Luật Sư Bùi Theo Đuổi Vợ Từ Đầu - Chương 258: Bảo Bùi Cảnh Đừng Làm Kẻ Thứ Ba

Cập nhật lúc: 2025-11-22 03:09:42
Lượt xem: 54

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giang Thư Ngoản: 【Sao thế? Cô giới thiệu cho con trai ?】

【Không cần giới thiệu , hai đứa con trai nhà đều chúng thích .】

Trình Lan Chi sửng sốt: 【Bùi Cảnh thích con gái ?】

Bên trả lời nhanh: 【Ai bảo con trai thích con gái cô? Nó và con gái cô quen .】

Trình Lan Chi: 【 thấy họ cùng mà.】

【Nói bậy, thể nào chuyện đó .】

Trình Lan Chi: “…”

Bà chụp một bức ảnh gửi : 【Cô tự xem .】

【Ồ ~ sợ c.h.ế.t, còn tưởng cô con trai và con gái cô Tống Cẩn Thù chung với , may quá là Nhậm Nhậm.】

Đây là ý gì?

Dù phản ứng chậm đến , Trình Lan Chi cũng hiểu , đối phương đang ngầm ám chỉ Tống Nhẫn là con gái bà.

Trong lòng bà bất mãn, nhưng thể phản bác câu .

Nhìn thấy hai sắp xa, Trình Lan Chi theo phản xạ tiến gần, Tống Hoài kéo bà , “Mẹ, định ?”

“Mẹ chào Nhậm Nhậm một tiếng.”

Tống Hoài: “Trong tình huống cần thiết phiền cô .”

Trình Lan Chi còn thêm gì đó, chỉ thấy Tống Hoài về phía khác, với tài xế: “Con đến công ty, đưa con về nhà .”

“Vâng, thưa thiếu gia.”

Phụ đưa thí sinh thi đông, Tống Nhẫn và Bùi Cảnh vốn cách một bằng cánh tay, chen lấn đến gần hơn.

Vân Vũ

Sau khi khỏi đoạn đông đúc, Bùi Cảnh vẫn giữ cách gần như lúc nãy, ngón tay động đậy, dần dần hướng về phía bên cạnh.

Điện thoại trong túi rung lên ầm ĩ, lập tức rút tay , lấy điện thoại .

Là tin nhắn của bà Giang gửi đến.

【Con và Nhậm Nhậm cùng đưa Hiểu Linh thi ? Dạo hai đứa gần gũi lắm hả?】

Bùi Cảnh trả lời: 【Vâng, ạ?】

【Trình Lan Chi , chuyện đó quan trọng…】

【Con trai, con thật với , con thích Nhậm Nhậm ?】

Anh tiếp tục trả lời ừ.

Giang Thư Ngoản gửi một hình biểu cảm trời sập tới, Bùi Cảnh nghi hoặc.

【Con trai, Nhậm Nhậm , nhưng thích là một chuyện, chúng thể kẻ thứ ba !!】

Bùi Cảnh: …

Đây đều là cái nghiệp do chính gây đây.

Bùi Cảnh thở dài một , Tống Nhẫn ngoảnh , “Sao ?”

“Thất Thất, bảo… đừng kẻ thứ ba.”

Tống Nhẫn: “Hả?”

Anh đưa điện thoại cho cô, Tống Nhẫn thuận tay đón lấy, xem lịch sử trò chuyện.

Lần gặp ở rạp phim đó, cô Bùi Cảnh gọi điện gì với dì Giang, nhưng thể đoán đại khái, lẽ dì Giang hiểu lầm cùng xem phim với cô là khác, nên mới bảo Bùi Cảnh đừng kẻ thứ ba.

Tống Nhẫn nhịn , đưa điện thoại , “Anh định trả lời thế nào?”

“Em đoán xem.”

Bùi Cảnh nhận lấy điện thoại, mím môi, gõ chữ: 【Mẹ, chỉ cần con dụ theo con, con sẽ là kẻ thứ ba nữa.】

Giang Thư Ngoản chấn động, bà tưởng chỉ con trai lớn mới chuyện , ngờ con trai út cũng đào tường khoét vách.

công tác tư tưởng lâu, chỉ thốt lên: “Tiêu .”

Một lúc , tin nhắn mới hiện lên: 【Mẹ, ở rạp phim thực là con, con giả vờ bệnh để níu kéo Nhậm Nhậm đó, vẫn đang theo đuổi thôi, đừng hiểu lầm nữa.】

Giang Thư Ngoản thở phào nhẹ nhõm, “Làm sợ c.h.ế.t.”

【Cố lên con trai! Mẹ và bố sẽ đến phiền hai đứa nữa.】

Bùi Cảnh mỉm , cất điện thoại túi, tay trái chợt siết chặt, Tống Nhẫn nắm lấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/luat-su-bui-theo-duoi-vo-tu-dau/chuong-258-bao-bui-canh-dung-lam-ke-thu-ba.html.]

“Anh thể trực tiếp với dì, em ngại .”

Anh sững sờ, nụ bừng nở khuôn mặt, nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, ngón tay đan , “Đợi thời cơ thích hợp, sẽ .”

