Luật Sư Bùi Theo Đuổi Vợ Từ Đầu - Chương 265: "Em Trai"
Cập nhật lúc: 2025-11-22 03:09:49
Lượt xem: 54
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Từ miệng Tống Nhẫn cảnh của Tiểu Cửu, Tống Cẩn Thù đau lòng hổ.
Nếu bản cô rơi cảnh như Tiểu Cửu, căn bản thể kiên trì , lẽ thể sống nổi đến bây giờ.
So với Tống Nhẫn và Tiểu Cửu, cô thật may mắn.
Tống Nhẫn rót cho Tống Cẩn Thù một ly nước ấm, "Người sẽ dễ dàng buông tha cho Tiểu Cửu, cô sẽ ít ngoài, đủ để học bài ở nhà, em gặp cô chỉ thể đến chỗ chị."
Tống Cẩn Thù gật đầu: "Vâng, em sẽ tự đến."
Tống Nhẫn: "Em thể đến, nhưng họ thì , việc em tự xử lý cho thỏa."
Tống Cẩn Thù "họ" mà cô nhắc đến là ai, lập tức đáp: "Em sẽ xử lý ."
Nếu tận mắt thấy Tiểu Cửu, lẽ cô còn dám dễ dàng đưa lời hứa . Lúc gặp Tiểu Cửu, trong lòng cô chỗ dựa.
Cô dũng cảm hơn, kiên cường hơn, giống như các em gái của .
Tống Nhẫn tiếp tục: "Còn nữa, đồ đạc của nhà họ Tống mang đến đây, cũng đưa cho Tiểu Cửu, trừ những thứ do chính tay em , ví dụ như đồ ngọt."
Dù cô mua quà cho Tiểu Cửu, cũng thể tiêu tiền của nhà họ Tống.
Tống Nhẫn thẳng thắn, Tống Cẩn Thù hổ, siết chặt ngón tay, gật đầu: "Vâng."
"Em nghiệp Đại học Du, bản năng lực kém, đừng xem thường chính ."
Tống Cẩn Thù khựng , nước mắt cảm động tràn đầy khóe mắt, "Chị, em thể ."
Dù cô thông minh bằng khác, luôn khó khăn để theo kịp tiến độ của giáo viên, nhưng cô đủ nỗ lực, dành nhiều thời gian hơn khác, ngày đêm khổ học, thành tích luôn duy trì trong top 50 trường.
Cô nỗ lực nhiều năm, thi đỗ Đại học Du và nghiệp thuận lợi, mà giờ đây ở nhà, sống cuộc sống cơm bưng nước rót, chờ ngày gả .
Không từ lúc nào, cô trở thành vô dụng.
Cô rõ ràng kém cỏi.
Tống Nhẫn đôi tay nắm chặt của hai chị em, khóe môi nhếch lên nụ , nghĩ đến việc học của Tiểu Cửu, cô : "Chị định thuê một gia sư cho Tiểu Cửu, yêu cầu kinh nghiệm, tính tình dịu dàng, thể dạy kiến thức cấp hai và cấp ba, ít nhất một năm, theo thời gian học sẽ đến đây giảng bài."
"Việc giao cho em phụ trách, quá ba , một giờ hai nghìn, thời gian dài sẽ tăng lương, thanh toán phí ăn ở."
Có thể giúp việc, trong mắt Tống Cẩn Thù tràn đầy nhiệt huyết, "Vâng, chị phụ trách kiểm soát vòng cuối, để tránh kẻ dã tâm."
Tiểu Cửu lặng lẽ giơ tay: "Chị, một giờ hai nghìn là quá nhiều , mời giáo viên bình thường thôi là ."
Tám giờ là mười sáu nghìn, một tuần học năm ngày, một tháng ba mươi hai vạn, một năm gần bốn triệu!
Thật đáng sợ.
Tống Nhẫn xoa xoa đầu cô bé, "Yên tâm, một giờ hai mươi vạn chị cũng phá sản, hai nghìn nhiều."
Vân Vũ
So với hai mươi vạn, hai nghìn quả thật nhiều.
Suy nghĩ của Tiểu Cửu thành công dẫn lệch, gì thêm.
Cũng một giờ ba nghìn, nhưng đó là giáo viên trọng điểm cấp ba của tỉnh.
Tình huống của Tiểu Cửu khá đặc biệt, cần một giáo viên kiến thức cơ bản thật vững.
Bốn triệu cũng chỉ là giá trị một món trang sức của Tống Cẩn Thù, đối với cô quả thật nhiều, nhưng đó là tiền của nhà họ Tống, một xu nào là do cô tự kiếm.
Cô thể tiếp tục dựa dẫm nhà họ Tống nữa.
Đây là đầu tiên Tống Cẩn Thù suy nghĩ kiên định như .
Đang chuyện, Trình Lan Chi nhắn tin cho Tống Cẩn Thù, hỏi cô khi nào về nhà ăn cơm.
Tống Cẩn Thù ở thêm một lúc, trong vô thức đưa ánh mắt về phía Tống Nhẫn, trong mắt đầy vẻ thăm dò.
