Luật Sư Bùi Theo Đuổi Vợ Từ Đầu - Chương 174: Cởi Cúc Áo

Cập nhật lúc: 2025-11-21 03:48:09
Lượt xem: 55

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong nhà vệ sinh khách tìm thấy đồ dùng vệ sinh cá nhân, Tống Nhẫn suy nghĩ một lát, phòng tắm trong phòng ngủ của . Khi bước , chân cô trượt nhẹ, lúc cô mới để ý thấy sàn nhà ẩm ướt, trong khí còn phảng phất mùi thơm nhẹ của sữa tắm.

Cô xác định một việc: Bùi Cảnh mới tắm xong lâu.

Sau khi gặp , cô theo bản năng thốt lên thắc mắc trong lòng.

Ban đầu, Bùi Cảnh chỉ cơ hội ở bên cạnh, kéo gần cách, ngờ rằng đến phòng khám.

Giờ đây, Tống Nhẫn phát hiện cố ý tắm khi đang sốt cao.

Ấn tượng về chắc chắn sẽ giảm sút nghiêm trọng.

Bùi Cảnh vô thức mím môi, khuôn mặt ánh sáng chiếu rọi đọng một khoảnh khắc, thoáng hiện một vẻ tự nhiên. " tắm thể hạ sốt bằng vật lý trị liệu, nên thử một chút, ngờ càng nghiêm trọng hơn."

Anh liếc cô, suy nghĩ xem khả năng cô tin lời giải thích là bao nhiêu.

"Thì ." Giọng Tống Nhẫn nhẹ nhàng, dường như tin.

Bùi Cảnh thầm thở phào nhẹ nhõm, cầm thìa múc cháo nóng hổi, thổi vài cái, đưa miệng.

" còn tưởng cố ý như , chăm sóc ." Ngay lúc Bùi Cảnh chuẩn nuốt cháo, Tống Nhẫn bất ngờ thốt lên một câu như .

Anh đề phòng, cổ họng đột nhiên động đậy, cháo sặc khí quản, lập tức ho ngừng, nước mắt cũng sặc mà chảy .

Tống Nhẫn thấy , vội vàng lấy bát cháo trong tay , nhanh chóng rút mấy tờ giấy ăn đưa sát miệng , " chỉ đùa thôi, sợ thành như ?"

"Ho, ho, ho, ho..."

Bùi Cảnh , nhưng cơn ho căn bản dừng , tay giữ chặt tờ giấy ăn ở miệng, mũi tiêm mu bàn tay theo chuyển động dữ dội của mà lung lay mạnh.

Tống Nhẫn thấy mà tim đập thót , theo phản xạ rút thêm mấy tờ giấy, trực tiếp lấy tay bịt miệng .

Động tác của cô nhanh mạnh.

Bùi Cảnh giật , một cách kỳ lạ là cơn ho dừng .

Anh từ từ ngẩng đầu, ánh mắt một nữa giao với cô.

"Hết ho ?" Cô hỏi.

Cổ họng vẫn còn ngứa, Bùi Cảnh nuốt xuống, lắc đầu: "Cũng đỡ ."

Vì ho, mặt ửng đỏ một cách bình thường, khi chuyện tránh ánh mắt của cô, tỏ chút hốt hoảng.

Ánh mắt Tống Nhẫn càng thêm sâu, đưa cốc nước ấm bàn cho , "Nghỉ một chút ."

Bùi Cảnh đón lấy cốc nước, từ từ uống, cuối cùng cổ họng cũng đỡ khó chịu hơn.

Vì hốt hoảng mà tránh ánh mắt cô, Bùi Cảnh để ý rằng, Tống Nhẫn đang yết hầu của đang cử động lên xuống ngừng.

Đường gân cổ lộ rõ, theo động tác nuốt mà ẩn hiện nhảy nhót, kéo dài xuống tới vùng n.g.ự.c quần áo che khuất.

Tống Nhẫn trong khoảnh khắc chợt tỉnh, vội vàng đảo mắt , tai đỏ ửng.

Có một khoảnh khắc, cô cảm thấy Bùi Cảnh... đến mức ăn tươi nuốt sống.

Thật sự là điên !

Uống nước xong, Tống Nhẫn thuận tay đón lấy cốc, kê bàn lên, đặt bát cháo lên đó, "Ăn chút gì đó lót ."

Đây là cháo do chính tay cô nấu.

Bùi Cảnh nhếch miệng , gật đầu: "Ừ."

Tay trái đang truyền dịch đặt lên bàn, dùng tay , từ từ ăn cháo, tận hưởng thời gian ngắn ngủi .

Tống Nhẫn chỉ nấu lượng cháo cho một , thấy Bùi Cảnh ăn hết sạch, trong lòng cô thoáng hiện một cảm giác nhẹ nhõm.

Trong bụng cảm giác no, Bùi Cảnh cảm thấy dễ chịu, hỏi: "Em ăn ?"

Tống Nhẫn đáp: "Ăn ."

Bùi Cảnh gật đầu, xuống giường bệnh, nhớ đến chuyện của Tô Nguyệt, : "Nhà họ Tô chắc sẽ tìm luật sư biện hộ cho Tô Nguyệt, ngày mai thể đến văn phòng, vụ án để phụ trách."

"Còn chuyện thuê dư luận viên đây, nhà họ Tô gây tổn hại đến thanh danh của em, thể cùng lúc truy cứu."

Tống Nhẫn , "Tình trạng của thế , ngày mai vẫn cần nghỉ ngơi."

"Ngày chắc sẽ thôi."

Bùi Cảnh hối hận vì tắm thêm , và còn ' ép' đến phòng khám.

