Chương 4
 
Những  dì hộ sinh khuyên  qua thăm,  đều thẳng thừng từ chối:
 
“Không .”
 
“Xem cô   gì? Ghê tởm lắm.”
 
“Cô  c.h.ế.t  cũng chẳng liên quan tới .”
 
“Tốt nhất bây giờ cô  nên biến  .”
 
Dần dần dì hộ sinh cũng  khuyên, chỉ thỉnh thoảng   bằng ánh mắt thương hại hơn một chút.
 
Khi  chuẩn  hết thời gian ở cữ,  cuối cùng cũng chịu đến phòng nghỉ của  nhưng kèm theo một tờ hợp đồng.
 
Anh quăng giấy tờ lên bàn, mặt lạnh lùng, kiêu ngạo :
 
“Ký . Một năm  chúng  ly hôn.”
 
“Cô giúp  lấy  gia sản, vấn đề tiền bạc cô chắc chắn  thiếu.   hết cô   hài lòng.”
 
“Đừng  ý nghĩ gì quá quắt cả.”
 
“   ,  sẽ sống cô đơn cả đời,  sẽ  lấy cô.”
 
      nũng, nên đáp luôn.
 
Cầm hợp đồng,  liền ký tên  dứt khoát, gấp  và đưa cho .
 
Thấy , biểu cảm  vốn tưởng  nắm chắc trong tay bỗng lặng ,   vươn tay nhận liền.
 
  ngạc nhiên  ,  thoáng tỏ vẻ lúng túng, hỏi  chắc:
 
“Cô? Đồng ý ? Không    lừa  chứ?”
 
  thẳng  mắt , ngoan ngoãn gật đầu:
 
“Chỉ cần tiền tới nơi,   đuổi   bao xa  sẽ  bấy xa.”
 
Anh còn  cam lòng,  hỏi:
 
“Còn Ninh Ninh thì ?”
 
Ninh Ninh là tên  mật của con chúng , do  đặt.
 
“Tới lúc chúng  ly hôn, con theo . Anh nên nuôi con cho , nó là  mang  may mắn cho . Tất nhiên, nếu tiền đủ, nó cũng  thể gọi  khác là ,   bận tâm.”
 
Nói xong,  thấy  nhíu mày, nghiến răng, rõ ràng  hài lòng với câu trả lời của .
 
Anh giật lấy hợp đồng, chỉ thẳng  :
 
“Tốt,  lắm. Tống Nam, thật độc ác, thật tàn nhẫn.”
 
“Đến cả đứa trẻ cô đều  thèm để ý? Trong mắt cô chỉ  tiền, cô đúng là đồ đàn bà độc ác!”
 
Trần Ngộ Châu nắm chặt tờ hợp đồng, đóng sầm cửa bỏ .
 
Anh  ,  liền bật  lớn từ phía , là tiếng  của kẻ  toan tính thành công, là của kẻ  trả  mối thù lớn.
 
Anh   .
 
Một tuần ,   đến trung tâm chăm sóc  sinh,   ban công gọi điện và    lén  hết.
 
Hóa   đang đ.á.n.h cược với bạn  của .
 
Họ cá rằng  toan tính, bám theo con để leo lên địa vị;   vì , mà là vì tiền của nhà họ Trần.
 
Trần Ngộ Châu  dám cá rằng   tất cả vì , vì  là   thích.
 
“Chắc chắn cô  thích  nên mới  , bày  đủ mưu mô, cố công m.a.n.g t.h.a.i vì , đến gặp  thì mở miệng là đòi kết hôn.”
 
“Không yêu đến phát điên thì chẳng ai dám mạo hiểm  chuyện .”
 
“Hồi cấp ba   nghi ngờ cô   ý đồ với , giờ cô   cố tình về  ở khách sạn nhà , chẳng  để   thấy  ?”
 
“Biết   thể lấy  , các    cô vui thế nào,  suốt mấy ngày liền.”
 
