Luật Sư Bùi Theo Đuổi Vợ Từ Đầu - Chương 135: Sự mập mờ khó nhận ra

Cập nhật lúc: 2025-11-20 03:04:30
Lượt xem: 62

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mạch của bà Diệp đập nhanh, trơn tru.

Trong cơ thể bà tồn đọng khí ẩm và đờm dãi, kết hợp cùng virus, kèm theo một chút huyết áp thấp.

Trên tin tức đưa tin loại virus tương tự như virus Hantaan, thể dẫn đến tổn thương thận và phổi, trường hợp nặng thể t.ử vong.

Bà Diệp tuổi cao, chịu sự hành hạ.

Trước tiên cần thanh nhiệt giải độc, tân lương thấu biểu.

Kim Ngân Hoa, Ngân Kiều Tán, Ngưu Bàng Tử, Nhân Sâm, Long Cốt, Hoàng Kỳ, Bạch Truật, Đương Quy...

Tống Nhẫn gõ chữ, suy nghĩ về những vị t.h.u.ố.c Đông y thể sử dụng trong quá trình điều trị, liệt kê mấy chục loại, gửi cho cửa hàng thường xuyên hợp tác, chuyển khoản tiền.

Chủ cửa hàng: [Tiểu thư Tống, cô chuyển khoản nhiều quá .]

Tống Nhẫn: [Số lượng hiện giao gấp đến địa chỉ , hôm nay cần. Sau đó giúp thu mua lượng lớn gửi đến nhé.]

Chủ cửa hàng: [ lập tức chuẩn ngay.]

Ngay đó, cô mua một lượng lớn Benzalkonium Bromide và đèn khử trùng tia cực tím.

Bà Diệp ngủ , Tống Nhẫn đặt tay bà trong chăn, dậy dọn dẹp rác.

Sau khi xong việc, cô vệ sinh cá nhân, hỏi thăm tiến độ của t.h.u.ố.c men và thiết y tế, hôm nay thể giao đến, thở phào nhẹ nhõm.

Đông y và Tây y xưa nay là những thứ đối lập, loại trừ lẫn , mà là bổ sung cho .

Trong tình huống , cả hai đều thể thiếu.

Bà Diệp ngủ sớm dậy sớm, lúc 6 giờ, Tống Nhẫn đang định nấu cháo thì thấy tiếng gõ cửa.

Bùi Cảnh cầm tay hộp cơm, " đến mang đồ ăn sáng cho hai ."

Khi còn là hàng xóm, sang ăn nhờ, giờ ở bên ngoài, vẫn chuẩn sẵn đồ ăn sáng, và còn căn đúng lúc bà Diệp sắp thức dậy để mang đến.

Trong cảnh , Tống Nhẫn khó lòng cảm thấy ấm lòng, cô nghiêng cho bước .

Bùi Cảnh mở hộp cơm, bày đồ ăn sáng : cháo bí đỏ, và trứng hấp rắc một lớp thịt băm.

Chế độ ăn của bà Diệp chủ yếu là thanh đạm, đồ ăn sáng Bùi Cảnh chuẩn phù hợp.

Anh lấy riêng một bát canh gừng, "Sau khi ăn sáng xong, em uống bát canh gừng ."

Tống Nhẫn cầm thìa, ngón tay thắt chặt, cô ngẩng đầu lên, nửa đùa nửa thật hỏi: "Anh thật sự định mời ăn cơm cả đời chứ?"

Bùi Cảnh thấy tim đập loạn nhịp, nhẹ nhàng đặt bát cháo xuống, "Nếu em ."

Thời gian dường như ngừng trôi, bầu khí chút đúng, sự lúng túng xen lẫn một tia mập mờ khó nhận .

Tống Nhẫn ngạc nhiên ngẩng mắt lên, đang định hỏi ý câu đó là gì —

"Hử! Hử!"

Bà Diệp ho vài tiếng, Tống Nhẫn bật dậy, suy nghĩ tan biến.

Bùi Cảnh nhắc cô đeo khẩu trang, "Vẫn thể xác định lây truyền qua đường nào, khi ăn cơm xong em nhớ đeo khẩu trang bất cứ lúc nào."

" việc khác , hộp cơm cứ để đó lát nữa lấy."

Các cán bộ huyện thị đang dẫn dân làng sức lao động di chuyển đá cát đường, và Trương Hựu hỗ trợ.

"Đưa chìa khóa xe cho , lái về."

Tống Nhẫn đưa chìa khóa cho , gì thêm, chăm sóc bà Diệp.

Sau khi ăn sáng xong, Tống Nhẫn cho bà Diệp uống thuốc, rửa sạch hộp cơm, đó lấy sổ và bút, "Bà ơi, bà bắt đầu thấy khỏe từ hôm nào? Triệu chứng ban đầu là gì?"

"Bắt đầu từ hôm , lúc đầu chỉ là chán ăn, buồn nôn, nhức đầu..."

"Mấy ngày nay bà những ? Tiếp xúc với những và động vật nào?"

Bà Diệp cố gắng nhớ , "Bà cũng ngoài mấy, chỉ là bốn hôm tham dự tiệc cưới nhà chị Xuân, nhà họ nuôi một con chó."

Tiệc cưới thường nhiều tham dự, nếu lây nhiễm giữa với , thì Bùi Cảnh và Trương Hựu cũng khó lòng tránh khỏi.

