Nếu chiếc chính là chiếc của Trưởng công chúa Di Hòa, thì, vật quý giá như của Trưởng công chúa mất mà bà tìm kiếm, hé răng nửa lời ?
Lợi hại nhất là Hộ bộ Thượng thư Trương đại nhân, đó ấn ký hoàng gia và ấn ký Trưởng công chúa rõ rành rành như thế mà ngài nhận ?
Thế mà tự đặt giường trong thư phòng gối đầu dùng??
Chuyện , chuyện , đây là chuyện thần kỳ quái quỷ gì a!
Mọi đều là trưởng thành, đều là từng trải, , , ai nấy đều cố gắng vẻ " gì cả", " gì cả" ngơ ngác, nhưng mà, tim đều đang run rẩy!
Ôi trời ơi! Trưởng công chúa Di Hòa và Hộ bộ Thượng thư Trương đại nhân... hai bọn họ thế mà, thế mà...
Trời ơi! Thế là cái mạng già !
Tên trộm rơi tay nải giữa đường, đám binh lính của Cửu thành binh mã tư, qua đường vây xem đều thấy chiếc gối ngọc . Hơn nữa khi của Cửu thành binh mã tư giao tên trộm và tay nải đến còn cố ý nhắc nhở một câu trong tay nải một chiếc gối ngọc trông trân quý, bảo bọn họ cẩn thận một chút ngàn vạn đừng hỏng.
Loại án trộm cắp thông thường đều cho phép bá tánh vây xem, xét xử công khai, cũng là để răn đe, cảnh cáo, gương cho , đừng những chuyện như .
Cho nên, khi thẩm án công đường lúc nãy, bá tánh vây xem bên ngoài công đường đều thấy hết cả.
Mọi đều tên trộm trộm đồ từ phủ Hộ bộ Thượng thư Trương đại nhân, thuận tiện mấy món đồ "tang vật" lúc cũng trưng bày công đường, chiếc gối ngọc còn nghi ngờ gì nữa chính là thứ bắt mắt nhất.
Rất nhiều bá tánh trầm trồ kinh ngạc thôi, ríu rít bàn tán thảo luận...
Tổng hợp tất cả những điều , ý tứ chính là —— giấu !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/luong-duyen-nay-la-ke-doc/chuong-374-troi-oi-the-nay-la-muon-cai-mang-gia-nay-roi.html.]
Chuyện căn bản thể nào giấu !
Rốt cuộc chuyện về chiếc gối ngọc thì quan trong triều, giới quyền quý đều , chỉ cần liên tưởng một chút, gì mà nghĩ ?
Ánh Trăng Dẫn Lối
Càng c.h.ế.t hơn là, chiếc gối ngọc —— thể cứ thế gửi trả cho Trương đại nhân ?
Gửi như thật sự là tát mặt Trương đại nhân ?
Mấy , cuối cùng đều về phía Thuận Thiên phủ doãn, cần cũng hiểu: Đại nhân, ngài xem chuyện bây giờ a?
Thuận Thiên phủ doãn đợi bọn họ lộ cái biểu cảm "Mọi đều hiểu!", vội vàng ho khan vài tiếng, vẻ đầy căm phẫn lạnh lùng : "Tên đạo chích thực sự to gan lớn mật, thế mà dám trộm cắp nhiều vật quý giá như , cũng tiền án tiền sự gì , đây từng gây vụ án lớn nghiêm trọng nào ! Tuyệt đối thể lơ là! Thuận Thiên phủ chúng nhân lực hạn, năng lực hạn, bản quan cho rằng, nên giải tên đạo tặc cùng tang vật đến Đại Lý Tự, để Đại Lý Tự điều tra kỹ càng hơn, các ngươi thấy ?"
"Như thế ! Đại nhân minh a!"
"Lẽ nên như , Đại Lý Tự mạnh hơn Thuận Thiên phủ chúng nhiều, tin rằng bọn họ nhất định sẽ điều tra rõ ràng manh mối, trừ hại cho dân."
"Không sai sai, nếu như thế việc nên chậm trễ, mau đưa qua đó ."
"..."
Mọi thở phào nhẹ nhõm, sôi nổi tán thành, lập tức đóng gói tang vật cùng tên trộm đưa sang Đại Lý Tự.
Sau đó, Thuận Thiên phủ doãn liền dẫn theo thuộc hạ quản sự khỏi thành tra án khác.
Rõ ràng là ném củ khoai lang bỏng tay ngoài xong liền trốn biệt tăm chịu dính líu nữa.
Sau khi tiễn , đám Thuận Thiên phủ doãn tạm thời trút gánh nặng nhịn mở rộng trí tưởng tượng, ai nấy đều thầm tặc lưỡi cảm thán hóng hớt trong lòng.