Luật Sư Bùi Theo Đuổi Vợ Từ Đầu - Chương 336: Tự Mình Nuôi Dưỡng Một Kẻ Địch

Cập nhật lúc: 2025-11-23 11:45:24
Lượt xem: 35

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Nhẫn dừng bước, lạnh lùng Phạn Ân: "Bảo trả lời là trả lời? Ông còn đủ tư cách đến mức đó ."

Bùi Cảnh bên lặng lẽ bổ sung một câu: " ."

Sắc mặt Phạn Ân đổi rõ rệt, chằm chằm Tống Nhẫn, ánh mắt lạnh lùng phức tạp.

Lý do mời cô tham gia thí nghiệm , Tống Nhẫn căn bản tin, nhưng cô thật sự đoán rốt cuộc đang mưu đồ điều gì.

Phạn Ân chằm chằm cô một hồi lâu, cho đến khi Bùi Cảnh thể nhịn , bước lên một bước chắn giữa hai .

"Anh xứng với cô ." Phạn Ân chuyển tầm mắt sang Bùi Cảnh, một nữa nhấn mạnh.

Bùi Cảnh tức giận mà ngược nhạt: "Đây là thứ hai ông câu ."

"Dù xứng , Tống Nhẫn vẫn là bạn gái của ." Anh cố ý dừng một chút, "Hay là... ngài Phạn Ân cảm thấy xứng đáng hơn?"

Phạn Ân trả lời thẳng, chỉ lạnh lùng : " quen lâu hơn ."

Câu xác nhận bọn họ thật sự từng gặp , và là từ lâu .

Tống Nhẫn rõ ràng nhớ.

"Thất Thất, đây em quen ?" Bùi Cảnh đầu hỏi.

"Không quen." Câu trả lời của Tống Nhẫn dứt khoát.

Sắc mặt Phạn Ân đổi khó nhận .

Bùi Cảnh nở nụ rộng hơn: "Nghe thấy ? Không quen."

Giọng nhẹ nhàng, "Khuyên ngài Phạn Ân một câu, chỉ là xa lạ thôi, đừng tự đ.á.n.h giá cao bản , khắp nơi diễn trò."

Trong mắt Phạn Ân thoáng qua một tia chế nhạo: "Cô đúng là nhớ ."

nhớ, tình hình hiện tại cũng đổi gì.

đổi, mà dường như hề đổi.

Một chút lương thiện thuần túy duy nhất ngày , giờ đây biến thành bốn, năm phần.

Phạn Ân hiểu, tại đổi, và còn tụ hội nhiều bên cạnh như .

Rõ ràng bọn họ mới là cùng một loại .

"Mục đích của sẽ đổi." Phạn Ân Bùi Cảnh, "Sớm muộn gì cô cũng sẽ cùng ."

"Mơ ." Bùi Cảnh lạnh lùng .

"Cứ chờ mà xem."

Sau khi xé bỏ lớp vỏ bọc, cả hai đều còn che giấu.

Bùi Cảnh cảm thấy tự phụ đáng , với năng lực của Tống Nhẫn, thể uy hiếp?

Hắn tự đ.á.n.h giá quá cao, cũng quá xem thường bọn họ.

Tống Nhẫn sang cạnh Bùi Cảnh, Phạn Ân cô, nụ thêm phần tà khí: "Tống Nhẫn, sẽ một ngày cô hiểu , đỉnh cao xuống chúng sinh, lũ kiến hối hả cầu sinh, mới là điều vui sướng nhất đời."

Đây là đầu tiên thể hiện diện mạo thật sự mặt hai .

Một tên điên với tư tưởng cực đoan.

"Có bệnh thì chữa." Tống Nhẫn bình thản .

" sẽ luôn tồn tại trong cuộc sống của các bạn, lúc nơi."

Để câu đó, Phạn Ân lên xe rời .

Trong mắt Bùi Cảnh thoáng qua một tia sát ý.

Anh vốn luôn tuân thủ pháp luật, đây là đầu tiên suy nghĩ mãnh liệt đến một biến mất.

"Đứng ngây thế ? Đến lúc ." Tống Nhẫn chọt chọt mu bàn tay .

Bùi Cảnh nắm lấy tay cô: "Em thật sự chút ấn tượng gì với Phạn Ân? Tờ tiền giấy tặng chắc chắn là cố ý nhắc nhở."

Tiền giấy Z quốc...

Chứng tỏ bọn họ từng gặp ở Z quốc.

Trong đầu Tống Nhẫn đột nhiên lóe lên một bóng mờ ảo.

"Nhớ điều gì ?" Bùi Cảnh đầu hỏi.

Hình ảnh thiếu niên trong ký ức t.h.ả.m thương, mà Phạn Ân hiện tại ánh mắt âm trầm, đầy dã tâm, còn những chuyện phạm pháp.

Thay đổi quá lớn.

Bùi Cảnh đưa tay xoa dịu lông mày cô, "Đừng nghĩ nữa, chỉ là một xa lạ thôi, chuyện gì to tát."

Sắc mặt Tống Nhẫn phức tạp hơn một chút, "Hắn lẽ là... đó."

"Người nào?"

