Luật Sư Bùi Theo Đuổi Vợ Từ Đầu - Chương 235: Tôi Tưởng Anh Định Hôn Tôi

Cập nhật lúc: 2025-11-21 16:16:36
Lượt xem: 57

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mọi thấy một khuôn mặt âm trầm.

Bùi Quân thấy cảnh tượng trong phòng VIP, cơn giận dừng trong cổ họng, mắc kẹt.

Vốn tưởng chơi bạt mạng nhất là Kỷ Hám, ngờ là Tống Nhẫn.

Hắn liếc Bùi Cảnh bên cạnh, lặng lẽ lùi về phía hai bước.

Bùi Cảnh thuận thế trong.

Chàng thanh niên ngay ngắn, vén áo lên, lộ một nửa cơ bụng săn chắc.

Đối diện với .

Tống Nhẫn chống tay lên bàn, nghiêng về phía , tay đang đưa về phía bụng của .

Chỉ còn cách vài centimet.

Nếu như cửa gõ muộn một giây thôi, lẽ cô chạm .

Bùi Cảnh cứ thế thẳng, đối diện với ánh mắt của Tống Nhẫn.

Tay Tống Nhẫn vẫn giữ nguyên tư thế lúc nãy, như đóng đinh , bất động.

Bầu khí im lặng một cách kỳ lạ, trong sự ngượng ngùng xen lẫn một tia kỳ quái.

Tuệ Tuệ nghẹo đầu, lên tiếng: "Chú trai, chú tới !"

"Sao chú vô cũng tới ?"

Người quản lý phụ trách dẫn đường lau vội mồ hôi lạnh, trong lòng thầm cầu nguyện lát nữa đừng đ.á.n.h .

Tống Nhẫn từ từ từng chút một rút tay , lòng bàn tay vô cùng nóng rực, cô đầu , nắm lấy ly rượu, ngửa cổ uống một cạn: " uống rượu."

Rõ ràng cô và Bùi Cảnh quan hệ kiểu đó, cảm giác như bắt tại trận thế .

Bùi Cảnh bước vài bước, lên tiếng nhẹ nhàng: "Các bạn kết thúc ? Tuệ Tuệ ai đón nên tới, ở cửa gặp Bùi Quân."

Hắn đang giải thích, nhưng ánh mắt chỉ về phía Tống Nhẫn.

Đôi mắt nhỏ của Tuệ Tuệ tròn xoe, nó ai đón ? Nó ?

Thôi kệ, chú trai tặng nó nhiều quà, nó thể phá đám lúc .

Tuệ Tuệ một tiếng: " , là cháu ."

Hóa là đứa nhóc Tuệ Tuệ bán bọn họ.

Kỷ Hám trừng mắt Bùi Quân, "Còn ? Làm chúng ở đây?"

Bùi Quân chút do dự: "Bùi Cảnh ."

Bùi Cảnh: "…"

Bùi Quân đưa mắt hài lòng quét một lượt năm , "Sao em thể dẫn Tuệ Tuệ đến chỗ như thế ?"

Kỷ Hám khẩy: "Chỗ như thế là chỗ nào? Chỗ còn sạch sẽ hơn nhiều."

Bùi Quân nhíu mày, "Bọn họ là mẫu nam!"

Người quản lý bổ sung một câu: "Thưa quý khách, mẫu nam của cửa hàng chúng bán nghệ bán , mấy vị đều là sinh viên đại học thêm."

Bùi Quân lạnh, quản lý, chỉ Bạch Ca : "Vậy lúc nãy vén áo gì? Đây gọi là bán ?"

Người quản lý gượng: "Có lẽ là vì khách hàng quá xinh , tự nguyện cho sờ."

Bạch Ca: "…"

Tống Nhẫn: "…"

Ráy má lúm đồng tiền giải thích: "Chúng đang chơi Truth or Dare."

Bùi Quân liếc đồng hồ, "Muộn , Tuệ Tuệ ngủ thôi, chúng về nhà."

Kỷ Hám cũng thấy khá , nắm tay Tuệ Tuệ dậy, nhấn mạnh: "Là và Tuệ Tuệ về nhà của chúng , ."

Sau đó, cô dịu dàng con gái, "Tuệ Tuệ, chúng về nhà."

"Vâng ạ."

trông chừng Khương Âm, Tiểu Khả uống một giọt rượu nào, : "Chị, chúng cũng thôi, em đặt khách sạn ."

Tống Nhẫn lên tiếng: "Không cần đặt khách sạn, đến chỗ ở là ."

Khương Âm liếc Bùi Cảnh, nở một nụ : "Ngày mai em cần gặp nhà sản xuất, ngày còn hoạt động, ở khách sạn cho tiện."

Vừa , cô lảo đảo dậy.

Tiểu Khả vội vàng đỡ lấy cô.

"Chúng đây!" Khương Âm rút từ trong túi một xấp tiền đỏ nhỏ, "Cho các , tối nay chơi vui."

Tiểu Khả đỡ cô rời .

