Luật Sư Bùi Theo Đuổi Vợ Từ Đầu - Chương 156: Không Còn Dấu Hiệu Sinh Tồn

Cập nhật lúc: 2025-11-21 03:38:13
Lượt xem: 59

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai nhân viên y tế lao tới ngăn cản, "Bà sắp bóp c.h.ế.t cô , buông !"

Bà Hách buông tay.

Tô Nguyệt dùng đầu gối đ.á.n.h mạnh một cái, nhân lúc bà Hách đau đớn lơ là, cô dùng sức đẩy bà , nhịn nổi mà quát lên: "Nếu chúng , làng các tiêu tan ! Không mang ơn cũng thôi, còn phản bội ơn, bà chút lương tâm ?!"

"Chính là ngươi hại Viên Viên, là ngươi!"

Bà Hách thét lên một tiếng, nữa xông tới, móng tay lao thẳng về phía mặt Tô Nguyệt, "Đồ tiện nhân, là ngươi Tiểu Thất, là ngươi chứng chỉ hành nghề y, là ngươi mê hoặc , tất cả đều là do ngươi hại!!"

Khẩu trang giật mất, khi Tô Nguyệt kịp phản ứng thì mặt những vết cào sâu đến rỉ máu.

Lại một phen hỗn loạn, bà Hách khống chế đất.

Tô Nguyệt tay, một khác ngăn cô , "Giám đốc Tô, cô xảy chuyện như với Hà Thư ?"

Tô Nguyệt đột nhiên cứng , trong ánh mắt tràn đầy bất mãn và phẫn hận, chỉ thể c.ắ.n chặt răng mà nhịn.

Cố Bắc Dịch chạy tới hiện trường, chứng kiến cảnh , nhanh chóng bước tới, "Nguyệt Nguyệt!"

"Chuyện gì xảy ?"

Tô Nguyệt thấy Cố Bắc Dịch, ánh mắt lạnh lẽo lập tức dịu , vội vã chạy tới ôm lấy , giọng mang theo tiếng : "Bắc Dịch, cuối cùng cũng tới !"

Thấy cô gương mặt đầy vết máu, Cố Bắc Dịch lộ vẻ xót thương, "Chuyện là thế nào?"

"Đứa bé gái c.h.ế.t vì bệnh nặng, trong cơ thể mang theo nhiều virus, lập tức đưa đến thành phố hỏa táng, nhưng bà ngoại của bé cho chúng mang t.h.i t.h.ể , còn ..."

Tô Nguyệt , đưa ánh mắt về phía Tống Nhẫn.

Chỉ thấy cô đang bế đứa bé gái trong lòng, ngón tay nhẹ nhàng kiểm tra mạch của bé, đó ấn mấy huyệt vị.

Làm trò múa rìu qua mắt thợ.

Cô thầm hừ lạnh, tỏ vẻ hiểu: "Tống Nhẫn cũng là dân học y, theo lý thì nên hiểu rõ tính nghiêm trọng của sự việc, mà cô mang t.h.i t.h.ể ."

Cố Bắc Dịch , sắc mặt đổi, theo ánh mắt của Tô Nguyệt mà sang.

Tống Nhẫn mặc áo blouse trắng, với vẻ mặt nghiêm trọng, bế đứa bé rời .

Vân Vũ

Một nhân viên y tế đuổi theo, "Tiểu thư Tống, Viên Viên c.h.ế.t , cô bế cháu ?"

"Ai bảo cháu c.h.ế.t ."

Bỏ một câu, Tống Nhẫn bế đứa bé gái rời .

Bà Hách thấy , lồm cồm bò dậy đuổi theo.

Các nhân viên y tế , kinh ngạc và hoang mang.

"Tống Nhẫn Viên Viên c.h.ế.t? Chẳng lẽ còn cứu ?"

" còn dấu hiệu sinh tồn , virus xâm nhập ngũ tạng lục phủ, thể cứu sống ?"

Trong lòng như đè nặng bởi một tảng đá, vô cùng khó chịu.

Một đứa bé mới hai tuổi, ngoan ngoãn lời, bao giờ quấy , họ đều thực lòng yêu quý cháu, mong cháu gặp chuyện chẳng lành, nhưng khả năng cứu sống quá nhỏ, gần như thể.

Bầu khí trầm lắng bao trùm, Tô Nguyệt bất chợt chen : "Tống Nhẫn thể hiện, cũng thể lấy t.h.i t.h.ể trò đùa, huống chi đây là t.h.i t.h.ể mang virus."

"Nếu cả làng Tây Phụng vì cái tư lợi của cô bộ diệt vong—"

Một y tá kiên nhẫn ngắt lời cô: "Im bà, cả ngày chỉ gièm pha Tống Nhẫn. Nếu Tống Nhẫn, đứa con của Hà Thư thể giữ ? Bà còn thể đây an nhảm?"

Tô Nguyệt , cần suy nghĩ liền phản bác: "Lý lão kết luận Hà Thư sẽ sảy thai, Tống Nhẫn căn bản cứu ."

Y tá chế nhạo: "Phải! Thế nên bà cứ chờ đến ngày đó, xem Hà viện trưởng sẽ xử lý 'kẻ sát nhân' như bà thế nào."