"Ở ăn cơm ."
Nghe thấy câu trả lời, cô nở nụ tươi: "Vâng."
Tống Cẩn Thù đang suy đoán xem sẽ ăn cơm thế nào thì thấy Bùi Cảnh gõ cửa bước .
Trên mặt mang nụ ôn hòa, gật đầu chào , đó Tống Nhẫn, "Đủ cho năm , hôm nay thêm hai món, ăn gì ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/luat-su-bui-theo-duoi-vo-tu-dau/chuong-265-em-trai.html.]
Không ai lên tiếng, Tống Nhẫn mở miệng: "Thêm sườn và một món rau."
Cô bước ngoài: "Để rửa rau thái rau."
Hiểu Linh thấy , lập tức dậy : "Em cũng phụ giúp, Tiểu Cửu, em chuyện thêm với chị , đợi lúc ăn cơm thôi."
Tiểu Cửu ngoan ngoãn gật đầu: "Ừm ừm."
Cửa đóng , Tống Cẩn Thù lúc mới tò mò hỏi Tiểu Cửu: "Bình thường đều ăn cơm ở chỗ luật sư Bùi ?"
Tiểu Cửu vui, mặt rạng rỡ nụ hạnh phúc, đáp: "Vâng, chị hai ạ, rể nấu ăn ngon lắm."
"Anh rể? Anh và chị đến với ?" Tống Cẩn Thù ngạc nhiên hỏi.
Tiểu Cửu dùng dự gật đầu.
Tống Cẩn Thù suy nghĩ một chút về tình hình nhà họ Bùi, khỏi nở nụ : "Luật sư Bùi quả thật ."
Ở Du Thị, danh tiếng của nhà họ Bùi cực kỳ , thể là đối lập với nhà họ Bùi ở Kinh Thị.
Cô từng gặp dì Giang, của Bùi Cảnh, đó là một vô cùng cởi mở và lương thiện.
Trong một buổi yến tiệc, chế giễu Tống Nhẫn, dì Giang ngay lập tức đáp trả, cha của Bùi Cảnh là Bùi Trung Khiêm với thái độ cứng rắn bảo vệ vợ, bất chấp phận đáp những kẻ thích buôn chuyện.
Cô tin rằng, một gia đình như nhất định sẽ đối xử với chị gái .
Lúc ăn cơm, Tống Cẩn Thù lặng lẽ quan sát Bùi Cảnh.
Sự chú ý của chỉ dành cho Tống Nhẫn, mà còn ân cần quan tâm đến họ.
Sau bữa ăn, Bùi Cảnh thành thạo dọn dẹp bàn ăn, những khác ai động tay, dường như quen với cảnh tượng .
Tống Cẩn Thù luôn nhớ một câu .
Đừng yêu một chỉ với bạn, hãy yêu một vốn dĩ , và chỉ với bạn.
Bùi Cảnh phù hợp với câu .
Còn thiếu gia nhà họ Ngụy mà Tống lão gia giới thiệu cho cô, ngoại giới đồn đại là dịu dàng, nhưng Tống Cẩn Thù từng tận mắt chứng kiến vẻ độc ác của .
Cô sợ đàn ông đó, cùng sống cả đời.
Sau khi Tống Cẩn Thù rời , Tống Nhẫn bước bếp, "Vất vả cho luật sư Bùi nhà , tan còn rửa tay nấu nướng."
Cô quanh, xem thể giúp gì .
Bùi Cảnh lặng lẽ ngăn bàn tay cô, mỉm : "Anh thích nấu ăn, một còn cô đơn, bây giờ ồn ào như , vui."
"Nếu tài nấu nướng , lẽ đuổi kịp em ."
Anh thể quá ít, chỉ nấu ăn là thể khoe .
"Và... em mang về là những em gái đáng yêu, là những em trai nghịch ngợm."
Trước khi Tống Nhẫn chuyển đến Ngự Viên, Bùi Cảnh luôn tự nấu ăn một , sống cuộc sống đơn điệu, ngày qua ngày khác.
Sau khi cô chuyển đến, xuất hiện Chu Lân, Tống Hoài, Hiểu Linh, Tiểu Cửu, trong nhà ngày càng ồn ào.
Bùi Cảnh nghiêng đầu Tống Nhẫn, đuôi mắt cong.
Chẳng từ lúc nào, trong mắt cô còn chỉ là sự trầm lặng, mà thêm nhiều cảm xúc khác, nụ cũng dần nhiều hơn.
Ánh mắt rơi xuống môi Tống Nhẫn, Bùi Cảnh bất chợt nhớ cảnh tượng đêm qua khi cô phát cuồng c.ắ.n lên vai , lập tức tai đỏ ửng.
Lúc đó, cô lên tiếng, đừng nhịn, nhưng cô chịu, cuối cùng c.ắ.n .
Tống Nhẫn nhướng mày: "Chu Lân là em trai?"
Lúc mà thể nghĩ lệch .
Bùi Cảnh tự mắng thầm một câu, : "Hắn tính."
Lúc Bùi Cảnh vẫn , "em trai" sẽ đến nhanh như .