Luật Sư Bùi Theo Đuổi Vợ Từ Đầu - Chương 117: Chị dâu?

Cập nhật lúc: 2025-11-19 16:12:41
Lượt xem: 83

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mực chảy dài xuống má, thấm trong cổ áo.

Cả hai đều trông thật t.h.ả.m hại.

Người t.h.ả.m hại nhất là Tô Nguyệt, mái tóc dài buông xõa giờ bết từng lọn mặt, dính nhớp nháp khó chịu.

Cố Bắc Dịch lau vết mực mặt, ánh mắt lạnh lẽo đáp xuống cô gái hắt mực, "Cô là ai? Tại hắt mực chúng !"

Cô gái ném cái xô sang một bên, vẻ mặt đầy phẫn hận, "Các gì thì trong lòng ! Một kẻ ngoại tình, một kẻ tiểu tam, còn cố ý dẫn dắt dư luận vu khống vợ cũ lừa đảo, đúng là hổ!"

Tô Nguyệt vốn khác thấy mặt tiều tụy, khi ngoài dành hai tiếng để trang điểm thật tinh xảo, mà giờ đây mực phá hỏng.

Quá phẫn nộ, giữa chân mày cô nhíu chặt, hằn sâu một đường rãnh.

Bị giam mấy ngày liền, trong lòng cô vốn uất ức, giờ tự tìm đến cửa, cô nhịn nổi xông tới.

Cố Bắc Dịch nhanh tay kéo cô , "Nguyệt Nguyệt, bình tĩnh, chúng báo cảnh sát."

Đằng cô gái, hơn chục vệ sĩ đang giương mắt .

Cố Bắc Dịch nhận phận cô đơn giản, hỏi: "Tiểu , em là nhà của Tống Nhẫn?"

Đứng bênh vực Tống Nhẫn, nhà thì cũng là bạn bè.

Nhắc đến chuyện , cô gái càng tức giận, việc tệ hại nhất cô từng trong đời chính là lời họ, tìm chuyện với Tống Nhẫn.

Cô phẫn hận: "Anh tính là gì mà hỏi !"

Cố Bắc Dịch trầm mặt, "Vậy đừng trách chúng báo cảnh sát!"

Cô gái hề sợ, "Anh cứ báo ."

Rất nhanh, cảnh sát trại giam gần đó đưa ba họ đến đồn công an.

Hơn chục vệ sĩ đợi ở cửa, cảnh tượng thật hùng vĩ.

Người qua đường đều nhịn rút điện thoại chụp hình.

Cố Bắc Dịch giải thích đầu đuôi sự việc, Phùng Tiểu Cẩn phụ trách ghi chép cô gái, "Tên gì?"

Cô chống nạnh, vẻ mặt khinh khỉnh : "Bùi Niệm An."

"Tuổi."

"Mười sáu."

Phùng Tiểu Cẩn dừng , "Em học lớp mấy?"

"Lớp 11."

"Em học bài chạy đến trại giam hắt mực khác để gì?"

Bùi Niệm An phùng má, "Anh cảnh sát, hai họ nhiều chuyện mất đức như , nếu là , hắt ?"

Phùng Tiểu Cẩn: "..."

Muốn thì thể , nhưng thể hành động chứ!

Tô Nguyệt đang lau vết mực , mặt mày tức giận, "Em gái , em thành niên, chuyện chúng thể so đo, nhưng em chủ mưu, rốt cuộc là ai sai em đến hắt mực chúng ?"

Bùi Niệm An lạnh lùng khẽ, "Người thể sai khiến còn chào đời đấy, hắt mực kẻ bạc tình và tiểu tam đê tiện còn cần chỉ ?"

Phùng Tiểu Cẩn gõ gõ bàn, "Trật tự, điện thoại bố em là bao nhiêu?"

Bùi Niệm An bất mãn : " đủ mười sáu tuổi , cần bố đến."

"Em hắt mực khác, cần bồi thường."

Bùi Niệm An: "Năm mươi vạn, đủ ?"

Phùng Tiểu Cẩn: "..."

giàu c.h.ế.t tiệt , lấy mực hắt c.h.ế.t cho xong.

Cố Bắc Dịch chỉnh đốn sắc mặt, "Chúng cần bồi thường, chỉ cần một lời xin chân thành."

Bùi Niệm An: "Một trăm vạn."

Vân Vũ

"Không đồng ý."

"Hai trăm vạn."

Tô Nguyệt đập bàn, "Nổi loạn tuổi thanh xuân thì cũng thôi , tiêu xài hoang phí tài sản gia đình, trân trọng sự vất vả của cha , em hết t.h.u.ố.c chữa !"

Bùi Niệm An tỏ vẻ khinh bỉ, "Hai trăm vạn cũng gọi là tài sản ?"

Phùng Tiểu Cẩn đau đầu ấn ấn thái dương, "Bùi Niệm An, điện thoại phụ em là bao nhiêu, nếu sẽ tạm giữ em đấy."

Bùi Niệm An bĩu môi, chút vui, " Du Thị, Kinh Thị, nhưng họ đang ở Du Thị."

"Vậy gọi họ em đến."

Cuối cùng, cô vẫn đưa điện thoại của họ.

Phùng Tiểu Cẩn gọi điện thông báo.

Cố Bắc Dịch với Tô Nguyệt: "Nguyệt Nguyệt, chúng về dọn dẹp ."

Tô Nguyệt trong lòng vẫn còn tức, từ chối: "Cứ gặp phụ của cô hãy ."

