Tối đó, ai nấy đều  lỡ mất kha khá giấc ngủ.
 
 
Đối với Khương Lê Lê, đêm đó thật sự    trôi qua thế nào. Vết thương  đầu thực   nghiêm trọng lắm, chỉ ở da đầu,  dễ thấy, chỉ khâu hai mũi. Vì cô  thương,  ai dám  chuyện với cô, hơn nữa cô Vương cũng  cho phép họ  chuyện với cô nữa, dứt khoát đưa cô về nhà  ngủ.
 
 
Đây là  đầu tiên Khương Lê Lê đến nhà cô. Cô mới  nhà cô Vương chỉ  một cô con gái nhỏ, ngủ cùng với cô bé. Chồng cô  ở nhà. Cô dọn phòng khách cho Khương Lê Lê ngủ, căn phòng lâu ngày  động đến  mùi bụi. Cô Vương mặt lạnh tanh trải giường cho Khương Lê Lê,     ý trách móc  .
 
 
 cô  chắc chắn  La Vi  là thật.
 
 
Bụng Khương Lê Lê  bắt đầu quặn thắt, cô chỉ  thể chăm chú  chiếc bàn học bên cạnh. Cái bàn   quá cũ, lớp sơn  mặt bàn  bắt đầu nứt nẻ, bên  dựng thẳng nhiều cuốn sách, phần lớn là sách toán, cũng  một hai cuốn sách cổ tích dành cho trẻ con.
 
 
Vương Quyên trải xong giường,  Khương Lê Lê đầu quấn băng gạc,  lẻ loi bên giường,   mà  dám . Cơn giận trong lòng cô cũng dần tiêu tan, chuyển thành khó hiểu.
 
 
"Khương Lê Lê, cô vẫn luôn xem em là một đứa trẻ thông minh,     chuyện hoang đường như  chứ. Yêu sớm thì thôi , đằng  còn lừa dối  khác..." Cô  bắt đầu câu chuyện, nhưng    tiếp,  lẽ cũng thấy hôm nay  quá muộn. Khương Lê Lê  ngơ, chỉ van nài: "Thưa cô, cô  thể đừng  với phụ  em ?"
 
 
Vương Quyên thấy cô bé hồ đồ như , lập tức càng tức giận hơn.
 
 
"Đương nhiên  . Em  thương, dù thế nào  nữa cô cũng  giải thích với phụ , cũng  gọi phụ  La Vi đến để cùng xử lý."
 
 
Khương Lê Lê đêm đó thật sự    trôi qua thế nào.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
 
 
 cuối cùng cô cũng ngủ , càng tỏ  mặt dày, lúc  mà cũng ngủ .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/luat-le-cua-em/chuong-20.html.]
 
Ngày hôm , Vương Quyên đưa cô bé  ăn sáng ở căng tin, thấy cô bé ăn  nuốt trôi, cô cũng  chút cảm giác giận vì  nên .
 
 
 cô  dù thế nào cũng  ngờ,  khi Khương Mậu Lâm đến, ông   tát thẳng  mặt Khương Lê Lê một cái. Rõ ràng trông ông là một  cha  nho nhã, đeo kính, nhưng kiểu đánh      giống  đầu. Còn phản ứng của Khương Lê Lê cũng  giống  đầu  đánh.
 
 
Chương 7
 
 
Các giáo viên đều hoảng sợ, vội vàng tiến lên khuyên giải. Khương Lê Lê thì chỉ ôm mặt, lặng lẽ  sang một bên,   khác hẳn với vẻ ngoài tươi sáng, tự tin thường ngày ở trường. Trong sự kinh hãi, cô Vương cũng  chút hối hận vì   xử lý nhẹ nhàng hơn chuyện .
 
 
Bởi vì điều , trong suốt quá trình hòa giải, cô  thậm chí còn thiên vị Khương Lê Lê. Ngay cả khi Khương Lê Lê đối mặt với bố  La Vi, cô bé  kêu toáng lên chuyện La Vi thầm mến Trương Lãng, còn từng  nhật ký  gian tỏ tình cho Trương Lãng, cô  cũng chỉ nhàn nhạt  một câu "Đừng nhắc đến những chuyện riêng tư ." Cô   thêm gì.
 
 
Bố  nhà họ La thì giống như tất cả các bậc phụ  ở các gia đình khá giả khác, bao che khuyết điểm. Đừng  gì đến chuyện thầm mến   thầm mến, họ thậm chí còn trực tiếp chất vấn Khương Lê Lê: " thấy vẻ mặt con bé,  vẻ tinh thần   bình thường lắm. La Vi nhà  cũng   đánh , đó là tự vệ chính đáng, cùng lắm cũng chỉ bồi thường một ít tiền thôi..."
 
 
Khương Mậu Lâm khi đánh con gái thì mạnh tay, nhưng lúc    chút yếu đuối. Có lẽ vì cảm giác ưu việt quá mức của bố  La Vi  ít nhiều khơi gợi những mặc cảm tự ti sâu kín của ông.
 
 
Vương Quyên lập tức nghiêm mặt .
 
 
"Nói năng kiểu gì thế , đều là học sinh cả,    ai đó  vấn đề về tinh thần? Nếu là tự vệ chính đáng,  La Vi    thương? Đây còn là   thành niên, nếu là  lớn, đánh   thương như thế  là   tạm giam đấy. Con   cũng là bảo bối trong lòng bàn tay của bố , thái độ của các vị phụ  như thế , còn  thỏa thuận nữa ? Đánh  khiến    nông nỗi , kỷ luật cũng là nhẹ , nếu đến tai hiệu trưởng,  chắc    đuổi học . Đến lúc đó trong hồ sơ   ?"
 
 
Dù  cô  cũng là giáo viên chủ nhiệm, uy nghiêm là đủ cả. Sau một tràng lời , khí thế của bố  La Vi cũng tiêu tan kha khá,  còn  gì đến chuyện cùng lắm chỉ bồi thường tiền nữa. Giọng điệu cũng dịu ,  rằng "La Vi cũng  cố ý, con cái nhà chúng  từ  đến nay vẫn ngoan ngoãn, cô giáo cũng  đấy, đây là một tai nạn..."
 
 
Vương Quyên hòa giải một lúc, thấy hai bên phụ    bất đồng quá lớn, liền tiếp tục thúc đẩy. Bố Khương Lê Lê thì   vẻ ngạo mạn,  quá băn khoăn về  tiền bồi thường. Trường học cũng  tiền lệ về những chuyện như thế , cả hai bên đánh  đều   bản cam kết. Cô   lấy mẫu  cho hai bên ,  vô tình liếc thấy hai học sinh đang  một bên.