Nguỵ Lang bỗng nhiên dừng bước,     chằm chằm, nghiêm túc : "Nếu nàng   hoàng hậu,    là lựa chọn duy nhất."
Ta nhận chỉ vì thấy cặp trâm đó  giá trị thôi.
 trong mắt Nguỵ Lang, đây  lẽ là bằng chứng cho việc  và Nguỵ Thành tình đầu ý hợp.
Ta siết chặt chiếc khăn trong tay, do dự : "Ngươi  với  những điều , thật sự  sợ   cho Nguỵ Thành và hoàng thượng ?"
Nguỵ Lang nhướng cằm: "Nếu nàng  tố cáo, thì cứ  tố cáo ."
Kiêu ngạo đến mức    đá cho  vài cái.
Mức độ  sủng ái của Nguỵ Lang hơn hẳn Nguỵ Thành, nhưng năm đó hoàng thượng  lập Nguỵ Thành  thái tử, vượt ngoài dự đoán của  .
Lúc đó, hoàng hậu còn   là hoàng hậu, chỉ là một tần phi nho nhỏ, mà Cao quý phi vẫn còn sống.
Không lâu  khi lập Nguỵ Thành, Cao quý phi bỗng mắc bệnh nặng qua đời.
Sau khi Cao quý phi , hoàng thượng đau buồn tột cùng, trong  các phi tần  gia thế hiển hách,  chọn Giang thị,  xuất  bình dân  hoàng hậu, giao Nguỵ Lang cho Giang hậu nuôi dưỡng.
  lâu ,  của Nguỵ Lang   cung đón  .
"Ngươi   đích  tặng quà cho , rốt cuộc là tặng cái gì?"
Ánh mắt Nguỵ Lang u uất: "Không mời   , chỉ nghĩ đến nhận quà thôi ?"
"Toàn là nữ quyến, ngươi    e là  tiện lắm."
"Thôi ." Nguỵ Lang thở dài một tiếng, từ trong tay áo lấy  một xấp giấy, "Ta tặng nàng một biệt viện ở ngoại ô thành, cùng với hai tỳ nữ võ nghệ cao cường. Nếu nàng ở phủ cảm thấy buồn chán  thể đến đó ở tạm, nàng  hài lòng ?"
Hắn đưa giấy tờ nhà cho .
Mắt  sáng lên,  kìm  ngước lên  .
Mắt Ngụy Lang ánh lên ý .
Ta vội vàng thu  nụ : "Vậy thì xin đa tạ điện hạ."
Trước khi , Ngụy Lang  : "À,   hoàng  của   sủng ái vũ nữ trong phủ, mấy ngày  còn mời Tôn ngự y đến bắt mạch, kê vài thang thuốc an thai, nhưng tiếc là  thể yếu ớt  giữ , A Dao  chắc  gả cho  như  ?"
Ta sững sờ, trong đầu chợt hiện  bóng dáng nữ tử mặc y phục xanh lục .
Trông nàng   lớn tuổi,  mà  thể  tổn thương.
Ngụy Thành quả nhiên là đồ súc sinh.
Ngụy Thành và Ngụy Lang giống như đang cạnh tranh , cứ cách vài ba ngày  gửi đồ đến chỗ .
Hôm nay   gửi một bộ đồ trang trí khảm ngọc trắng, ngày mai   sẽ gửi một bức tượng Quan Âm bằng vàng ròng   cao tăng khai quang. Chuyện   trở thành trò  trong Hoàng thành.
Đồ mà họ gửi đến,  đều  từ chối, dù  cũng là những vật quý giá.
Còn về chuyện vũ nữ trong phủ Ngụy Thành  thai, chuyện    lan truyền  ngoài, nếu   Ngụy Lang cố ý  cho ,  cũng  thể  .
Chẳng qua  thực sự lo lắng về lời tiên tri, thường xuyên soi gương mà than thở.
Dù lời tiên tri đó là thật  giả, chỉ cần nó còn tồn tại,  sẽ khó mà thoát khỏi Ngụy Thành.
Liên Hoài khen   lớn ,  suy nghĩ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/loi-tien-tri-phuong-menh/chuong-5.html.]
Ta suy  nghĩ , chỉ  thể nghĩ đến Ngụy Lang,  là một lựa chọn  tồi. Ngoại hình tuấn tú, văn võ song ,  còn gan lớn.
Quan trọng hơn, so với Ngụy Thành,   hề chán ghét Ngụy Lang.
Cùng  tạo phản so với việc gả cho Ngụy Thành, quả thực  đáng nhắc đến...
Nghĩ đến đây, thỉnh thoảng  cũng biểu lộ chút tình ý giả dối để lừa .
Hắn  trong thư rằng sẽ chọn ngày  cung cầu xin một đạo chỉ để định hôn sự của hai .
Ta  lo lắng, hỏi  rằng liệu Võ Đế  đồng ý .
Từng nét chữ của Ngụy Lang đều toát lên sự kiêu ngạo của : "Nàng    của  nắm giữ mấy chục vạn đại quân ?"
Ta: "..."
Thì  là .
Ta  bớt lo  một nửa.
Lời "mệnh phượng" suy cho cùng cũng chỉ là tin đồn, Võ Đế chắc hẳn sẽ  quá để tâm...
Phải ?
Ngay lúc  đang thấp thỏm lo lắng và tràn đầy ảo tưởng chờ tin tức của Ngụy Lang, Liên Hoài vội vã chạy : "Tiểu thư! Tiểu thư! A Đoàn mất tích !"
Ta loạng choạng ngã khỏi ghế bập bênh.
A Đoàn là một con mèo trắng hai màu mắt mà Ngụy Lang tặng  hai tháng , mới năm tháng tuổi, giống như một viên chè trôi nước nhỏ,  nghịch ngợm.
Ngụy Lang  dễ thương, nhưng A Đoàn  tặng thì  dễ thương.
Thức ăn của A Đoàn mỗi ngày đều do  tự tay chuẩn , tối  cùng  ngủ chung chăn.
Liên Hoài     trong phòng tìm kiếm.
Ta ngơ ngác hỏi: "Là mất tích,  là...?"
Lúc nhỏ,  cũng từng nhặt một con mèo, nhưng chỉ nuôi  ba ngày, tổ mẫu  lấy cớ chơi bời  hỏng ý chí, ôm con mèo .
Sau ,   thấy xác nó ở góc tường trong vườn hoa.
Ta vội vã chạy đến vườn hoa, Liên Hoài  theo phía .
Trong cái ao đó, một t.h.i t.h.ể nhỏ nhắn đang nổi lềnh bềnh.
Ta siết chặt nắm tay, chỉ cảm thấy choáng váng.
Luôn là như , họ dường như  bao giờ dung túng cho bất cứ thứ gì  yêu thích.
Bị   sắp đặt mười mấy năm, chỉ vì  Ngụy Lang chiều chuộng vài ngày,   tưởng rằng  thứ  thể khác .
Ta đờ đẫn bước xuống nước,  vớt A Đoàn lên.
- Edit by Thiên Thanh -
Ăn cắp truyện đăng wattpad là vô đạo đức, vô học.
Liên Hoài nắm c.h.ặ.t t.a.y : "Tiểu thư!"
Tổ mẫu dẫn theo một đám  lớn đến, nhíu mày mắng : "Ngọc Dao, con mau lên bờ! Con   còn  thể thống gì nữa!"
Sau lưng bà là một đám nha  và gia đinh khí thế hung hăng.
Và  lưng , chỉ  một  Liên Hoài.