Nếu Tống Nhẫn ở đây, cô sẽ nghỉ ngơi .

"Để ở đây một cũng , em về nghỉ ngơi ."

Tống Nhẫn im lặng hai giây, "Ăn nhờ ở đậm lâu như , thi thoảng chăm sóc một chút cũng là nên."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/luat-su-bui-theo-duoi-vo-tu-dau/chuong-174-coi-cuc-ao.html.]

Bùi Cảnh ngẩng mắt chai t.h.u.ố.c đang từ từ nhỏ giọt, lời từ chối đến môi nuốt .

lúc , bác sĩ đẩy cửa bước .

Bùi Cảnh vội vàng lên tiếng: "Bác sĩ, cảm thấy sốt hạ , truyền xong chai thể kết thúc ?"

Bác sĩ ngẩn , trong mắt thoáng hiện vẻ kinh ngạc, đó nhanh chóng gần, đưa tay sờ trán Bùi Cảnh, lấy nhiệt kế, dùng sức vẩy vài cái, đưa cho , : "Đo nhiệt độ ."

Bùi Cảnh cảm ơn, đưa tay đón lấy.

tay trái đang truyền dịch, tay cầm nhiệt kế, giờ thì còn tay để vén áo nữa.

Khóe miệng bác sĩ nở nụ , biến sắc liếc Tống Nhẫn một cái, : "Còn bệnh nhân khác đang đợi, đây, cô giúp bạn cô vén áo một chút."

Nói xong, để một câu như , vội vã rời , khi còn liếc mắt đầy ý vị với Bùi Cảnh.

Bùi Cảnh tiếp nhận ánh mắt , nhất thời tắc nghẹn, ngượng ngùng Tống Nhẫn, " tự ."

Nói , đặt nhiệt kế sang một bên , đưa tay kéo khóa áo khoác, dùng một tay vụng về cởi cúc áo sơ mi.

Tống Nhẫn chằm chằm tay , im lặng hai giây, đột nhiên dậy, nghiêng về phía .

Đồng t.ử Bùi Cảnh mở to, động tác cởi cúc áo lập tức đông cứng, như định trụ, thẳng cô.

"Để ."

Giọng Tống Nhẫn bình tĩnh, trong mắt trong veo, một chút gợi cảm.

Hai tay cô hành động nhanh chóng, ngón tay linh hoạt cởi cúc áo cho từ xuống .

Bùi Cảnh vô thức nín thở, âm thầm dùng sức.

Khi Tống Nhẫn cởi đến chiếc cúc thứ tư, mu bàn tay vô tình khẽ chạm n.g.ự.c .

Tay cô lạnh, cái chạm nhẹ nhàng đó, như một luồng điện xuyên qua, Bùi Cảnh suýt nữa thì kìm thở, yết hầu lăn xuống, khó khăn nuốt thở đó xuống.

Khi cởi đến nửa chừng, ánh mắt Tống Nhẫn kiềm chế , liếc nhanh về phía n.g.ự.c .

Ập mắt là hai bó cơ bụng săn chắc.

Phía ... áo che mất .

Trong khoảnh khắc, nhịp tim đột nhiên tăng nhanh vài phần, Tống Nhẫn vô thức nuốt nước bọt, mặt , cầm lấy nhiệt kế, đưa cho , giọng tự chủ thít chặt : "Được ."

Tống Nhẫn chăm chú cởi cúc áo, để ý rằng ánh mắt Bùi Cảnh luôn dán lên mặt cô, bỏ lỡ sự đổi tinh tế trong mắt cô.

Khối cơ bắp quả là luyện tập uổng phí.

Cô đối với cảm tình gì.

Khóe miệng Bùi Cảnh tự chủ nâng lên, thầm thở phào nhẹ nhõm, kẹp nhiệt kế nách trái.

Khi thu tay trái đang truyền dịch về, bất cẩn chạm cốc, phát tiếng "cạch" nhẹ.

Tay trái đang truyền dịch, còn kẹp nhiệt kế, động tác của trở nên vụng về lạ thường, tư thế chút cứng nhắc.

Tống Nhẫn thấy, do dự một chút, lên tiếng: "Hay là... kẹp bên ?"

Lúc , Tống Nhẫn hối hận vì đến phòng khám , nếu đến bệnh viện lớn hơn một chút, ít nhất cũng nhiệt kế điện tử, thể đo nhiệt độ bằng miệng, trải qua cảnh tượng khó xử như thế .

Bùi Cảnh phiền cô trong tình huống , lắc đầu: "Như cũng , cũng may, truyền dịch vướng víu gì."

Anh dùng một tay cài cúc áo.

Đã kinh nghiệm đầu, thứ hai hành động đỡ vụng về hơn.

"Để ." Tống Nhẫn nữa tiến gần, đưa tay giúp cài cúc áo.

Cô cúi , Bùi Cảnh ngẩng đầu.

Vân Vũ

Hai cách gần, thể rõ nhịp tim của đối phương.

Bùi Cảnh dám hít thở mạnh, nhưng càng nín, tốc độ tim đập càng nhanh, âm thanh cũng dần lớn hơn.

Tống Nhẫn rõ nhịp tim của , khi cài đến chiếc cúc cuối cùng, động tác của cô dừng , cúi mắt .

Thình thịch, thình thịch!

Tốc độ tim đập kiểm soát .

Bùi Cảnh căng thẳng, khóe môi run nhẹ, "Em—"

Ngay lúc , cửa "cót két" một tiếng mở , bác sĩ dẫn theo một bệnh nhân bước .

 

Loading...