Luật Sư Bùi Theo Đuổi Vợ Từ Đầu - Chương 132: Nhiễm Bệnh

Cập nhật lúc: 2025-11-19 18:09:47
Lượt xem: 64

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Có thể nhận bà lão chỉ qua một bàn tay, quan hệ giữa Tống Nhẫn và bà hẳn thiết.

Món ăn dọn lên đầy đủ, bữa tiệc bắt đầu. Trương Hựu nuốt nước bọt, hạ giọng : "Luật sư Bùi, bữa tiệc làng trông thèm quá."

Ánh mắt Bùi Cảnh quét qua mặt bàn, chau mày, "Ừ, đúng ."

Phần quan trọng nhất của đám cưới kết thúc, cô dâu chú rể đang chúc rượu từng bàn.

Bà Hách từ liếc mắt là thể thấy Bùi Cảnh tuấn tú khác , bà gắp một miếng thức ăn, ngả về phía , "Tiểu Bùi, tuấn tú như , hẳn là kết hôn chứ!"

Bùi Cảnh mỉm đáp: "Vẫn ."

"Thế đối tượng ?"

"Cũng ."

Bà Hách ngạc nhiên, mừng rỡ: "Bà đứa cháu gái, học thạc sĩ, năm nay hai mươi lăm tuổi, xinh xắn lắm, là hai —"

Bà lão hàng xóm ngắt lời bà , "Diên Nha, luật sư Bùi thích thì ."

Có những dù mặc giản dị đến cũng thể che giấu sự lịch lãm toát từ tận bên trong, và Bùi Cảnh chính là kiểu như .

Anh thể hiện sự thiện, hòa ái, như thể vốn dĩ thuộc về gian nhỏ bé .

Bà Hách chính vì che mắt bởi vẻ bề ngoài , lúc mới chợt hiểu , mặt hiện lên nụ ngại ngùng, "Bà đúng, xin nhé luật sư Bùi."

giàu thường môn đăng hộ đối, chú trọng thế gia.

Người thể lấy luật sư Bùi chắc chắn tầm thường, nơi nhỏ bé như họ xứng.

Bùi Cảnh giãn nở nét mặt, "Bà cũng lòng thôi, cần xin . Thực ... thích ."

Trương Hựu đang chăm chú ăn uống bỗng giật , ngay lập tức ngẩng đầu lên.

Luật sư Bùi thích ?

xung quanh thậm chí còn chẳng một con ruồi cái nào!

Trong lúc Trương Hựu đang sửng sốt, bà Hách chuyển hướng ý định mai mối sang , kéo hỏi đông hỏi tây.

Đột nhiên, đứa bé gái ho sặc sụa, mặt đỏ bừng. Bà Hách lập tức lo lắng cho cháu, vỗ lưng cho uống nước ấm.

Bà lão hàng xóm thuận tay giúp đỡ, "Dạo trong làng nhiều cảm cúm lắm, trẻ con sức đề kháng kém, về hạn chế ngoài thôi."

Đứa bé gái tên mật là Viên Viên, hai tuổi, là cháu ngoại của bà Hách.

Con gái bà còn trẻ non , lấy chồng sớm, theo chồng ngoài ăn. Bà lương hưu, nhàn rỗi, nên đảm nhận việc chăm sóc cháu.

"Ừ! Về sẽ ru rú trong nhà thôi."

Trên mặt Viên Viên một vết ửng đỏ khác thường, ho một lúc cuối cùng cũng trở nên yên lặng, ôm lấy bà Hách rơi nước mắt, "Bà ngoại, khó chịu."

Nhiệt độ mùa đông thấp, tiệc cưới bày trong đại sảnh, gió lùa, nên bà Hách mới yên tâm dẫn Viên Viên đến.

"Viên Viên ngoan, lát nữa về uống thuốc, sẽ khỏi ngay thôi."

"Thịt, ăn."

Bà Hách lập tức gắp thịt cho cháu ngoại.

Tiếng vui vẻ hòa quyện vang vọng, khí náo nhiệt.

Bùi Cảnh lặng lẽ dùng bữa, thấy nhiều đang ho, trong lòng khỏi thắt .

Nhiều cảm cúm như , là một hiện tượng .

Khi tiệc cưới kết thúc, Bùi Cảnh bà Hách, "Bà ơi, nhà bà sẵn khẩu trang ?"

Bà Hách gật đầu: "Có chứ, cháu cần ?"

"Dạo dễ nhiễm cúm, từ giờ bà ngoài cố gắng đeo khẩu trang nhé, bà lão cũng ."

Bà lão hàng xóm mỉm : "Cảm ơn luật sư Bùi nhắc nhở."

"Bà cứ gọi cháu là tiểu Bùi."

Sau khi rời , Bùi Cảnh với Trương Hựu: "Chúng thị trấn chuẩn một ít khẩu trang và t.h.u.ố.c men."

Trương Hựu ý kiến, vô điều kiện lời luật sư Bùi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/luat-su-bui-theo-duoi-vo-tu-dau/chuong-132-nhiem-benh.html.]

Nhà họ Cố.

Khi chuyển tiền cho Tống Nhẫn, Cố Bắc Dịch phát hiện hạn mức giới hạn, liền đến thư phòng tìm ông nội.