"Em từng nhắc với ."

"... Thiếu niên mà em gặp khi nhiệm vụ đó?"

"Chắc ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/luat-su-bui-theo-duoi-vo-tu-dau/chuong-336-tu-minh-nuoi-duong-mot-ke-dich.html.]

Manh mối tờ tiền giấy khớp với .

Tống Nhẫn nhớ lúc đuổi ném một xấp tiền, còn câu đại loại như "Nếu bản tự dậy , thì chỉ thể quỳ đất nhận sự bố thí của khác".

Lúc đó cô còn trẻ, việc khá cao điệu.

Không ngờ tự nuôi dưỡng một kẻ địch.

Giá như lúc đó nên bỏ mặc cứu.

Bùi Cảnh : "Chúng quen đầu em nhiệm vụ, sớm hơn ."

Tống Nhẫn: "..."

Chuyện quan trọng ?

Đối với Bùi Cảnh mà , chuyện thật sự khá quan trọng.

Trên đường , Tống Nhẫn nhận tin nhắn của Trịnh Khải An: Sư Du Kỳ đồng ý trở về Trịnh phái .

Tống Nhẫn chỉ gặp vị đại sư hai , một tại lễ kế thừa của Lý Kính Chi, một là hôm nay.

Ấn tượng là một thẳng thắn, tính nóng nảy, nhưng bản chất đơn thuần, giấu chuyện.

Rất khó tưởng tượng một như là một đại sư Đông y, còn là đồ của Trịnh Trung Thư.

Tống Nhẫn ấn tượng với vị đại sư giá rẻ cũng khá .

Trịnh Khải An gửi thêm một tin: 【 chút ý kiến với , ghen tị vì ông nội đối xử với hơn .】

【Cứ để ghen tị .】

Trịnh Khải An điện thoại .

Lúc , Trịnh Trung Thư đang ngừng ca ngợi thiên phú của Tống Nhẫn.

Sắc mặt Du Kỳ ngày càng khó coi.

Những năm nay ngày đêm mong ngóng sư phụ trở về, kết quả là lão nhân gia những thu đồ mới, mà còn khen hết lời, còn với t.ử cũ như thì nhắc tới một lời.

"Sư phụ, nếu ngài , con về tiệm t.h.u.ố.c ." Du Kỳ buồn bã .

"Tiệm t.h.u.ố.c của con cũng khá ." Trịnh Trung Thư tùy tiện khen một câu.

Thấy sư phụ ý giữ , Du Kỳ ủ rũ bỏ .

Trịnh Khải An hiểu: "Ông nội, ông còn đuổi ?"

Trịnh Trung Thư thở dài: "Trịnh phái bây giờ an . Du Kỳ quá đơn thuần, dễ khác lợi dụng. Trước khi dọn dẹp nội bộ, để ở bên ngoài hơn."

Đây là đồ mà lão từ nhỏ nuôi dạy, thương yêu là giả.

Trong lòng Trịnh Trung Thư, vị trí của Du Kỳ thậm chí còn quan trọng hơn Tống Nhẫn.

Chỉ là những năm nay bảo vệ quá , sắp năm mươi tuổi mà vẫn ngây thơ như .

Trịnh Kiến Tùng đúng lúc chen : "Đã khoanh vùng vài đối tượng nghi ngờ, tiếp theo sẽ lượt điều tra."

Ánh mắt Trịnh Trung Thư lạnh : "Ta xem, rốt cuộc là ai dám ăn cháo đá bát!"

Tống Nhẫn đến Tinh Châu ngày càng thường xuyên, ngay cả Thí Tân Văn cũng để ý.

"Em chuyên ngành Dược học ? Sao nghiên cứu thứ ?"

"Chỉ là hứng thú thôi."

"Tính toán loại não thì thể dạy em ."

Tống Nhẫn định mở miệng, Thí Tân Văn bổ sung: "Đừng nghĩ kéo dự án Siêu não lượng tử."

Thí Tân Văn xem nhẹ danh vọng, tuổi già cũng nghiên cứu nữa, nếu nợ Tống Nhẫn ân tình, bà ngay cả dự án hiện tại cũng nhận.

Thấy thái độ của Thí Tân Văn kiên quyết, Tống Nhẫn khuyên thêm: "Vẫn cảm ơn bà."

" còn tưởng em sẽ khuyên thêm vài câu." Thí Tân Văn bất ngờ.

"Bản em còn việc nữa."

Tống Nhẫn rõ sự theo đuổi của Thí Tân Văn, cô đến chỉ là thành cái quy trình ' khuyên '.

Thí Tân Văn bật .

Lần Tống Nhẫn đến Tinh Châu, cô còn lôi kéo cả Thư Dương theo.

Thư Dương lo lắng: "Nhỡ giáo sư tức giận thì ?"

Vân Vũ

Tống Nhẫn an ủi: "Giáo sư vẻ ôn hòa, dấu hiệu tức giận, thì đồng ý để cùng em đến Tinh Châu ."

"Hơn nữa đến là để học hỏi, việc."

"Cũng ."

Lúc Thư Dương còn , sắp sửa lên thuyền của kẻ cướp.

 

Loading...