Chương 3
 
Trước đây Trần Ngộ Châu là đầu gấu học đường,  cũng   cây non dễ bắt nạt,  giật tóc  , xé áo  .
 
Cuối cùng, hai bên giằng co  chịu thua.
 
 bắt đầu c.ắ.n  .
 
Anh  đau, bỗng túm cằm , cúi xuống, bịt miệng  bằng miệng  .
 
...
 
Một đêm quấn quýt đến mệt nhoài.
 
Ngày hôm ,  khi   tỉnh dậy,   rời .
 
Tối qua   đ.á.n.h  ,   tay mạnh quá, nên     đầy những vết móng và vết c.ắ.n còn ứa máu.
 
Sợ  tỉnh  tới tìm  trả thù,   lo lắng   sợ mà rời .
 
Lén tới kiểm tra camera tầng đó mới  camera hỏng, đang sửa.
 
 thở phào nhẹ nhõm.
 
Rồi  dứt khoát xin nghỉ việc, trốn  nơi khác.
 
Đổi sang chỗ  mới,  vẫn bận rộn với công việc.
 
Mang thai   bụng  to lên quá nhiều, chỉ  nhô lên một chút,  còn tưởng là do tăng cân vì áp lực công việc.
 
Cho tới khi  khám,  mới     thai còn vượt qua 28 tuần.
 
 kể  chuyện đêm đó giữa chúng  cho Trần Ngộ Châu .
 
“Đêm đó  là  chủ động,  là  hôn  .   vùng vằng,  đ.á.n.h , nhưng   vẻ…  chút phản ứng kỳ quặc.  càng đ.á.n.h ,  càng  vẻ hứng thú,  va chạm    đau.”
 
Hình như đó cũng là  đầu của , nên hành động hôm   thô bạo  cứng nhắc…
 
“Cô rõ ràng   say và  tỉnh… còn nữa, ai cho cô  phòng ?!”
 
“Khách  hỏng đồ trong phòng,   quyền  can thiệp.”
 
“Đó là khách sạn nhà ,    gì thì .”
 
 nước mắt rơi  ngừng: “    của ,   thể… cưỡng bức cả  …”
 
“Tống Nam, đồ c.h.ế.t tiệt! Im mồm !”
 
Anh tức giận, cấu một nắm tóc  như để trấn tĩnh.
 
Anh lạnh lùng :
 
“Tìm cách bỏ đứa trẻ đó , bao nhiêu tiền  cũng trả.”
 
“  thể lấy cô.”
 
“Sao   thể?”
 
Một giọng phụ nữ vang lên to rành rọt bên cạnh chúng .
 
 và  cùng ngoảnh .
 
Đây là một  phụ nữ ăn mặc sang trọng, khí chất cao sang bước đến,   là  của Trần Ngộ Châu.
 
Bà tiến tới che chắn cho ,   với :
 
“Con  cưới cô !”
 
Bà   với giọng điệu  cho phép từ chối.
 
Có lẽ bà   hết những gì chúng  .
 
Trần Ngộ Châu  phần sợ , ấp úng bảo:
 
“Cuộc đời  con thà  lấy vợ, chứ con tuyệt đối  thể cưới cô .”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/lua-tinh/chuong-3.html.]
Người phụ nữ tát   một cái.
 
“Đồ hỗn xược! Không  ăn  bừa bãi!”
 
  đó còn bàng hoàng.
 
Trần Ngộ Châu liếc  một cái đầy giận dữ   bước bỏ .
 
Mẹ  nắm lấy tay , nét mặt bỗng dịu dàng  khác hẳn khi quở mắng con trai.
 
  bà sững sờ.
 
Bà hứa với :
 
“Con đừng lo. Có  ở đây, thằng nhóc  nhất định sẽ cưới con. Đứa bé  chắc chắn sẽ  sinh .”
 
Mẹ của Trần Ngộ Châu dẫn   bệnh viện kiểm tra giới tính thai nhi,   xét nghiệm m.á.u để xác nhận huyết thống.
 
Bà sắp xếp cho  ở một chỗ an , để  yên tâm dưỡng thai chờ sinh.
 
Trong thời gian dưỡng thai,     đang nắm quyền trong nhà họ Trần lâm bệnh nặng, gia đình đó bước  giai đoạn tranh chấp tài sản.
 
Nhà họ  bốn  con trai.
 
Trần Ngộ Châu là con út,  công ty muộn, cơ hội giành  quyền lực cũng nhỏ nhất.
 
Gia chủ Trần gia  ngoài bảy mươi, di nguyện là   thấy cháu trai chào đời, thậm chí tuyên bố sẽ để  bộ gia sản cho cháu đích tôn; nếu   cháu đích tôn thì sẽ quyên tặng hết.
 
Có lẽ thời trẻ ông  ăn chơi quá độ nên giờ  chịu hậu quả.
 
Trong bốn  con, con cả bất lực, con thứ hai thì cong, con thứ ba giờ   còn là đàn ông nữa.
 
Người duy nhất trông  vẻ bình thường là Trần Ngộ Châu, nhưng   vẫn giữ mối tình đơn phương mối tình đơn phương , nhất quyết  chịu kết hôn.
 
Điều     vô cùng lo lắng.
 
Người phụ nữ từng  chim hoàng yến  nuông chiều suốt hơn hai mươi năm,  nên luôn khao khát  ngẩng cao đầu mà sống một .
 
 con trai kiên quyết  chịu hợp tác.
 
Sự xuất hiện của  và đứa trẻ với bà chẳng khác gì chiếc phao cứu sinh.
 
Hai tháng , đứa bé chào đời khỏe mạnh.
 
  đưa  một trung tâm chăm sóc  sinh cao cấp mà  đây   bao giờ dám mơ tới, gói chăm sóc trị giá hơn một triệu.
 
Dù Trần Ngộ Châu   hợp tác, nhưng  uy quyền tuyệt đối của  ,  vẫn  cùng   thủ tục đăng ký kết hôn.
 
Sau khi thành vợ chồng với ,  thường xuyên  cảm giác mơ hồ, luôn cảm thấy  thứ diễn  suôn sẻ đến mức như một giấc mơ.
 
Suôn sẻ đến mức khiến   bất an.
 
 từng nghĩ,  khi    thai,  sẽ tìm  cách để phá bỏ đứa bé, dù    hoặc dù đứa trẻ  chào đời thì cũng  nhà  dẫn  chứ  sẽ  chính thức lấy ,  cũng sẽ trở thành một   danh  phận.
 
 nghĩ  sẽ căm ghét  đến mức ghét luôn cả đứa trẻ.
 
   .
 
Trong thời gian  ở cữ,  đến  thường xuyên.
 
   để đến thăm , mà là đến thăm đứa bé.
 
Anh cẩn thận bế con, ru nựng, học theo các y tá chăm sóc để  tã, tắm cho con.
 
Cũng  thôi, đứa bé  giúp   cơ hội tranh chấp gia sản, về mặt nào đó là  mang  may mắn cho .
 
Anh   thể  nâng niu chứ?
 
Trần Ngộ Châu với  vẫn  lạnh lùng, ánh mắt vẫn  giấu  sự căm ghét.
 
 đành phớt lờ.
 
Bây giờ, ngoài tình yêu      thứ  , mà với  tình yêu là thứ rẻ mạt nhất.
 
Cả tháng ở cữ, Trần Ngộ Châu   với  một lời.