Biết định đưa Tống Nhẫn ba tỷ, Cố lão gia tức nghẹn lồng ngực, "Cháu rõ tình hình của Cố thị, tại đồng ý yêu cầu như ?"

"Ông nội, lúc lập giấy tờ, tình hình công ty nghiêm trọng đến . Cháu động đến các tài sản khác, tiền chuyển là tiền cháu tiết kiệm đây."

Lão gia lạnh lùng , "Mấy thẻ của cháu cộng quá năm tỷ, nếu chuyển hết cho Tống Nhẫn lấy gì tiêu? Giao thiệp cần tiền? Cháu nuôi Tô Nguyệt cần tiêu? Hay là cháu chỉ nghĩ đến bản , nghĩ đến gia đình ?"

Cố lão gia cháu gì, nhưng ngờ vô não đến thế, may mà còn một đứa cháu trai khác, thì Cố thị sẽ hỏng trong tay .

"Ông nội, cháu ngu đến thế. Nếu cháu chuyển ba tỷ , t.ử của Mạc lão chắc chắn sẽ tìm phiền phức cho Tống Nhẫn, đến lúc cô đòi tranh, cháu những mất ba tỷ, mà cả bức tranh cũng còn."

Cố Bắc Dịch quyết đoán trong lòng khi đồng ý trả tiền, "Hiện tại Mạc lão ẩn cư nữa, phận t.ử bí ẩn, ba bức tranh thể đẩy giá lên cao, đợi khi phục chế xong, bán chỉ ba tỷ."

Cố lão gia dù an nhàn ở nhà, cũng bỏ lỡ bất kỳ tin tức nào từ bên ngoài, sắc mặt ông khá hơn một chút, "Trước hết hãy phục chế tranh, tiền cần vội chuyển, đợi Tống Nhẫn tự động đòi."

"Về những chuyện cháu ít trao đổi với Tô Nguyệt, chẳng nên cơm cháo gì, chỉ phá hoại."

Cố Bắc Dịch với vẻ mặt phức tạp gật đầu: "Ông nội, cháu ."

Nguyệt Nguyệt truyền đạt thông tin sai lầm, Tô Bác Khuynh mới từ chối đồ của Lữ lão.

Hai đều mặt ở đó, tình hình thực tế hiểu rõ hơn bất kỳ ai.

Cố Bắc Dịch suy nghĩ kỹ về những chuyện , trong lòng nặng trĩu.

Hình tượng của Tô Nguyệt trong lòng một nữa xuất hiện vết rạn.

________________________________________

"Bốp!"

Tô Bác Khuynh tát Tô Nguyệt một cái, "Tương lai của em phá hỏng !"

Tô Nguyệt choáng váng trong giây lát, khi tỉnh , trong mắt tràn đầy tức giận, "Anh! Anh đ.á.n.h em gì? Em cũng đang nghĩ cho mà."

"Nghĩ cho ? Em dối liên tục, hại Lữ lão hiểu lầm , giờ đắc tội với họ, các chuyên gia mỹ thuật lão luyện đều dám nhận đồ nữa."

Vân Vũ

"Bảo là tình nguyện, chống dịch cứu , kết quả là cặp kè với kẻ vợ. Đáng trách ngu, tin một như em!"

Những lời đau lòng từ miệng , Tô Nguyệt rơi nước mắt, "Người ngoài hiểu lầm em, tại cũng hiểu lầm em như !"

Cô khó chịu chạy khỏi Tô trang, thừa nhận .

Sự lựa chọn nào cũng hai mặt, bái Mạc lão thầy thì từ chối Lữ lão, là do họ tự chọn sai, liên quan gì đến cô.

Điện thoại rung lên, là kết quả phỏng vấn từ Bệnh viện Hoa Nhân.

nhận.

Tô Nguyệt lau nước mắt, cô thể lãng phí thời gian những chuyện nữa, cứu chữa bệnh mới là con đường cô .

...

"Luật sư Bùi, các phòng khám đều chật kín , cúm."

Trên đường, Trương Hựu đeo chặt khẩu trang, trong lòng đầy lo lắng.

Nếu ba ngày luật sư Bùi bảo đeo khẩu trang cẩn thận, lẽ giờ cũng nhiễm bệnh .

Bùi Cảnh thần sắc nghiêm trọng, "Cúm thông thường sẽ lây nhiễm nhanh như ."

" cũng thấy vấn đề, báo cáo lên cấp , hy vọng đội ngũ y tế đến nhanh một chút."

Cùng với tiếng "phành phạch", một chiếc xe ba bánh cũ kỹ chạy từ đằng xa tới, là bà Hách.

"Bà ơi, chuyện gì ?"

Bà Hách dừng , vẻ mặt lo lắng : "Bà lão cũng nhiễm bệnh , đưa bà đến bệnh viện thị trấn."

Bùi Cảnh ngẩng mặt lên, bà lão hàng xóm cuộn trong chăn dựa thành xe, thấy mặt.

"Phải thông báo cho Tiểu Thất nữa."

Bà Hách đạp chiếc xe ba bánh dần xa khuất.

 

Loading...