Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Chương 12: Người bạn si tình
 
Chúng    ghế đá tại khuôn viên trường, Duyên kể chuyện cho  , trong giọng  ẩn chứa 1 nỗi buồn ngọt ngào.  với Duyên chơi  nhưng chuyện riêng tư Duyên hiếm khi kể.
-          Hồi học trung học, tớ  tiếng là   não ngắn.
 lập tức ngừng hút sữa, lắng  từng câu từng chữ. Chuyện về Duyên, quá khứ của Duyên, luôn là ẩn  khiến cho bất kỳ ai cũng  khám phá.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/love-note-bi-kip-cua-trai/chuong-12-nguoi-ban-si-tinh.html.]
Tiểu thuyết là nơi chữa lành.
Mấy bạn ghé qua follow mình trên Fb để ủng hộ mình nha. 
Mình là Tiểu thuyết Tsuky.
“Bố  tớ  đầu tư cho chuyện học hành của tớ, kỳ vọng ở tớ quá nhiều, thậm chí bỏ  1 đống tiền để xin cho tớ học trường chuyên. Tớ thực sự  thích chuyện bố  lúc nào cũng áp đặt lên cuộc sống của tớ. Tớ chểnh mảng học hành, trở thành học sinh kém gần nhất trường chuyên. Bạn bè khinh rẻ tớ, tở cũng chẳng quan tâm.
Khi tớ lên lớp 11,bố  tớ nhờ bạn là thầy Nguyên, hiệu trưởng trường  tìm gia sư cho tớ. Thầy  nhờ cậy  Chung, lúc đó là sinh viên giỏi nhất trường . Kể từ khi  Chung gia sư cho tớ,  dạy tớ  nhiều điều, cả về kiến thức và cuộc sống. Tớ hiểu  rằng  là 1 đứa con gái ích kỷ, sướng mà   hưởng, may mắn hơn  nhiều  mà    may mắn. Anh  , nhưng    tớ hiểu rằng   sống khác. Từ đó, tớ học hành tiến bộ hẳn, luôn  trong top của lớp,  thầy yêu bạn mến. Tớ thầm cảm ơn .
 Lên lớp 12 thì tớ  tớ  thầm yêu . Tớ gấp hạcc giấy và trái tim, bỏ đầy lọ thủy tinh tặng , tớ tích cóp tiền, mua sơ mi tặng ,  đều  nhận. Anh khẽ  bảo tớ: “Ở tuổi của em nên học hành cho ”.
Sau khi thi đỗ ĐH, tớ hẹn gặp  ở quán cà phê với lý do là để cảm ơn. Anh  rằng  cần khách sáo, nhưng  vẫn đến để chia vui với tớ. Tớ cãi bố ,  chịu thi Ngân Hàng mà thi trường  cũng là vì . Tớ lâng lâng với niềm hạnh phúc sẽ  chung trường với . Và tớ  chần chừ gì nữa, lấy hết dũng khí tớ  yêu . Anh  bàng hoàng,  im lặng 1 lúc  lặng lẽ   ngoài đường,    nhẹ nhàng: "Anh chỉ là trai nghèo, sẽ  1 ngày em nhận  tình cảm hôm nay chỉ là cảm nắng.  Em vẫn còn trẻ con lắm".
Trong giây phút đó, tớ lạc hẳn giọng . Tớ   gào lên rằng “Em  lớn ”, nhưng tớ    khó . Anh, 1  nhiều tự tin như thế, lẽ nào   tin rằng tương lai  sẽ   là “trai nghèo”. Đơn giản là  chê bai tớ, chê tớ là tiểu thư, mơ mộng, chỉ  yêu đương,  cầu tiến,   phấn đấu, ích kỷ, chỉ lo đến cảm nhận của bản  . Tớ  cho phép    mặt ,    nghĩ tớ là tiểu thư nhõng nhẽo. Sau hôm đó, tớ như kẻ mất hồn. Có  mơ tớ cũng  ngờ, tình cảm đầu đời của tớ   từ chối 1 cách phũ phàng như thế. Tớ  bỏ hết tự trọng của  xuống vì ,  mà  chẳng hề để tâm. Tớ quyết tâm sẽ khiến  1 ngày nào đó   yêu tớ. Tớ  trở thành  con gái đủ những chuẩn mực mà  mong ước”.