"Bà còn nhớ ăn những gì ? Có ve, bét c.ắ.n ..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/luat-su-bui-theo-duoi-vo-tu-dau/chuong-135-su-map-mo-kho-nhan-ra.html.]

Những câu hỏi Tống Nhẫn đặt tỉ mỉ và nhiều, ghi chép đầy hai trang giấy, "Bà ơi, bà nghỉ ngơi , cháu ngoài dạo một chút, nhớ gọi điện cho cháu nhé."

Hôm qua điện thoại hết pin tắt nguồn, cô đến đây mới sạc đầy.

Bà Diệp đoán ý định của cô, : "Nhỡ thái độ của họ , cháu đừng tự chịu thiệt."

Người trong làng hầu như đều sợ Tống Nhẫn, bà Diệp lo lắng hợp tác.

"Bà yên tâm ."

Tống Nhẫn kiểm tra nguyên liệu nấu ăn và nước uống trong bếp, thực hiện các biện pháp phòng hộ xong, ngoài.

Vân Vũ

Tống Hoài xem tin tức, vội vàng bảo trợ lý chuẩn vật tư và quyên góp.

Anh gọi điện cho Tống Nhẫn, đến thôn Tây Phụng, thể yên nữa, dậy ngoài.

Dù chỉ trao đổi qua điện thoại, Tống Nhẫn cũng nhận ý nghĩ của , "Anh trai, em lẽ cần nhiều t.h.u.ố.c Đông d.ư.ợ.c và máy móc, cần giúp đỡ."

Tống Hoài đồng ý: "Được."

Kết thúc cuộc gọi, gọi Hứa Tuấn , giao phó công việc, "Đi chuẩn một lô vật tư , những thứ như đồ bảo hộ, t.h.u.ố.c khử trùng, máy kiểm tra... đều cần, sẽ vận chuyển."

"Ngoài thông báo cho bệnh viện trung tâm, xem tình nguyện viên , tự nguyện, ép buộc hoặc dùng lợi ích dụ dỗ."

Hứa Tuấn do dự: "Boss, cần thông báo cho Chủ tịch Hội đồng quản trị ?"

"Không cần."

Thôn Tây Phụng.

Đá cát dọn dẹp, Bùi Cảnh tháo găng tay , ở phía trong để xe qua.

Trên chiếc xe bán tải, Tô Nguyệt đeo khẩu trang kín mít, bên cạnh lên tiếng: "Giám đốc Tô, cô ngay cả chất ức chế virus phụ đều nghiên cứu , dịch bệnh chắc chắn thành vấn đề với cô ."

Tô Nguyệt khiêm tốn, "Đâu đến mức đó, hiện giờ vẫn chỉ là một quản lý thực tập thôi."

Chàng trai khen ngợi: "Giám đốc Tô, cô đừng tự hạ thấp như . Cô chọn thực tập là để theo đuổi sự công bằng, nếu với năng lực của cô, sớm thể trực tiếp nhận việc . Hơn nữa, Viện trưởng đều yên tâm để cô dẫn đầu đội, đây là đãi ngộ mà các bác sĩ khác , cô nên tự tin bản !"

Ban đầu, Tô Nguyệt hài lòng với vị trí Quản lý Dược lý Lâm sàng, Viện trưởng hứa hẹn để cô tham gia chẩn đoán và điều trị bệnh, cô mới đồng ý.

"Viện trưởng tin tưởng , sẽ cố gắng." Cô ngoài cửa sổ, thoáng thấy một bóng , vội với phía : "Dừng xe ."

"Giám đốc Tô, chuyện gì ?"

Tô Nguyệt: " thấy sư , !"

Những khác cũng thấy Bùi Cảnh, đều ánh lên ánh mắt kinh ngạc.

Họ còn nhớ, Bùi Cảnh là luật sư ly hôn của Tống Nhẫn, và Tô Nguyệt ở phe đối lập.

Sao cô tỏ " và Bùi Cảnh thiết" như ?

Đường xá xóc nẩy, trong xe chật chội, đều khó nhọc. Dù sắp đến nơi, đề nghị xuống xe, họ cũng cảm thấy nhẹ nhõm.

"Bác sĩ Tô, chúng đây, gặp ."

Tô Nguyệt gật đầu với vẻ lãnh đạo, "Ừ" một tiếng, xuống xe và về phía Bùi Cảnh, "Sư , ở đây?"

Nhìn thấy cô, Bùi Cảnh ngẩng mắt lên, một chút biểu cảm, "Đi ngang qua."

"Sư đùa , em đến từ thiện mà."

Biết còn hỏi.

Trương Hựu thầm c.h.ử.i trong lòng.

Bùi Cảnh lấy chìa khóa xe , Trương Hựu, "Đi thôi!"

Tô Nguyệt dường như cảm nhận sự lạnh nhạt của Bùi Cảnh, bước theo, khi mở cửa xe liền hỏi: "Sư , em nhờ xe ?"

"Em là Quản lý kiêm Bác sĩ Dược lý Lâm sàng của Bệnh viện Hoa Nhân, phụ trách công tác điều trị ."

Bùi Cảnh cô, mỉm với ý khó hiểu, "Đây là xe của Tống Nhẫn, cô ... dường như thích hợp lắm."

 

Loading...