Đợi hai mươi phút, Tô Nguyệt dần mất kiên nhẫn, "Sao lâu thế!"

Bùi Niệm An lập tức đáp trả: " là hành vi của tiểu tam, trách kịp chờ lên giường với đàn ông vợ."

Những khác thấy lời , đều dành cho hai ánh mắt khinh miệt và ghét bỏ.

Tô Nguyệt rõ ràng cảm nhận ác ý của họ, ánh mắt như d.a.o lạnh đ.â.m Bùi Niệm An, " và A Dịch chân thành yêu , Tống Nhẫn lừa gả , hôn nhân của họ vốn nên tồn tại."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/luat-su-bui-theo-duoi-vo-tu-dau/chuong-117-chi-dau.html.]

Bùi Niệm An tức giận bật dậy, "Ai mà Tống Nhẫn dùng trận giúp đòi tiền lừa."

"Đồ tiện nhân c.h.ế.t tiệt, mày còn vu khống, bà già xé miệng mày ."

Tô Nguyệt mặt lạnh, "Mấy lời bẩn thỉu treo miệng, rốt cuộc là gia đình thế nào mới dạy đứa trẻ như em?"

"Gia tộc họ Bùi dạy đấy!"

Giọng lạnh lùng vang lên.

Mấy cửa.

Bùi Quân mặt lạnh, tầm mắt quét qua Cố Bắc Dịch và Tô Nguyệt.

Hai như tượng điêu, thể tin nổi chằm chằm cửa.

Sao là Bùi Quân!?

"Anh."

Bùi Niệm An chạy bộ tới, toe toét vòng tay qua cánh tay .

Bùi Quân nhíu mày cô, "Bùi Niệm An, đây là thứ bao nhiêu em trốn học ? Trốn học thì thôi , cứ chạy đến Du Thị?"

"Chẳng là vì các đang ở đây !"

Bùi Quân thèm để ý đến cô, xuống thương lượng với cảnh sát, khi chuyện xảy , liền tặng Bùi Niệm An một ánh mắt lạnh lùng.

"Hai vị bồi thường bao nhiêu?"

Cố Bắc Dịch hồn, mặt thoáng qua chút ngại ngùng, "Bùi Đổng, chúng Niệm An là em gái của , là cô thì... chuyện thôi bỏ qua."

Tô Nguyệt hỏi: "Anh Bùi Quân, Niệm An là..."

"Con của bác ."

Bác của Bùi Quân là chấp quyền của gia tộc Bùi ở Kinh Thị.

Cố thị việc nhờ Bùi Trân, đắc tội với em họ cũng chẳng khác gì đắc tội với chính .

Hơn nữa Bùi Niệm An là tiểu thư gia tộc Bùi ở Kinh Thị, họ cũng dám trách móc.

Tô Nguyệt nắm chặt tay, nỗi uất ức trong lòng cũng thể tan biến, cô hít sâu một , : "Anh Bùi Quân, lẽ là Tống Nhẫn gì đó với Niệm An, cô hiểu lầm chúng , nên mới hắt mực chúng ."

"Em bậy!"

"Bùi Niệm An."

Bùi Quân một ánh mắt, Bùi Niệm An đành nhịn.

Bùi Quân kiên quyết bồi thường, Cố Bắc Dịch thuyết phục , đành nhận.

Khi dẫn Bùi Niệm An rời đồn công an, Bùi Quân ngoảnh : "Hai vị thể xem hot search, đừng tùy tiện trút mũ lên đầu khác nữa."

Hai rời vài bước, mở điện thoại ứng dụng, mới chuyện tên lừa đảo sa lưới.

"Tống Nhẫn năng lực gì mà giúp cảnh sát bắt tên lừa đảo, gia đình họ Tống để chính danh cho cô đúng là dốc hết tâm sức."

Họ Chu và họ Tống là thích, mà Chu Diễn việc ở công an...

Có thể tưởng tượng mối liên hệ trong đó.

Ngày mới về nước, Cố Bắc Dịch lời của Tô Nguyệt, trong tiềm thức cho rằng tiền của Tống Nhẫn là do lừa đảo mà .

Anh nắm chặt điện thoại, "Nguyệt Nguyệt, đừng những lời như nữa."

Tô Nguyệt gật đầu: "Em , bây giờ đều cho rằng Tống Nhẫn là hùng, em mà phản bác, họ chắc chắn sẽ cho rằng em đang ghen ghét vu khống cô ."

Cố Bắc Dịch động môi, cuối cùng chỉ thể im lặng.

Trong lòng một sụp đổ.

"Anh, đây là đường đến ga cao tốc, em về."

Bùi Quân: "Không về thì em ?"

Bùi Niệm An : "Dù ngày mai cũng lớp, em mai chiều về, em với ."

"Anh thời gian quản em."

"Em đến chỗ hai!"

"Được."

Bùi Quân đổi làn đường, thẳng tiến đến chỗ ở của Bùi Cảnh.

Cửa thang máy mở , : "Tự gõ cửa , đây."

"Được."

Bùi Niệm An bấm chuông cửa.

Đợi vài giây, cửa mở.

"Chị đại gia?"

Nhìn rõ mặt, Bùi Niệm An kinh ngạc, theo phản xạ lùi một bước, "Xin , nhầm chỗ ."

định , Tống Nhẫn khẽ : "Tìm Bùi Cảnh?"

Bùi Niệm An dừng bước, đồng t.ử dần mở to, "Chị là... chị dâu?"

 

Loading...