Chương 6
 
Chờ đến lúc  phát chán thì lao  phòng dụng cụ.
 
 giật lấy cái chai  đang cầm, ngẩng cổ uống cạn.
 
Trần Dụ Châu  say đến mức ợ rượu một tiếng  ngã lăn  tấm nệm, lẩm bẩm  nhảm gì đó.
 
Thế là     uống hết phần còn . Uống tới cuối cùng cũng  say.
 
Cất chai  bao,  đá nhẹ Trần Dụ Châu cho tỉnh. Cảm nhận động tĩnh,  mềm tay vẫy vẫy  lật ,  mặt về phía .
 
Ánh trăng lọt qua khung cửa chiếu lên khuôn mặt thanh tú, ửng hồng của  trai đang ngủ say.
 
Hơi thở mang theo mùi rượu thoang thoảng, đôi môi đỏ mọng  thôi  … hôn.
 
 nuốt nước bọt, tay nắm bao tải lỏng , cùng tiếng chai va  ,  chống đầu gối quỳ xuống.
 
Rồi  hôn tới tấp Trần Dụ Châu đang say mèm.
 
Phổi  khỏe, cộng với rượu, suýt chút nữa thì “hôn  chết” luôn .
 
Ngày hôm , lễ  nghiệp, Trần Dụ Châu vẫn xuất hiện với cái miệng còn rỉ máu, sưng như xúc xích. Anh    vẻ uất ức hỏi:
 
“Ê, Tống Nam, cô  miệng     ? Hôm qua  lờ mờ thấy   qua phòng dụng cụ….”
 
 bỗng thấy ngượng, vội bịa:
 
“ thấy  con ch.ó chạy , chắc  ch.ó c.ắ.n .”
 
Tối hôm đó Trần Dụ Châu   tiêm phòng dại.
 
  xong,  chỉ   bình thản,  hề  vẻ ngạc nhiên như  tưởng.
 
Anh giơ tay vung vung:
 
“Cái đó    .”
 
“Anh   ?”
 
Lần  tới lượt  ngớ .
 
“Anh  là ngày hôm   còn rảnh rỗi  tiêm phòng dại ?”
 
Trần Ngộ Châu gãi đầu,  ngượng ngùng đáp:
 
“Đi tiêm là vì, hôm   lễ  nghiệp về nhà, trong ngõ  đá vỡ bát ăn của con chó,  ch.ó rượt, chân mềm  chạy kịp,  ch.ó c.ắ.n  mông…”
 
 im lặng.
 
Một lúc  tỉnh táo ,  hỏi tiếp:
 
“Anh  là do  hôn , lúc     phản kháng?!”
 
Trần Ngộ Châu lườm  một cái, trách:
 
“ nhớ là   phản kháng, nhưng   phản kháng là cô  đ.á.n.h , còn tạt rượu  mặt  nữa,  kiếp,   chứng sạch sẽ mà cô   ?!”
 
: “……”
 
 im luôn.
 
Không khí trở nên bỗng dưng ngượng ngùng.
 
Một lát , Trần Ngộ Châu  hỏi:
 
“Còn nữa ?”
 
“Còn gì nữa là ?”  đáp.
 
“Cô còn lừa  việc gì nữa ?”
 
 mím môi, dụi mũi dấu hiệu   chột .
 
 vẫn kiên quyết trả lời:
 
“Không  nữa .”
 
“  còn việc nào lừa  nữa.”
 
Trần Ngộ Châu cũng im. Anh nhíu mày   một lúc  lặng lẽ lái xe về nhà.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/lua-tinh/chuong-6.html.]
  mặt   ngoài cửa sổ, nặng nề như  tảng đá chặn ngang ngực.
 
Một năm nữa là  thể ly hôn nhận tiền, để cho chắc ăn, những chuyện khác  nhất là đừng  nữa.
 
Việc  m.a.n.g t.h.a.i cũng   là một tai nạn, cũng   đến tận bảy tháng mới .
 
