Luật Sư Bùi Theo Đuổi Vợ Từ Đầu - Chương 242: Tôi Ngủ Chỗ Của Cô?

Cập nhật lúc: 2025-11-21 18:17:08
Lượt xem: 48

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chỉ cách một cánh cửa, hai thể thấy rõ ràng tiếng gọi của Chu Lân.

Bọn họ là hàng xóm, còn là bạn bè, việc Bùi Cảnh ở chỗ Tống Nhẫn cũng gì lạ.

Vấn đề là, môi của Bùi Cảnh cô vô tình c.ắ.n trầy.

Một nam một nữ cùng ở trong một phòng kín, ngoài ngay chuyện gì xảy .

"Lạ thật, Bùi điện, chị cũng điện nhỉ."

Vân Vũ

Tống Nhẫn tỉnh táo , lập tức kéo Bùi Cảnh về phía phòng ngủ, hạ giọng : "Anh tìm chỗ nào đó trốn ."

Nói xong, cô buông tay , trở .

Trước khi mở cửa, Tống Nhẫn ngoái đầu , thấy Bùi Cảnh bước phòng ngủ của cô, hỏi cô: "Có cần đóng cửa ?"

Tầng một mấy phòng ngủ, nếu thì còn tầng hai.

Vậy mà đúng phòng của cô.

Chu Lân vẫn đang lẩm bẩm bên ngoài: "Họ đừng là lén hẹn hò chứ? C.h.ế.t c.h.ế.t , tối nay em ngủ đường ."

Tống Nhẫn trong cửa: ...

Cô cứng gật đầu với Bùi Cảnh.

Bùi Cảnh lập tức đóng cửa , khi mới kịp nhận phòng của cô.

Những phòng ngủ khác ai ở, cửa đều đóng chặt, chỉ cánh cửa khép hờ, suy nghĩ gì liền bước đây.

sẽ nghĩ là cố ý chứ?

Bùi Cảnh hối hận, khi mím môi cảm thấy một trận đau nhói, đưa tay sờ lên, nhịn .

Anh kéo ghế xuống, cố gắng kiểm soát lung tung, nhưng đôi mắt dường như chịu lời.

Phong cách trang trí tông màu ấm, nhưng một món đồ trang trí nào, bàn trang điểm cũng trống trơn.

Món đồ trang trí duy nhất là một chú gấu nhỏ giường, Bùi Cảnh đoán chú gấu là Tuệ Tuệ tặng cho cô.

Rèm cửa kéo , ánh nắng xuyên qua cửa kính, trải đầy hơn nửa sàn nhà.

Bùi Cảnh dậy, bước ban công, thấy mấy chậu cây chỉ đất hoa, duy nhất một chậu xương rồng là sống sót.

Cảnh vật ở đây , chỉ là chút hiu quạnh.

Bên ngoài cửa.

Tống Nhẫn chỉnh sửa mái tóc, kéo cửa mở .

Chu Lân vẫn đang gọi điện điên cuồng, đột nhiên thấy cô, giật : "Chị, hóa chị ở nhà , điện?"

Tống Nhẫn mặt đỏ tim đập nhanh: "Đang bận, điện thoại để quên sofa , chuyện gì ?"

Chu Lân như trở về nhà , vác ba lô, khách khí bước , "Trường em tiệc tối nghiệp, em về tham dự, sẽ ở ba ngày."

"Em vốn định qua chỗ Bùi cất đồ , kết quả cũng điện."

Bùi Cảnh đến chỗ Tống Nhẫn tay , điện thoại để ở nhà.

Tống Nhẫn lén liếc cánh cửa phòng ngủ của , "Chắc muộn hơn mới về, em tìm phòng nào đó nghỉ ngơi ."

Đợi Chu Lân phòng, cô sẽ để Bùi Cảnh rời .

Chu Lân vứt ba lô xuống, đến cạnh bàn gần ban công, mở túi đựng máy tính, lấy máy tính , "Em đây là , công ty em dự án, đang gấp lắm, tối nay em lẽ thức khuya."

Cậu vốn định tham dự tiệc tối nghiệp, nhưng Thời trực tiếp lệnh bắt đến, đừng để bản nuối tiếc.

Không cãi , đành đến.

"Anh Bùi , em sợ ngủ muộn phiền , em ở chỗ chị ?"

Tống Nhẫn gật đầu: "Được, ăn cơm ?"

"Em ăn tàu cao tốc ."

Chu Lân cắm máy tính, khởi động.

Tống Nhẫn : "Em về phòng , bàn phím ồn."

Chu Lân ngoảnh : "Chị cứ về phòng , yên tâm, em xong việc là liền, phòng cạnh ban công ?"

Tống Nhẫn: "... Được."

"Chị nghỉ , cần quản em."

"..."

Tống Nhẫn cánh cửa phòng ngủ, tâm tình phức tạp.

Lần đầu hôn Bùi Cảnh, bắt ép ký hợp đồng.

Lần thứ hai hôn , thằng em họ đột nhiên xuất hiện, kẹt trong phòng cô .