Tô Nguyệt trong lòng "thình thịch", sắc mặt lập tức tái nhợt.

Nếu thực sự đến ngày đó, Hà viện trưởng chắc chắn sẽ tha cho cô.

Tay nắm lấy Cố Bắc Dịch run rẩy kiểm soát, cô hít sâu mấy .

Đám đông tản , chỉ còn Tô Nguyệt và Cố Bắc Dịch.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/luat-su-bui-theo-duoi-vo-tu-dau/chuong-156-khong-con-dau-hieu-sinh-ton.html.]

Tô Nguyệt kéo giải thích: "A Dịch, như họ ..."

Cô cố gắng gỡ khỏi chuyện, trong lời đầy vẻ oan ức.

Cố Bắc Dịch mấy để tâm, trong đầu ngừng hiện lên khuôn mặt trắng bệch một giọt m.á.u của đứa bé gái.

Anh khỏi nhớ quãng thời gian đen tối khi nhiễm virus nặng.

Họ thiêu sống , để tuyệt hậu họa.

Anh trong đống c.h.ế.t, ai quan tâm sống c.h.ế.t thế nào, tuyệt vọng và sợ hãi từng giây từng phút gặm nhấm .

Tình hình của đứa bé gái và trải nghiệm của mà giống đến thế.

Anh há miệng, vốn định an ủi Tô Nguyệt vài câu, nhưng lời đến miệng thể .

Lúc , Nguyệt Nguyệt việc giống Tống Nhẫn.

Vậy mà bây giờ Nguyệt Nguyệt đang chỉ trích Tống Nhẫn, từng câu từng chữ đều là thi thể, virus, một chút xót thương với đứa bé gái.

Cố Bắc Dịch cô - một con xa lạ, trong lòng cảm thấy vô cùng phức tạp.

Một vài thứ âm thầm đổi, Nguyệt Nguyệt là , cũng .

Tống Nhẫn bước xuống xe, bế Viên Viên chạy thẳng phòng cấp cứu, đặt lên giường hồi sức.

Hai trai chạy tới, thấy tình trạng của đứa bé gái, trong lòng tràn đầy tuyệt vọng, "Cô ơi..."

Bùi Cảnh sớm chuẩn sẵn kim, vội mở đặt lên bàn bên cạnh, Tống Nhẫn cởi quần áo cho Viên Viên : "Các em ngoài ."

Bùi Cảnh : "Được, ở cửa, cần gì lập tức gọi ."

Hai đầu thấy cảnh tượng như , gần như nhúc nhích nổi, cuối cùng Bùi Cảnh kéo từng một ngoài.

Trên xe đến đây, Tống Nhẫn ngừng nghỉ thực hiện hồi sức tim phổi cho Viên Viên.

Lúc , châm cứu là biện pháp cấp cứu nhanh nhất.

Tống Nhẫn hít một thật sâu, định tinh thần, từ bàn nhón lên một cây kim bạc, chuẩn chích huyệt nhân trung của Viên Viên.

Đầu kim sắp chạm da thịt, tay cô đột nhiên run rẩy dữ dội kiểm soát, khiến vị trí châm kim lệch.

Qua khe hở, Bùi Cảnh liếc thấy tay của Tống Nhẫn, tim đau thắt, rời ánh mắt, nhớ châm cứu cho Hà Thư đêm đó.

Trạng thái cũng như .

Rốt cuộc cô trải qua những gì?

Tống Nhẫn nhắm chặt mắt, hít một thật sâu, mở mắt định đôi tay, cô nhanh chóng châm kim, một chút do dự.

Tiếp theo là huyệt Lao cung trong lòng bàn tay, huyệt Dũng tuyền ở lòng bàn chân, cuối cùng là một huyệt vị ở tim.

Nín thở tập trung, kim bạc trong tay chầm chậm hạ xuống.

Hoàn thành tất cả các mũi châm, Tống Nhẫn đẫm mồ hôi, nhưng so với khá hơn một chút.

Cô sờ tìm chiếc ghế xuống, thở thật sâu mấy .

Bà Hách chạy một mạch, xông đến cửa thì Bùi Cảnh chặn , "Bà ơi, cô đang cố hết sức cứu cháu gái bà, chúng cứ chờ ở đây thôi."

Bà Hách gật đầu lia lịa, nước mắt như mưa, chân mềm nhũn quỳ xuống đất, "Lạy trời, xin ngài nhất định bảo vệ Viên Viên nhà cháu, phù hộ cho cháu vượt qua kiếp nạn ."

Nói đến cuối cùng, bà Hách hướng ngoài cúi đầu lạy.

Bà sẽ đ.á.n.h mahjong nữa, sẽ nhận nhiều tiền của Tiểu Thất nữa, chỉ cần Viên Viên khỏe mạnh, bà nguyện giảm thọ, nguyện lấy mạng đổi mạng cháu.

Bùi Cảnh lòng nặng trĩu, nhưng thể gì, đối với bà Hách, đây là việc duy nhất bà thể lúc .

Hai trai thấy cũng cay cay sống mũi, cũng đến đỡ bà Hách, chỉ thầm cầu nguyện cho ca cấp cứu thuận lợi.

Không bao lâu , Tống Nhẫn sờ thấy mạch của Viên Viên đập, trong mắt lóe lên niềm vui.

 

Loading...