Ngay  khi  nghiệp, ông nội  phát bệnh nặng,  chạy vạy khắp nơi vay tiền chữa trị, cuối cùng ông vẫn qua đời.
 
 mất hết  , chỉ còn khoản vay học phí  đại học và đống nợ chạy chữa cho ông nội.
 
Khi  bối rối   cách nào trả nốt  tiền ,  gặp Trần Ngộ Châu,  khi đó đến khách sạn để kiểm tra công việc,  phụ trách tiếp đãi.
 
Anh  cái bảng tên  gắn  vest, nhướng mày:
 
“Tống Nam?”
 
“Cùng tên với một  khiến  vô cùng khó chịu.”
 
Hóa    nhận   chính là  từng khiến  khó chịu.
 
Cũng ,  cũng  ưa .
 
Kết thúc công việc,  tò mò lên mạng tra cứu gia thế ,   mẩu tin bàn tán về việc cha ba mong  cháu đích tôn.
 
Một ý nghĩ chợt lóe , tuy vô cùng mạo hiểm cao nhưng cái lợi cũng  cao.
 
 quyết định: sẽ m.a.n.g t.h.a.i con của Trần Ngộ Châu, sinh con một cách âm thầm,  dùng đứa trẻ  thế cưỡng  đưa tiền cho .
 
Tốt nhất là dựa  , gả  hào môn, thoát khỏi nghèo khó.
 
Đó chỉ là một mong ước nhỏ bé, bởi  vốn  hề dành tình cảm cho .
 
  , cũng   nhiều mưu mô thì   dám mơ bấu  những đại gia xa lạ?
 
  thì khác,  hiểu  khá rõ và hơn nữa…  dễ lừa hơn.
 
Thế là  đ.á.n.h một canh bạc.
 
Biết  may mắn,  thực sự cầm  tiền?
 
Biết    thể nhờ còn mà trở nên quyền quý.
 
Nhiều năm qua   kết hôn, cũng  hẹn hò ai;  đoán  vẫn còn vương vấn Lâm Thiên Thiên.
 
 Lâm Thiên Thiên   gả,  khó mà  cơ hội.
 
 nghĩ thầm, nếu   ép cưới  con gái mà  ghét nhất,  còn   con với  đó   sẽ tức điên lên như thế nào nữa?
 
Chỉ cần   bẽ mặt,   thấy sướng điên .
 
Kế hoạch  kịp chu  thì đúng lúc họp lớp.
 
Đêm đó  đến phòng ,   để mắng  đánh, mà để ngủ với .
 
Anh  chịu cởi đồ,  xé quần áo .
 
Anh tháo bao cao su,  ném hết bọn nó xuống gầm giường.
 
Anh  chịu,  đ.á.n.h cho đến khi   thể cương lên.
 
Sáng hôm  định  xóa camera thì phát hiện camera hỏng.
 
 mừng thầm trong lòng: trời giúp , việc  chắc ăn .
 
 lẩn tránh , que thử thai thì mua  mạng, siêu âm thì  lén ở phòng khám nhỏ.
 
Khi  chuyện  chắc ăn ,  chọn xuất hiện  lúc ba  bệnh nặng,   như  phát điên mong  cháu.
 
Những ngày chờ đợi đó,    chờ  mà là chờ  .
 
 nhất định  để      thai.
 
Rồi  chuyện tiến nhanh hơn  tưởng.
 
Trần Ngộ Châu cuối cùng cũng chịu nhượng bộ, cưới một   cực kỳ ghét.
 
 nghĩ,  lẽ vì gia sản,  lẽ vì   ép,  lẽ vì  cưới    yêu nên cưới ai cũng .
 
 một khi  chọn Trần Ngộ Châu và chấp nhận “tai nạn” ,  cũng  cần   phức tạp thêm nữa.
 
Cứ theo tự nhiên, lợi dụng sai lầm cho tới khi nhận  tiền  ly hôn, đó mới là mục tiêu của .