trò chuyện với các ông bà lớn tuổi để dò la .
Ngụy Lang   về, nhưng thư thì đến thường xuyên.
Ta rảnh rỗi buồn chán, thư mắng  gửi  còn thường xuyên hơn.
Bụng càng lớn,    càng bất tiện, nhiều nhất cũng chỉ  trong vườn hoa.
Nghe  hoàng tử trong cung sinh  sức khỏe  , tiệc đầy tháng   lùi  ba tháng mới tổ chức,  đó chính thức  phong  thái tử.
"Tiểu thư,   ướt quần " Liên Hoài chỉ  phía    .
Nghe ,   cúi đầu xem, chỉ thấy một cái bụng tròn vo.
  cảm thấy phía  ướt sũng.