Thích khách kỳ thực  chỉ nhằm  bệ hạ.
Mục tiêu của chúng còn  , và cả hoàng trưởng tử.
Sau khi hành thích thất bại,  bộ thích khách đều tự sát tại chỗ,  lưu  một ai sống sót.
Bệ hạ giận dữ như sấm sét, hạ lệnh cho Cẩm y vệ bất kể giá nào cũng  tra rõ ngọn ngành.
Tra xét mãi, cuối cùng kéo theo  ít kẻ.
Có cả quý tộc, hào môn  bệ hạ động chạm đến lợi ích, cũng  thế lực ngoại bang xen .
 điều khiến   kinh hãi nhất, là tra tới cuối cùng…  tra  đầu mối  ở Hoàng hậu.
Đám thích khách hòng sát hại  cùng hoàng trưởng tử, đều là do Hoàng hậu sai tới!
Trong lòng , hình như  sớm  dự cảm, nên  lấy  quá kinh ngạc.
Chỉ  bệ hạ, là thật sự chấn động.
Ngay bên tai , tâm thanh của  cuồn cuộn tuôn trào như  kể chuyện chèo ngoài chợ:
【Má ơi má ơi má ơi, Hoàng hậu nàng đang  cái quỷ gì thế .】
【Nàng là Trung cung Hoàng hậu đấy,     mấy chuyện dơ bẩn  chứ.】
【Chúng  là phu thê bao năm,  gì  thể  xuống mà  hả a a a a!】
【Trung cung mà   thì quốc bản lay chuyển mất thôi!】
【Chẳng lẽ nàng trời sinh  là kẻ tranh giành,  Hoàng hậu  đủ, còn   Thái hậu mới chịu?】
Câu cuối ,  gào đến chấn cả màng tai.
Vịt Bay Lạc Bầy
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/luc-thi-tam-ta-bong-nghe-thay-tieng-long-cua-hoang-de/chuong-13.html.]
Ta bất giác nghiêng đầu, tai ngứa râm ran.
Sau đó, bệ hạ truyền gọi Hoàng hậu  Dưỡng Tâm điện, định âm thầm tra hỏi.
Ta  ngoài điện,   rõ lời trong đó.
 tâm thanh của bệ hạ thì  như vang ngay bên tai:
【Cái gì gọi là vì thật tâm yêu trẫm nên  thể dung nạp những nữ nhân và hài tử khác? Nàng là Hoàng hậu đó, tỷ tỷ !】
【Nàng  đóng vai nữ chính ngôn tình thì khi xưa đừng  cung, tìm nam tử bình thường mà gả là  !】
【Vì  nàng g.i.ế.c  hại mạng mà mặt vẫn mang vẻ oan ức đáng thương ?】
【Người chịu oan là trẫm mới đúng đấy chứ!】
【Hậu cần trưởng của trẫm mà phản trẫm như  đó!】
【Đau! Đau quá !】
【Nàng  trẫm thiên vị Huệ phi sẽ gặp báo ứng ư? Trẫm khi nào thiên vị nàng  hả?!】
【Tiểu cô nương  sắc thuốc cho trẫm siêng năng cần mẫn như  đó!】
Ta  nhịn , bật  thành tiếng.
Rồi vội vã kìm  nét   môi.
May mà xung quanh đều là những  căng như dây đàn,  ai để ý đến sự thất thố của ,  mới yên lòng.
Chỉ là trong lòng,  hiểu   khẽ thở dài.
Quả nhiên, trong lòng bệ hạ, thứ quan trọng nhất… chung quy vẫn là giang sơn xã tắc.