“Tiền? Haha, tiền   sánh nổi sức hấp dẫn của ?”
 
Nghe đến đó   bật  to hơn nữa.
 
Ai cho  cái quyền ngạo mạn ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/lua-tinh/chuong-4.html.]
 
Cuối cùng  còn tự phụ tuyên bố:
 
“Được, đặt cược thì đặt,  cá là cô nhất định  ký cái hợp đồng , cô thích  thế cơ mà, cô sẽ chọn .”
 
“, tiền cược vẫn như cũ, các  cứ chờ thua .”
 
Tiền cược là gì  chẳng rõ.
 
   một điều:  sẽ  để Trần Ngộ Châu thắng.
 
Hơn nữa,   gì mà tự cho  quyến rũ hơn tiền chứ, chỉ dựa    mà  thể so sánh với tiền ?
 
 tất nhiên  chọn tiền .
 
Vài ngày , Trần Ngộ Châu  vốn ở ngoài suốt  đột nhiên về nhà.
 
Anh  xuất hiện  mặt  với gương mặt lạnh lùng, ánh đèn vàng hắt lên nét mặt góc cạnh khiến ánh mắt lạnh lùng  phần dịu .
 
Miệng  mở  khép , cứng ngắc  lắp bắp :
 
“Tống Nam,    ch.ó cho cô.”
 
: ?
 
Uống nhầm t.h.u.ố.c ?
 
   bối rối, nhưng chẳng lâu   hiểu, hóa  đây là cái giá vì   cược thua với mấy thằng bạn.
 
Hóa  thua thì    ch.ó cho .
 
“Làm một năm.”
 
Anh bổ sung.
 
 thản nhiên hỏi:
 
“Ồ? Làm kiểu gì?”
 
Anh  mặt , như  con trai ngoan  bắt  điều sỉ nhục, ngại ngùng trả lời:
 
“Cái mạng ch.ó của  sinh  là phục vụ vợ . Phải…  tuyệt đối  lời vợ, vợ  sai gì thì   coi đó là ân huệ, là đặc ân của vợ dành cho .”
 
“Anh sinh  để  ch.ó cho Tống Nam,  giúp việc  việc nọ cho Tống Nam là niềm vinh hạnh lớn lao,  chỉ   ơn, sẽ chạy theo mệnh lệnh mà .”
 
Đoạn lời lẽ nịnh nọt    rõ ràng là mấy thằng bạn bắt  . Chắc bây giờ cuộc gọi vẫn đang bật, đầu bên  chắc   điên luôn .
 
Mục đích của tụi  là  cho  bẽ mặt.
 
 thành thật mà ,  cũng thấy  sướng.
 
Cố nhịn , giữ vẻ bình thường,  hỏi  cho chắc:
 
“Vậy từ giờ  bảo gì,  đều  đúng ?”
 
Trần Ngộ Châu mặt đỏ, bực bội:
 
“Sao cô  hỏi tại     ch.ó cho cô?”
 
 nhún vai:
 
“Quan trọng gì? Muốn  ch.ó cho    chỉ  mỗi  .”
 
“Cô ngoài đó còn  con ch.ó khác ?!”
 
Anh bỗng cao giọng   giật .
 
“Đã là ch.ó của  thì    chuyện lớn tiếng thế.”
 
Anh còn định cãi nữa, nhưng  nheo mắt  ,  lập tức câm miệng, ủ rũ  xuống cạnh .
 
“Từ giờ cô  thể  lệnh cho   bất cứ việc gì.”
 
Giọng miễn cưỡng nhỏ .
 
Đã yêu mà mê cá cược, đúng là đồ ngu.
 
  điện thoại một cái  ngẩng lên bắt đầu sai bảo .
 
Cho  bê  rót nước, mát-xa, rửa chân, gội đầu và sấy tóc.
 
Xong việc để dì hộ sinh nghỉ, bắt  tắm cho Ninh Ninh, cho con b.ú sữa,  tã  dỗ ngủ.