Giữa chúng  dường như  một sợi dây vô hình, tách biệt  với Bùi phủ.
Ta lạnh lùng  bà,   hỏi bà rốt cuộc vì , ngay cả một con mèo nhỏ cũng  tha.
Những năm nay    đủ  ?
Bùi Ngọc An   lưng bà, lấm lét với vẻ mặt chột .
Ta lập tức hiểu .
"Là ngươi, đúng ?"
Bùi Ngọc An  dám  thẳng  , cứ lẩn tránh  lưng bà.
Tổ mẫu chùng mặt xuống: "Ngọc Dao, dọa   con !"
Có bà chống lưng, Bùi Ngọc An dạn dĩ hơn, lè lưỡi  mặt quỷ với .
"Đệ ?" Ta  khẩy một tiếng, "Mẫu   chỉ sinh   và  , lấy   cái thứ hoang dã cũng xứng    ? Bà xem nó  giống phụ  ?"
Nói cũng , tuy phụ   phẩm hạnh   gì, nhưng khuôn mặt cũng tạm . Bùi Ngọc An mắt nhỏ môi dày, ngoại trừ  cái đó  thì chẳng  điểm nào giống ông  cả.
Tổ mẫu kinh ngạc: "Làm  con  chuyện về   con? Ai   cho con?"
Ta  khẩy: "Có quan trọng ? Trong lòng bà, việc nó  dòng m.á.u họ Bùi  quan trọng ?"
Trong mắt bà loé lên một tia nghi ngờ, nhưng  một tiếng "Tổ mẫu" của Bùi Ngọc An cắt ngang.
Bà che chở Bùi Ngọc An, hung dữ mắng : "Con  năng kiểu gì ,   con là con cháu chính tông của Bùi gia,   nhập gia phả !"
Bùi Ngọc An chống nạnh: "Con chỉ  chơi với nó thôi, là nó cắn con , con chỉ đẩy một cái, nó liền rơi xuống!"
Nói ,  giơ bàn tay mập mạp như chân heo lên  mặt bà lão, la oai oái vì đau.
Bà lão bận rộn dỗ dành  ngớt.
"Ngọc An thích mèo, mai bà sẽ sai   mua vài con về, tỷ con keo kiệt như , chúng   cần đồ của con bé."
Lời    thật chướng tai.
Ta nhịn   nhịn, cuối cùng vẫn  kìm  mà cất lời: "Ngươi  , con mèo đó là ai tặng ?"
Bùi Ngọc An lộ vẻ khó hiểu.
Ta  đến méo mó: "Là Lục hoàng tử cao quý nhất hiện nay tặng."
Bùi Ngọc An vẫn  hề nao núng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/loi-tien-tri-phuong-menh/chuong-6.html.]
Ta  tiếp: "Lục hoàng tử  một biệt danh, gọi là Ngọc Diện Diêm La,  mạng  trong tay   đến ngàn cũng  hàng trăm, hạng  như ngươi,  chỉ cần động ngón tay là  thể bóp chết."
Bùi Ngọc An sợ đến run lẩy bẩy, ngay cả  cũng  dám.
Bà tức đến đỏ mặt, bảo  im miệng.
- Edit by Thiên Thanh -
Ăn cắp truyện đăng wattpad là vô đạo đức, vô học.
Nụ   môi  càng sâu hơn: "À đúng ,  là   thù dai,   chừng tối nay sẽ đến tìm ngươi đấy."
Lấy danh nghĩa của Ngụy Lang để dọa , thực    chột .
Bà lão tức đến nỗi  sai  lôi   quỳ từ đường.
Trong lúc cãi vã ầm ĩ, quản gia đến báo: "Trong cung   đến, mời tiểu thư  sảnh  chỉ!"
Mặc dù  chuẩn  tâm lý, nhưng thánh chỉ vẫn đến nhanh hơn  dự đoán.
Người đến tuyên chỉ là Đức công công bên cạnh Minh Võ Đế.
Ông  đang  chuyện phiếm với phụ  , cả hai đều tỏ vẻ vui mừng.
Đức công công  thấy , liền nghiêm mặt .
"Phụng thiên thừa vận hoàng đế, chiếu : Nữ nhi họ Bùi, tên Ngọc Dao, tính tình đoan trang, dung mạo xuất chúng, nay ngôi vị chủ hậu cung còn trống, sắc lập nữ nhi họ Bùi tên Ngọc Dao  hoàng hậu,  ở Trung cung. Khâm thử!"
Một đạo thánh chỉ đánh  sững sờ.
Bà lão do dự : "Đức công công, ..."
Ông  liếc  lạnh lùng: "Bùi lão phu nhân  ý kiến gì với thánh chỉ của hoàng thượng ?"
Bà lão vội vàng lắc đầu: "Không dám  dám!"
Ta ngây  quỳ tại chỗ.
Đức công công nhắc nhở : "Bùi tiểu thư, nhận chỉ ."
Bà và phụ   ngừng thúc giục .
Ta lờ đờ nhận lấy thánh chỉ từ tay ông .
Sau khi Đức công công , tổ mẫu thở dài hỏi   .
Phụ  vuốt râu,  : "Ngọc Dao  cung  hoàng hậu là chuyện  mà,  mẫu   phiền muộn?"
Tổ mẫu cắn răng tiếc nuối : "Nếu xét về tuổi tác, đương kim thánh thượng còn lớn hơn cả con!"
"Nếu Ngọc Dao  sinh  long tự  khi  băng hà, Bùi gia chúng  còn trông cậy  ai? Một vị hoàng hậu chỉ  hư danh mà   con cái ?"