Lần nhất đừng mất kiểm soát nữa, hậu quả chút nghiêm trọng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/luat-su-bui-theo-duoi-vo-tu-dau/chuong-242-toi-ngu-cho-cua-co.html.]

Chu Lân cảm thấy chị họ chút kỳ lạ, ngoảnh đầu , nghi hoặc: "Chị, nóng lắm ? Mặt chị đỏ đó."

"Chị còn thoa son nữa, định ngoài ?"

Chu Lân từng thấy Tống Nhẫn trang điểm, lập tức nổi tính tò mò, công việc cũng kịp nghĩ đến, gần quan sát.

Tống Nhẫn một tay chặn trán , "Không thoa son, cũng ngoài, tránh xa , thối."

Suy nghĩ của Chu Lân lập tức lôi , thẳng , cúi đầu ngửi bên trái ngửi bên , "Đi đường đúng là toát mồ hôi, nhưng cũng thối đến mức đó, chị, chị là cái mũi ch.ó ."

Tống Nhẫn thừa thế xông lên: "Đi tắm ."

"Thôi ."

Chu Lân định tắm, đột nhiên điện thoại.

"Chu Lân, định chỗ ở ?"

"Ổn định ."

"Phân tích hiệu năng đủ chỉnh, sắp xếp một bản gửi cho , cố gắng xong sáng mai, yên tâm tham dự tiệc tối nghiệp."

Chu Lân một mạch xuống máy tính, "Nhận , em sẽ cố gắng xong sớm gửi cho ."

Cậu bắt đầu việc, với Tống Nhẫn: "Chị, em bận, ngủ xong tắm, chị cứ về phòng , em sẽ ồn cũng chị thấy thối ."

Tống Nhẫn: ...

Hơi đau đầu.

Tống Nhẫn hướng về phòng , cửa hai giây mới vặn tay nắm mở cửa.

Bùi Cảnh đang ngoan ngoãn ghế, thấy cô liền dậy, "Em trai cô ?"

Vết thương môi xử lý, còn nghiêm trọng hơn lúc .

Tống Nhẫn tránh ánh mắt, "Nó đang bận việc trong phòng khách, tạm thời , tùy cơ ứng biến ."

Cô lấy một tuýp t.h.u.ố.c và tăm bông đưa cho , "Đằng gương."

Bùi Cảnh nắm lấy tay cô đang cầm tuýp thuốc, xuống ghế nữa, "Cô giúp ."

"Anh thể tự ."

"Là do cô cắn."

Tống Nhẫn im lặng một lúc, đành chấp nhận phận, cô cầm tăm bông bóp một ít t.h.u.ố.c mỡ màu trắng, nhẹ nhàng bôi lên môi .

Ngay lập tức, cảnh tượng hai quấn quýt ùa đầu.

Bàn tay cầm tăm bông dùng lực hơn một chút, cô xua những suy nghĩ hỗn độn.

Tống Nhẫn , cao hơn Bùi Cảnh đang cả một khúc, đành cúi xuống bôi t.h.u.ố.c cho .

Bùi Cảnh cô, khóe miệng tự giác cong lên, Tống Nhẫn đang giúp bôi t.h.u.ố.c tự nhiên thể thấy.

"Xong ."

thẳng , ánh mắt chạm , tự nhiên dịch chuyển chỗ khác.

Bùi Cảnh khẽ : "Cảm ơn."

"Ừ."

Trong phòng Tống Nhẫn mấy cuốn sách, Bùi Cảnh ghế , nhưng tâm tư đặt sách.

Trời tối hơn vài phần, cái nóng rực biến mất, chỉ còn sự mát mẻ, Tống Nhẫn cuộn ghế dài ngoài ban công, để căn phòng cho Bùi Cảnh.

Một giờ , Tống Nhẫn dậy phòng khách, Chu Lân vẫn xong việc.

Hai giờ , vẫn xong.

Sau khi Tống Nhẫn hỏi thứ tư, Chu Lân nhịn nữa, "Chị, chị cứ thúc em về phòng ?"

Tống Nhẫn ngoài, "Gần 11 giờ , lạnh lắm, về phòng cho ấm."

Chu Lân kinh ngạc: "Chị, bây giờ là mùa hè."

Tống Nhẫn: ...

"Đừng thức khuya quá, nghỉ ngơi sớm ."

"Chắc em đến ba bốn giờ sáng, ngày mai thể ngủ đến trưa, , chị ngủ sớm ."

Tống Nhẫn bất lực ngước trần nhà, đành phòng.

Bùi Cảnh tối qua quá phấn khích, cả đêm ngủ, lúc cơn buồn ngủ ập đến, chút chống đỡ nổi.

Nghe thấy tiếng mở cửa, lập tức mở to mắt, "Vẫn còn ở phòng khách?"

Tống Nhẫn trực tiếp : "Ngày mai còn việc, lên giường ngủ ."

Cơn buồn ngủ của Bùi Cảnh lập tức biến mất, ", ngủ chỗ cô?"

 

Loading...