Tống Hoài thấy cảnh trong mắt, khóe môi vô thức nhuốm chút ý , với trợ lý đặc biệt Hứa Tuấn: “Không cần dừng xe, cứ thẳng .”

Hứa Tuấn đáp: “Vâng thưa ông chủ. Luật sư Bùi là , tiểu thư Nhậm ở cùng , chắc chắn sẽ vui.”

Tống Hoài gật đầu tán thành: “Ừ, Bùi Cảnh đúng là một .”

...

Kỳ thi đại học kết thúc, Lục Tây Châu dẫn San San đến tận nhà.

Nhìn thấy Bùi Cảnh cũng ở đó, vui : “Chúng cần bàn chuyện của San San, ngoài ở đây e là tiện chứ?”

San San vội : “Tống Nhẫn là chị , rể, gì mà tiện chứ.”

Tống Nhẫn liếc Lục Tây Châu một cái, “Không bàn thì thể , cô .”

Bùi Cảnh nhếch mép , im lặng lên tiếng.

Lục Tây Châu mím môi, lấy từ trong cặp mấy tờ giấy chứng nhận, “Đây là báo cáo xét nghiệm ADN của San San với Diệp Quân, Triệu Nhu, và với Tống Cẩn Thù. Nếu cô tin, thể nữa.”

“Không cần xét nghiệm , là Tiểu Cửu.” Tống Nhẫn liếc báo cáo, : “Anh và Thẩm Ninh thương lượng thế nào?”

Lục Tây Châu trả lời trực tiếp, ngược hỏi cô: “Cô nghĩ ?”

Tống Nhẫn Tống Hiểu Linh và San San đang cùng , : “ thiếu tiền, nếu cô , thể nuôi.”

Những đứa trẻ ở Tây Phụng thôn đều sợ Tống Nhẫn, chỉ Tiểu Cửu là ngoại lệ, dù Tống Nhẫn lạnh lùng đến , cô bé vẫn mỉm với cô.

Cũng chính vì thế, mười sáu năm , Tống Nhẫn mềm lòng.

Ngay từ đầu, cô can thiệp phận của Tiểu Cửu, giờ gặp , và đối phương cần giúp đỡ, cô sẽ chịu trách nhiệm đến cùng.

San San lập tức nở nụ , căng thẳng nắm c.h.ặ.t t.a.y Hiểu Linh.

Lục Tây Châu thấy sự vui mừng của San San, bực bội, hỏi Tống Nhẫn: “Cô thể đảm bảo bảo vệ cho cô ?”

Giọng Tống Nhẫn lạnh vài phần: “Việc , cần giải trình với .”

Lục Tây Châu còn gì đó, San San lên tiếng: “Anh Lục, đừng quên việc các hứa với .”

Tối hôm đó, Lục Tây Châu trực tiếp liên lạc với Thẩm Ninh, “kể” cho về thế của San San, Mạc Ôn đương nhiên cũng .

lẽ sợ chuyện hành hạ San San lộ, cho rằng hai quan hệ huyết thống, Tống Nhẫn tư cách đưa San San .

Sau đó, San San và Mạc Ôn bí mật chuyện qua điện thoại.

Mạc Ôn đồng ý.

Lục Tây Châu hỏi San San hai gì, cô bé im lặng .

San San nghiêm túc : “Anh Lục, dù thế nào nữa, các cũng từng cứu , ơn. cũng giúp các , vì chúng còn nợ nần gì nữa.”

San San ở trong băng Hắc Lang lâu, đôi khi một tin tức mà họ , cô bé thực sự giúp họ, và chỉ một .

Lục Tây Châu San San, trong mắt đầy tâm trạng phức tạp, và Thẩm Ninh dường như bao giờ thực sự hiểu cô bé.

“Sau khi theo Tống Nhẫn, dù sống thế nào, sống c.h.ế.t, đều mong các tìm phiền phức với cô . Không , c.h.ế.t ngay khi mới sinh , ai tư cách trách móc cô cả.”

Nếu do họ sơ suất, cũng để San San hành hạ đến nay, còn hủy hoại dung nhan.

“San San, xin .”

San San đỏ mắt, “Không cần xin , chỉ dũng cảm một .”

Lục Tây Châu vì chuyện của Tiểu Hy mà oán trách Tống Nhẫn, nhưng San San chọn Tống Nhẫn, cũng đành chấp nhận, “ sẽ sắp xếp thỏa chuyện.”

San San Tống Nhẫn, “Chị, hộ khẩu của em chuyển trực tiếp đến chỗ chị, theo họ Tống luôn ạ?”

Đối diện với đôi mắt long lanh của cô bé, Tống Nhẫn gật đầu: “Được.”

“Vậy em tên là Tống Cửu.”

Tống Nhẫn suy nghĩ một chút, “Chữ Cửu hoa, Tống Cửu.”

San San dò hỏi: “Vậy tối nay em thể ngủ ở đây ?”

“Ừ, phòng chuẩn sẵn , em tối ngủ với Hiểu Linh cũng .”

“Cảm ơn chị.”

 

Loading...