Kỷ Hám cũng lấy tiền boa, ngay cả Tuệ Tuệ cũng tháo chiếc vòng tay vàng của , đưa cho Bạch Ca - suýt nữa Tống Nhẫn sờ cơ bụng, "Anh trai, của các ."

Lần đầu tiên một đứa trẻ cho tiền boa, năm kinh ngạc, vội vàng từ chối.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/luat-su-bui-theo-duoi-vo-tu-dau/chuong-235-toi-tuong-anh-dinh-hon-toi.html.]

"Tuệ Tuệ mau cất , đáng lẽ trai cho em mới ."

Tuệ Tuệ cứng rắn: "Không , công bằng, Tuệ Tuệ đến chơi với các ."

Kỷ Hám : "Đồ đạc của nó nhiều lắm, các cứ nhận ."

Năm lục lọi khắp , tìm thấy thứ gì thể tặng, cuối cùng chỉ thể thở dài.

Ráy má lúm đồng tiền : "Vậy chúng nhận , Tuệ Tuệ, nhất định đến nữa nhé."

Bọn họ sẽ chuẩn quà .

Tuệ Tuệ gật đầu: "Vâng ạ, hẹn gặp ."

Tống Nhẫn - duy nhất cho tiền boa - lặng lẽ sờ túi, trống rỗng.

Ngay cả Tuệ Tuệ còn cho tiền boa, cô cho thì thật .

Chị Kỷ đưa hết tiền mặt , chắc cũng hết sạch.

Gần một năm đụng đến rượu, tối nay Tống Nhẫn uống khá nhiều, choáng váng.

Cô suy nghĩ, ánh mắt đổ dồn về phía Bùi Cảnh, hỏi: "Anh mang theo tiền mặt ?"

Bùi Cảnh: ?

Tống Nhẫn cho thời gian suy nghĩ, "Không mang theo?"

Bùi Quân: "Anh mang theo ?"

Bùi Quân: "…"

Bùi Cảnh thầm thở dài, bất đắc dĩ lên tiếng: " mang."

Nhiệt độ buổi tối thấp, lúc khỏi nhà mang theo áo khoác ngoài.

Trong túi áo khoác ví.

Bùi Cảnh lấy ví , rút hết tiền mặt trong đó, bỏ sót cả tiền lẻ.

Hắn đưa cho Tống Nhẫn, mà trực tiếp đặt lên bàn, với năm : "Các bạn vất vả , phụ trò chuyện cùng."

Thái độ lịch sự khiến cảm thấy dễ chịu.

Kỷ Hám liếc Bùi Quân, nhịn mà "Chà" một tiếng.

Cùng là em ruột, khả năng xử lý tình huống chênh lệch xa thế.

Tuy nhiên, nếu Bùi Quân thực sự trình độ như Bùi Cảnh, thì cô cũng cơ hội mượn giống .

Loại như Bùi Quân thì dễ điều khiển.

Kỷ Hám Bùi Cảnh đang đưa tay đỡ Tống Nhẫn, thu hồi lời .

Vị vẻ còn dễ điều khiển hơn, còn khá ái tình não.

Bùi Quân thấy Kỷ Hám chằm chằm em trai ruột của nhúc nhích, mặt tái nhợt chặn mặt cô, "Đừng nữa, về nhà thôi."

Kỷ Hám trợn mắt, nắm tay Tuệ Tuệ bỏ .

Bùi Quân bực bội theo , "Đèn hành lang tối, chú ý đường."

Kỷ Hám lạnh giọng: "Không cần nhắc, chúng mắt."

"Em giày cao gót, còn uống rượu, chậm thôi."

Vân Vũ

"Biết , cần đỡ."

Tiếng cãi vã của hai càng lúc càng xa, cho đến khi còn thấy.

"Chúng cũng thôi."

Tống Nhẫn vịn cánh tay Bùi Cảnh dậy, "Cảm ơn, tiền về chuyển khoản cho ."

Bùi Cảnh: "Không cần ."

Tống Nhẫn bước ngoài, bước chân vẫn khá vững, "Vẫn nên chuyển thôi."

Bùi Cảnh sát bên cô, nữa.

Đến điểm đỗ xe, mở cửa ghế phụ, lưng bàn tay đỡ lên nóc xe, cô bước lên đóng cửa , vòng sang phía bên .

Tống Nhẫn ước chừng độ dày của xấp tiền, lấy điện thoại chuyển khoản một vạn, đó nhắm mắt nghỉ ngơi.

Bùi Cảnh lên xe, cảm thấy điện thoại rung, lấy xem, nhấn trả.

Hắn nghiêng qua, nghiêng về phía cô.

Tống Nhẫn cảm thấy gần, bất chợt mở mắt, đối diện với một đôi mắt màu mực.

Trời tối, cô rõ thần sắc trong mắt .

Bùi Cảnh ngờ cô đột nhiên mở mắt, sửng sốt một chút, giải thích: "Em thắt dây an ."

Tống Nhẫn khẽ mỉm , giọng thanh thản: " tưởng định hôn ."

 

Loading...