Vì    đều   ngu ngốc, đáng đời, lừa đảo  đánh là .
 
Vì  ngươi nghĩ, chỉ  ngươi  liêm sỉ, còn  thì  tha thứ cho ngươi  điều kiện?”
 
Lý Hành Chu cứng .
 
Hắn vô thức đưa tay chạm mặt ,  mới phát hiện   tự lúc nào   rơi lệ.
 
“Kim Châu, nàng đừng theo  về Cô Tô. Chờ  hủy hôn với Lục Nhược,  sẽ xin  , đưa năm trăm lượng bạc chuộc  cho nàng.”
 
Ta ngắt lời, bật  lạnh:
 
“Không  ngươi là con thứ   sủng ? Đại nương tử sẽ đồng ý để ngươi bỏ  năm trăm lượng vì một nữ lừa đảo?”
 
“...Đó là  lừa nàng. Ta tuy   trưởng tử, nhưng trong nhà cũng  quá bạc đãi. Chuyện   nhất định thuyết phục  mẫu .”
 
Vẫn là cái kiểu suy nghĩ đó.
 
Chỉ cần  hối hận, chỉ cần   đầu,  khác sẽ  nguyên tại chỗ chờ ,  oán  hận.
 
“Lý công tử nghĩ  sẽ tha thứ cho ngươi ?”
 
Lý Hành Chu như  sét đánh.
 
“Ta là kẻ lừa đảo, đúng.  tình cảm  dành cho ngươi là thật, ngoài  phận,   từng lừa ngươi điều gì.
 
  đoán, ngươi   là ai từ sớm .
 
Thấy  cố tình giấu giếm, lúng túng che đậy, trong lòng chắc   thầm.”
 
“Ta  từng  mang ơn  vòi vĩnh.
 
Dù là bạc trắng, nếu ngươi   cho,  cũng sẽ  quấn lấy.
 
Vì  chỉ là một nữ tử  quyền  thế,  bắt nạt cũng  ai bênh, cùng lắm là cắn răng nhận mười trượng  im lặng rút lui.”
 
“Chuyện đó là do   ! Ta chỉ  bà cho nàng ngân phiếu,  hề  nàng  đánh.
 
Những ngày qua  nghĩ thông ,   cưới nàng.”
 
...
 
Vậy thì ?
 
Ngươi  cưới , nghĩa là  bù đắp đủ cho ?
 
Ta nên quỳ xuống cảm tạ tấm lòng vàng của ngươi?
 
“Kim Châu, chuyện  đây là    với nàng.
 
Giờ  thật lòng  cưới nàng, cũng hối hận vì  từng xem nhẹ nàng.
 
Chờ  bàn xong vụ  ăn với Thẩm công tử,  sẽ  vốn  chuyện với cha . Họ sẽ  phản đối.
 
Chuyện bên Thẩm công tử, nàng cố gắng duy trì quan hệ, nhà họ Triệu  thể so với nhà .
 
Thuyết phục  Thẩm công tử hợp tác, ký  khế ước,  sẽ lấy bạc chuộc  cho nàng.
 
Ta... sẽ  chê nàng .”
 
...
 
Lý Hành Chu, thật đáng buồn .
 
Ta vốn là  yếu đuối, dễ mềm lòng.
 
Chỉ cần ngươi  chút thành ý, một lời xin , một ánh mắt hối .
 
Ta đều sẽ buông tay,  tiếp tục bày kế hại ngươi.
 
Suýt nữa    ngươi lừa  nữa.
 
Suýt nữa,  tin rằng ngươi thực lòng hối hận.
 
“Lý công tử nếu thật lòng vì , xin hãy giúp  giấu   phận.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/lua-gat-ta-vui-lam-sao/chuong-11-khoc-den-thuong-tam.html.]
Đừng để Thẩm công tử   là lừa đảo mà chán ghét .
 
Như   mới  thể sống yên .”
 
Ta   trở về tìm Thẩm Xuyên Thanh.
 
Chỉ là… hình như    nhầm – phía  giả sơn,  bóng áo xanh khẽ lướt qua, vội vã rời .
Follow FB. HOA VÔ ƯU để đọc thêm nhiều truyện hay bạn nhé !!!
 
7
 
Thấy  úp mặt  gối suốt nửa ngày.
 
Thẩm Xuyên Thanh chẳng  dỗ nữ tử  , sốt ruột đến gãi đầu gãi tai:
 
“...Nếu ngươi hối hận chuyện cùng  lừa gạt ,  dừng tay,  cũng  chê  gì .”
 
Dừng tay?
 
Cá  cắn câu ,    dừng?
 
“Là vì hôm nay  thấy khung dệt ở hai nhà, thấy chúng  đắc tội cả hai  thể đụng  ?”
 
Thẩm Xuyên Thanh lắc đầu.
 
“Là thấy  kẻ lừa gạt là sai? Ngươi  rửa tay gác kiếm?”
 
Hắn  xuống bên giường, đưa cho  một chiếc khăn tay:
 
“Không . Chỉ là thấy ngươi  đến thương tâm.
 
Ta cảm thấy… dù  lừa   , ngươi cũng chẳng vui vẻ gì.”
 
Không đợi  cãi , ngoài cửa   tiểu nhị mang đồ ăn và rượu đến.
 
“Bữa tiệc khi nãy ngươi  ăn  gì,  nửa ngày nữa,  đoán thể nào cũng đói.”
 
Ta định cứng miệng, nhưng bụng  đánh trống.
 
“Ăn  ăn ,    mời,  tính  hai mươi lượng  .”
 
Hắn chống tay   , khi  cắn một miếng đùi gà nướng.
 
Đột nhiên,  thấy     thế .
 
Hắn uống hai chén rượu,  đỏ mặt,  hỏi gì đáp nấy.
 
“Mẫu    khi sinh thì băng huyết, đại phu  cứu kịp.
 
Phụ   sợ kế mẫu đối xử tệ với  nên mãi  tái giá.
 
Năm  ba tuổi,  để ý một cô nương hát khúc, bảo nàng  hiền hậu giống mẫu .
 
    để mắt tới phụ , dẫu là vàng bạc chất như núi cũng chẳng màng.
 
Sau đó, phụ  đành gác , chỉ chuyên tâm dạy dỗ .
 
Ban đầu cho  bạc, bảo  ngoài  chút buôn bán, ai ngờ  bước chân  cửa, túi tiền   trộm.
 
Phụ    vạn quyển sách  bằng  vạn dặm đường, bảo  rèn luyện.
 
    gạt.
 
Ngay cả tiệm cầm đồ ở nhà, khi phụ  quản  ai dám gian trá, đến tay , họ giấu cả nét chữ  khế ước.”
Ta   nghĩ ngợi:
 
“Vậy phụ  ngươi  ngươi đang  lừa đảo mà  ngăn ?”
 
Thẩm Xuyên Thanh  ngà ngà, gục đầu lên bàn, xua tay :
 
“Phụ   từng  lừa,  hai bên… lừa, giống hệt… chúng ….bây giờ 
 
Tên lừa đảo đó… còn dùng bảo thạch lừa … để cưới … phụ nữ mà phụ   … tái hôn.
 
Mỗi  nhắc đến… phụ   nổi giận.”
 
Hắn kể  vẻ như thật.