Luật Sư Bùi Theo Đuổi Vợ Từ Đầu - Chương 73: Chúng ta có phải đã từng gặp nhau?

Cập nhật lúc: 2025-11-19 06:53:09
Lượt xem: 91

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Lân trợn mắt, ", …"

"Cậu là ai?"

Chưa đợi "" xong, câu của Tống Nhẫn khiến suýt nữa thốt mấy câu quốc thủy.

Hắn kinh ngạc chỉ , "Cô là ai?"

Tống Nhẫn nghiêm túc vài giây, "Có chút quen mắt."

Cô bước chân rời , Chu Lân theo bản năng đuổi theo, "Không , cô quá đáng đấy! Ít nhất chúng cũng từng gặp một mà!"

Lúc Tống Nhẫn mới về Tống gia, Tống Nam đặc biệt dẫn hai con trai nhận .

Cô bình thản đáp: "Không nhớ."

Chu Lân theo cô, trong miệng lảm nhảm: "Khuôn mặt tuấn tú như , thể nhớ chứ! là em họ của cô, Chu Lân."

Tống Nhẫn dừng bước, "Vậy việc gì?"

Chu Lân rốt cuộc cũng nhớ mục đích đến đây của , gãi đầu : "Chị, chị khiến tức đến nhồi m.á.u cơ tim viện , đến đây là để hỏi xem hai xảy chuyện gì."

"Mẹ thức khuya việc, cơ thể chút vấn đề, bà giống ông ngoại, cổ hủ lắm, nhưng thực sự ác ý, bà năng khó thì chị cứ nhịn một chút, đừng so đo với bà ."

Mới chỉ gặp thứ hai, tiếng "chị" của gọi mà trơn tru thế, trơn tru đến mức Tống Nhẫn ngạc nhiên ngẩng đầu , "Chúng thiết đến ?"

Hình như cũng lắm nhỉ.

Lần đầu gặp mặt còn mấy câu.

Chu Lân cảm thấy gì, "Chúng quan hệ huyết thống mà, dù mấy chục năm gặp cũng sẽ xa lánh."

Hắn thừa nhận lúc mới đến chút tức giận, nhưng giờ nghĩ , cô tình trạng sức khỏe của .

Hơn nữa, dựa dáng vẻ đ.á.n.h lúc nãy của cô, dù tức giận cũng dám trêu chọc.

Tống Nhẫn lạnh nhạt : "Hai năm nghiên cứu cho ông ngoại một bình rượu thuốc, hôm nay đến tìm mua, đồng ý, bà đòi cho công thức, giá một tỷ."

"Vậy là bà tức đến mức đó ?"

Chu Lân kinh ngạc: "Chị chỉ đòi một tỷ thôi ?"

Tống Nhẫn ngạc nhiên nhướng mày.

Tính cách Chu Lân nhảy cảm, từ nhỏ xem xét thái độ, thích mấy cái quy tắc linh tinh, thoải mái là thẳng .

Trong con cháu, Tống lão gia thích nhất.

Hắn từng hỏi bố, tại ông ngoại thích con.

Bố , lúc nhỏ đến Tống gia, ông ngoại đang giảng đạo lý lớn, bịt tai " , rùa già tụng kinh".

Lúc ông ngoại thương ở chân xe lăn, đều đang quan tâm ông ngoại, còn lén di chuyển xe lăn chơi.

Làm quá nhiều chuyện tồi tệ, Tống lão gia thấy là đau đầu.

Biết chuyện Tống lão gia thông báo, đầu tiên đồng ý, chỉ tiếc cho phép đến Tống gia.

Chu Lân cho rằng, là Tống lão gia quá , Tống Nhẫn rượu t.h.u.ố.c , chỉ là giá cả đòi hỏi chút thấp.

"Nhà giàu lắm, lẽ chị nên đòi mười tỷ, đợi trả giá, cuối cùng năm tỷ chắc là thành công."

Tống Nhẫn: "…"

"Chị, ngoài rượu thuốc, chị còn thứ gì khác ? Em thể giúp chị bán cho mấy ông chủ lớn , chia ba bảy, chị bảy em ba."

"…"

Chu Lân tiếp tục tự : " là khả năng chịu đựng tâm lý của em kém thật, chị mới đòi một tỷ, năm mươi tỷ, tức đến mức viện chứ?"

"Dù cũng , chuyện nữa, chúng tiếp tục bàn chuyện kiếm tiền ."

Hắn đúng là ồn ào thật.

Tống Nhẫn trực tiếp rời .

Chu Lân theo bản năng đuổi theo, "Đợi em với, chị—"

Ầm! một tiếng vang lớn.

Hắn đ.â.m sầm cửa kính.

Cái cảm giác thấu xương !

Hắn ôm lấy mũi, thấy m.á.u trong lòng bàn tay, lập tức ngẩng đầu hét lớn: "Chị! Em chảy m.á.u ."

Tống Nhẫn đầu một cái, chút lưu luyến bỏ .

Chu Lân thở dài thườn thượt, "Lạnh lùng quá! Lạnh lùng quá!"

