Luật Sư Bùi Theo Đuổi Vợ Từ Đầu - Chương 298: Lòng Dạ Chẳng Chịu Buông

Cập nhật lúc: 2025-11-22 15:54:17
Lượt xem: 32

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong những , ngoại trừ Cố Bắc Dịch, Tống Nhẫn thực sự ghét ai.

Suy nghĩ một lát, cô đáp: "Được thôi."

Cố Bắc Dịch lập tức nở nụ rạng rỡ, "Anh đặt chỗ , chúng xuất phát luôn nhé."

Mọi cởi áo blouse trắng phòng thí nghiệm, Viện trưởng Hồ đầu dẫn đường.

Giáo sư Đường chậm vài bước, song hành cùng Tống Nhẫn, hạ giọng : "Làm khó em ."

Giáo sư Đường ly hôn khi mới hơn ba mươi tuổi, kể từ đó sống độc , một nuôi con, nên bà thể hiểu sự bài xích của Tống Nhẫn dành cho Cố Bắc Dịch.

"Giáo sư Đường yên tâm, dự án do Đại học Du và Bệnh viện Hoa Nhân cùng triển khai, liên quan nhiều đến Cố Bắc Dịch, em thấy bức bách gì , thể giúp chút gì đó là ."

Biểu cảm cô nhẹ nhàng, thực sự để bận tâm chuyện .

Đường Mẫn khẽ thở phào nhẹ nhõm, liếc Liêu Chính Thanh đang im lặng bước phía , sang : "Thầy Liêu miệng lưỡi linh tinh, mắt mờ, nhưng bản chất vẫn là chính trực, sẽ cố ý hãm hại khác."

Tống Nhẫn mỉm : "Em hiểu."

tìm hiểu tình hình ngành Dược học của Đại học Du, nên mới đề cử Đường Mẫn và Liêu Chính Thanh tiếp nhận dự án .

Liêu Chính Thanh là cứng nhắc, khá tự phụ, luôn cho rằng quan điểm của mới là đúng, đồng thời cũng đầy 'cảm giác chính nghĩa', ưa những hành vi cửa , năng trực tiếp dễ mất lòng.

Tuy nhiên, Liêu Chính Thanh mentor nhiều năm như , từng áp bức sinh viên, ngược nhiệt tình khoe khoang kiến thức của , chỉ cần hiểu là sẽ giữ chút nào, truyền thụ hết, mong sinh viên trướng ai nấy đều xuất chúng, để thể khoe khoang đây là những học trò kiệt xuất do dạy dỗ.

Người nào cũng ưu điểm và khuyết điểm, từ góc độ sinh viên, so với những vị mentor im lặng gì, rõ ràng thích kiểu như Liêu Chính Thanh hơn.

Có mưu mẹo, nhưng nhiều.

Chỉ cần khôn ngoan một chút, nắm bắt cách ứng xử với , thì vấn đề lớn lắm.

Đây cũng là lý do Cốc lão thể dung thứ cho Liêu Chính Thanh nhảy nhót mặt nhiều năm như .

Nói chuyện với Giáo sư Đường Mẫn vài câu, Tống Nhẫn lấy điện thoại nhắn tin cho Bùi Cảnh: [Hôm nay em về ăn cơm, tụ tập chút. Anh nấu ít thức ăn thôi.]

Bùi Cảnh trả lời nhanh: [Là vì dự án đó ?]

Vân Vũ

Tống Nhẫn: [Ừ.]

Bùi Cảnh: [Ở , lát nữa đến đón em.]

Hôm nay Tống Nhẫn lái xe đến, cô gửi địa chỉ cho .

Một đoàn hướng về phía cổng trường.

Viện trưởng Hồ tươi rạng rỡ đầu, "Cố tổng, nhờ , hợp tác chắc chắn sẽ đẩy nghiên cứu tin học hóa y tế của Đại học Du lên một tầm cao mới."

Cố Bắc Dịch mặc áo sơ mi và quần tây may đo, chiếc đồng hồ đắt giá cổ tay lộ khi mở cửa.

"Viện trưởng khách sáo , bản cũng là bác sĩ, thể đóng góp một phần sức lực cho nghiên cứu y học, là vinh hạnh của ."

Nói , ánh mắt vượt qua Viện trưởng Hồ, đáp xuống Tống Nhẫn đang ở phía đoàn , khóe mắt nhuốm một tầng u buồn.

Viện trưởng Hồ , : "Hiểu lầm cần từ từ tháo gỡ, Cố tổng xuất sắc như , sớm muộn gì cô Tống cũng sẽ thấy sự của ."

