Lương Duyên Này Là Kế Độc - Chương 388: Nàng ta có ngốc mới nghe lời

Cập nhật lúc: 2025-12-19 13:36:45
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Ca ca hiện tại miệng thể , chân thể , dù cho tương lai thể hồi phục vài phần, nhưng cũng coi như tàn phế.

 

Cái giá thê t.h.ả.m như đủ để khiến Thẩm Lương Dung rút lui trật tự, kiên quyết chịu hợp tác với Tình Nhu Quận chúa nữa.

 

Đứng một bên xem kịch sướng ? Tội gì dính ?

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

Sự từ chối khéo léo của Thẩm Lương Dung khiến Tình Nhu Quận chúa phẫn nộ.

 

"Ngươi đây là gì mà hưởng lợi ? Thẩm Lương Dung, ngươi cũng quá tham lam vô sỉ đấy?"

 

"Vương phi sai ," Thẩm Lương Dung mỉm đáp: "Nàng là mối đe dọa với Vương phi, nhưng với thì chắc. Thiếp tự nhiên mong Vương phi vững ở vị trí Vương phi lâu dài, nhưng nếu vạn nhất đổi thành nàng , ngoại trừ chút chướng mắt, thì rốt cuộc cũng cùng là nhà họ Thẩm, nghĩ đến chỉ cần quy quy củ củ, cam tâm tình nguyện tôn nàng chủ, nàng sẽ dung chứa thôi."

 

Tình Nhu Quận chúa lạnh châm chọc: "Nếu như thế, ngươi những lời với bổn phi để gì?"

 

Thẩm Lương Dung thẳng thắn : "Đó là vì so thì cảm thấy ngài Vương phi sẽ lợi cho hơn thôi. Hơn nữa, thật sự chán ghét nàng ."

 

Sự chán ghét hề che giấu, xuất phát từ nội tâm, Tình Nhu Quận chúa chỉ thần sắc nàng liền tin rằng nàng dối.

 

Nói , sở dĩ nàng chịu sức, chẳng là vì hiện giờ thất thế ? Nếu là , nàng dám?

 

Trong lòng Tình Nhu Quận chúa càng thêm phiền loạn.

 

dù thế nào thì nàng cũng căn bản chẳng Thẩm Lương Dung.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/luong-duyen-nay-la-ke-doc/chuong-388-nang-ta-co-ngoc-moi-nghe-loi.html.]

Chưa bao giờ nàng cảm nhận sâu sắc như lúc rằng, quyền lực, thật sự là một thứ cực , cực a!

 

"Ngươi cũng thể cái gì cũng mà chỉ mát ăn bát vàng chứ?" Tình Nhu Quận chúa miễn cưỡng nhượng bộ một bước, : "Đến lúc đó ngươi chịu trách nhiệm gọi nó ngoài!"

 

Thẩm Lương Dung lạnh trong lòng, nàng trừ phi ngốc mới lời.

 

"Vương phi xem chẳng hiểu gì về đường của cả," Thẩm Lương Dung khẽ thở dài, u oán : "Nàng căn bản thiết, chuyện , càng thêm cảnh giác, mời nàng ngoài, nàng tuyệt đối thể nào . Khi đó rút dây động rừng, ngược hỏng việc."

 

Tình Nhu Quận chúa nàng nhắc đến chuyện , theo bản năng chút chột , lập tức cũng tiện thêm gì nữa.

 

Thẩm Lương Dung : "Thiếp cũng nhắc nhở Vương phi một câu, đường của là kẻ giảo hoạt nhất, cẩn thận, riêng gì , nàng đối với Vương phi cũng —— khụ, nếu Vương phi lấy danh nghĩa của gọi nàng , e rằng cũng . Hơn nữa, nhỡ vì Vương phi gọi nàng ngoài mà nàng xảy chuyện gì ngoài ý , đại phòng Thẩm gia cũng , Vương gia cũng thế, e rằng khó tránh khỏi sẽ nghi ngờ lên đầu Vương phi a!"

 

"Ngươi bớt ở đây mát !" Tình Nhu Quận chúa quả thực tức điên, giận dữ : "Bổn phi bảo ngươi giúp ngươi giúp, còn mấy lời , ngươi ý đồ gì?"

 

"Thiếp tự nhiên là giúp Vương phi, nếu hà tất lắm miệng?" Thẩm Lương Dung khẽ: "Thực , cũng cách a."

 

Mắt Tình Nhu Quận chúa lập tức sáng lên, về phía Thẩm Lương Dung.

 

Thẩm Lương Dung giá, cho dù lúc giá mặt Tình Nhu Quận chúa để hả giận thì cũng cái gì ?

 

Nàng dứt khoát hiến kế cho Tình Nhu Quận chúa...

 

Đôi mắt Tình Nhu Quận chúa càng sáng rực, đáy mắt xẹt qua một tia tàn nhẫn, lạnh lùng: "Đường của ngươi một đường tỷ như ngươi, thật đúng là đáng thương!"

 

Trên mặt Thẩm Lương Dung thoáng vẻ hổ giận dữ, gượng : "Thiếp đây cũng chỉ là ăn miếng trả miếng mà thôi!"

 

 

Loading...