Bên cạnh đưa tới giấy vệ sinh, tiếp nhận lau m.á.u mũi, "Cảm ơn nhé!"

Cúi đầu , là Lâm Hiểu U.

Bầu khí chút ngượng ngùng, chủ động bắt chuyện: "Nghe bảo lưu nghiên cứu sinh , định chọn vị giáo sư hướng dẫn nào ?"

"Vốn định chọn giáo sư Cốc, nhưng thầy sắp về hưu , vẫn đang suy nghĩ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/luat-su-bui-theo-duoi-vo-tu-dau/chuong-73-chung-ta-co-phai-da-tung-gap-nhau.html.]

"Ồ! thi chuyển ngành sang khoa học máy tính."

"Ồ."

**

Tống Nhẫn trở về căn hộ, thấy Tiêu Vân Mặc đang đợi ở cửa, "Suy nghĩ kỹ ?"

Tiêu Vân Mặc gật đầu: "Ừ."

Tống Nhẫn mở cửa, hiệu cho , thẳng vấn đề: "Nói xem tội của đến mức nào , là chủ động ép?"

Tiêu Vân Mặc khuôn mặt tiều tụy, rõ ràng là lâu ngủ ngon, "Cô là đầu tiên định lừa, nên tính là chủ động."

"Bạn du lịch để ý bắt , lập trình giỏi, ép lừa đảo một , lo lắng liên quan đến tiền quá lớn, sẽ tù. Biết mục tiêu của bọn chúng là cô, chủ động gia nhập, qua với bọn chúng, trì hoãn thời gian."

"Có bốn năm theo , xe của cô là do bọn chúng phá hoại. Ban đầu tưởng bọn chúng chỉ lừa tiền, giờ xem , bọn chúng còn g.i.ế.c cô."

Chỉ là hiểu, tiền của Tống Nhẫn còn tới tay, tại bọn chúng vội g.i.ế.c như .

Chẳng lẽ mục đích thực sự của bọn chúng chính là g.i.ế.c cô, đó bắt thế ?

Sắc mặt Tiêu Vân Mặc biến đổi.

Giọng của Tống Nhẫn kéo về thực tại, "Cậu và bạn thể liên lạc riêng ?"

"Được, kỹ thuật của thể lừa bọn chúng."

"Hai tìm cách lừa bọn về nước."

Hắn kinh ngạc: "Làm thể?"

Tống Nhẫn bình thản : "Cậu và bạn trí tuệ thấp, chắc chắn ."

"Chỉ cần lực lượng chính lừa về nước, liền cách bắt gọn, mấy tép riu còn các cần quản."

"Việc thành công sẽ là một chiến công lớn, dù bạn đó ép lừa bao nhiêu tiền, đều thể miễn trừ."

Tiêu Vân Mặc động lòng, "Chúng sẽ tìm cách."

"Là nghĩ cách."

Hắn im lặng một lúc, "Được."

Lúc Tống Nhẫn tiễn Tiêu Vân Mặc rời , cửa đối diện mở .

Sáu mắt .

Tiêu Vân Mặc thu ánh mắt, chào Tống Nhẫn, " đây."

"Ừ."

Tống Nhẫn gật đầu với Bùi Cảnh, đang định đóng cửa, gọi cô , "Tiểu thư Tống."

"Nghe cô định giúp bọn họ chữa mặt, cần kiểm tra mười một lọ mỹ phẩm Cao Dưỡng Nhan, cần giúp đỡ ? thể phụ giúp, dù cô cũng giúp ."

Mười một lọ, khối lượng công việc quả thật lớn.

giúp đỡ, Tống Nhẫn lý do từ chối, "Được."

Bùi Cảnh hỏi: "Vậy cô định bắt đầu khi nào?"

"Bây giờ?"

"Được."

"Vậy tắm !"

Không khí lặng một giây, ánh hoàng hôn màu cam vàng phủ lên hai .

Tống Nhẫn nhận thấy bầu khí đúng, giải thích: "Vào phòng thí nghiệm của cần sạch sẽ."

Hắn bật : "Được."

Bùi Cảnh về căn hộ, một nữa bước phòng tắm, khi tắm xong, đợi nửa tiếng mới sang đối diện.

Tống Nhẫn cũng thu dọn xong, đưa áo blouse trắng cho , "Hơi nhỏ, tạm mặc ."

Găng tay cũng nhỏ, đeo chật, may mà khẩu trang là size tiêu chuẩn.

Tống Nhẫn giảng giải các điểm cần chú ý, qua một lượt các thiết cần sử dụng.

Bùi Cảnh chăm chú lắng , thỉnh thoảng ngẩng đầu cô một cái.

Cô đeo khẩu trang, chỉ lộ đôi mắt, giọng nhẹ nhàng và trầm, mang theo chút lười biếng.

"Nhớ ?"

sang, ánh mắt lạnh lùng, cách một tầng sương mù mơ hồ, rõ bản chất bên trong cô.

Vân Vũ

Trong đầu bỗng hiện lên bóng , hai đôi mắt trùng khớp.

Bùi Cảnh theo bản năng buột miệng hỏi: "Tiểu thư Tống, chúng từng gặp ?"

 

Loading...