Cố Bắc Dịch cũng hy vọng là như .

Nếu thể đoàn tụ với Tống Nhẫn, nhất định sẽ bất cứ điều gì với cô nữa, sẽ nâng niu cô tay cả đời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/luat-su-bui-theo-duoi-vo-tu-dau/chuong-298-long-da-chang-chiu-buong.html.]

Cố Bắc Dịch đặt chỗ tại một nhà hàng đặc sản nổi tiếng ở thành phố Du, trong phòng riêng kê một chiếc bàn tròn bằng gỗ đỏ thể chứa hai mươi .

Cố Bắc Dịch Viện trưởng Hồ nhiệt tình kéo vị trí khách chính, Tống Nhẫn chếch đối diện , chiếc bàn tròn khá lớn, hai cách xa , về cơ bản khó mà trò chuyện.

Ngày mai là thứ Bảy, mới khai giảng lâu, mấy vị giáo sư cũng ý định bắt sinh viên tăng ca cuối tuần, nên để thoải mái ăn uống.

Viện trưởng Hồ dẫn đầu nâng ly chúc rượu Cố Bắc Dịch, tiếp theo là Liêu Chính Thanh.

Những khác cứ việc ăn uống, tham gia những màn chúc rượu kiểu .

Viện trưởng Hồ dậy hướng về phía Tống Nhẫn, "Cô Tống, Đại học Du cô là vinh hạnh của chúng , xin kính cô một ly."

"Cô Tống ngày mai chắc tiết dạy, ly rượu ..."

Cố Bắc Dịch định dậy, Tống Nhẫn cầm ly rượu lên uống cạn, "Viện trưởng Hồ quá lời ."

Bầu khí trở nên ngượng ngùng vài phần, Cố Bắc Dịch thu ly rượu , Tống Nhẫn một cái thật sâu.

Bác sĩ Bệnh viện Hoa Nhân thấy Tống Nhẫn chối từ rượu, cũng dậy kính cô, "Cô Tống, chuyện ở Tây Phụng thôn thực sự cảm ơn cô."

"Các bạn bỏ tâm huyết, đó là điều các bạn đáng nhận, cần cảm ơn ."

Nghĩ đến những việc Tô Nguyệt , gò má Cố Bắc Dịch nóng bừng, tay cầm ly rượu vô ý siết chặt hơn.

Tống Nhẫn chạm ly với Giáo sư Đường, đó uống rượu nữa.

Trong lòng Cố Bắc Dịch buồn bực, chừng mà uống khá nhiều rượu.

Bên ngoài cửa sổ, gió thổi ào ào, như sắp mưa, Tống Nhẫn lên tiếng: "Ăn uống cũng gần xong , mấy đứa nhỏ nên về trường thôi."

Giáo sư Đường và Liêu Chính Thanh sống ở khu chung cư giáo viên, lập tức gọi tài xế thuê, đưa họ và các sinh viên cùng về.

Viện trưởng Hồ đỡ Cố Bắc Dịch say khướt, "Cố tổng, để gọi giúp một tài xế thuê nhé."

Cố Bắc Dịch khoát tay: "Không cần , tài xế riêng của sẽ đến, các bạn cứ ."

Viện trưởng Hồ nhận thấy Cố Bắc Dịch dường như điều riêng với Tống Nhẫn, liền hiệu cho những khác, rời .

Vừa lúc họ rời , mưa lớn trút xuống như trút nước.

Trợ lý của Cố Bắc Dịch vội vã chạy đến, cầm theo ô, mở , "Cố tổng, giờ về ạ?"

Cố Bắc Dịch nhận lấy chiếc ô từ tay trợ lý, giương lên phía đầu Tống Nhẫn, "Để đưa em về ."

"Không cần, Bùi Cảnh sẽ đến đón ."

Tống Nhẫn nghiêng bước sang một bên, cố ý giãn cách cách.

Bàn tay Cố Bắc Dịch nắm chặt cán ô dùng sức hơn, hỏi "Hai các em đến với ?", nhưng sợ thấy câu trả lời .

Không lâu , một chiếc xe màu đen từ từ dừng cửa nhà hàng.

Bùi Cảnh từ xa thấy Cố Bắc Dịch bên cạnh Tống Nhẫn, ánh mắt lập tức lạnh mấy phần.

Người quả thật lòng chẳng chịu buông.

Anh thu cảm xúc, bước xuống xe, mở ô bước tới.

 

Loading...