Thẩm Lương Nguyệt bày tỏ rằng vốn cùng Thẩm phu nhân và Nhị tỷ tỷ, nhưng chẳng may đường trâm ngọc tóc va gãy. Sợ lỡ thời gian nên nàng bảo Đại bá mẫu và Nhị tỷ tỷ , còn sửa sang đầu tóc mới đến ...
Người gác cửa do dự, nhưng nhanh liền nịnh nọt cho chủ tớ Thẩm Lương Nguyệt và Thu Phương .
Dù hôm nay cũng là ngày đại hỉ Tề Vương điện hạ cưới Vương phi, cách ăn mặc của cô nương rõ ràng con nhà thường dân. Hơn nữa, một tiểu cô nương trẻ tuổi như , gác cửa tự nhiên sẽ tin nàng dám dối.
Thẩm Lương Nguyệt thầm thở phào nhẹ nhõm, hớn hở dẫn Thu Phương .
Vào phủ Tề Vương , chuyện khác đều dễ dàng hơn nhiều.
Nàng chỉ cần xưng danh hiệu của Thẩm đại phu nhân, tự nhiên sẽ nô tỳ dẫn chủ tớ nàng đến chỗ Thẩm đại phu nhân.
ý của Thẩm Lương Nguyệt ở rượu, nàng cần dẫn đường. Ngược , khi tỳ nữ chủ động đến ngỏ ý dẫn đường, nàng liền tùy tiện tìm cớ đuổi .
Suy nghĩ của Thẩm Lương Nguyệt đơn giản và trực tiếp. Đại bá mẫu và Nhị đường tỷ đều là những kẻ lạnh lùng vô tình, chẳng nể nang ai bao giờ. Tổ mẫu và nương cầu xin hết lời mà hai họ cũng chịu nhả cho nàng cùng.
Nếu bây giờ phát hiện nàng đến đây, ai liệu họ trở mặt ngay tại trận, sai đuổi nàng ngoài ?
Ánh Trăng Dẫn Lối
Thẩm Lương Nguyệt cảm thấy, vì ghen ghét nàng , Thẩm Lương Vi chuyện gì cũng thể ...
Cho nên, nàng mới ngu gì mà lượn lờ mặt họ lúc . Ít nhất cũng đợi đến khi khai tiệc .
Hơn nữa, nàng cũng chẳng ngại nán tiền viện thêm một chút, vận may đến gặp Chiến Vương điện hạ thì ?
Vừa nghĩ đến Chiến Vương Tiêu Cảnh Dụ, mặt Thẩm Lương Nguyệt bất giác nóng lên, đôi mắt cũng kìm mà đảo quanh tứ phía, tìm kiếm bóng dáng khó quên trong đám qua ...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/luong-duyen-nay-la-ke-doc/chuong-392-tham-luong-nguyet-tham-tho-phao-nhe-nhom.html.]
Lại hôm nay Tiêu Cảnh Nghiệp đại hôn, vốn dĩ Thiên Diệu Đế thực sự truyền Tiêu Cảnh Dụ đến, bảo hỗ trợ chủ trì công việc một chút.
Chuyện nếu ở nhà khác thì tự nhiên cha lo liệu. đại hôn cử hành tại phủ Tề Vương, Đế Hậu và Ngọc Quý phi đều thể khỏi cung, cho nên đương nhiên cũng thể chủ trì.
Tiêu Cảnh Dụ tất nhiên là vui.
Đùa , bắt chạy việc vặt cho Tiêu Cảnh Nghiệp ? Coi là quản gia chắc?
Huống hồ, ngay cả Tiêu Cảnh Nghiệp ngày thường cũng bằng nửa con mắt, động một chút là âm dương quái khí, càng đời nào dính chuyện tốn công vô ích .
Tiêu Cảnh Dụ chỉ buông một câu: Không kinh nghiệm, Hoàng thúc cứ khăng khăng bắt con chủ trì cũng , nhưng lỡ xảy sơ suất gì gây trò , đừng trách con nhé...
Thiên Diệu Đế chút thầm giận dỗi.
cũng đành bỏ ý định .
Tiêu Cảnh Dụ tuy chủ trì công việc, nhưng gì cũng là đường thiết, tự nhiên thể đến quá muộn.
Chuyện hợp với Tiêu Cảnh Nghiệp và Tiêu Cảnh Hoài cả triều đình đều , đến quá sớm cũng chẳng cần thiết, vì thế căn giờ, đợi đến lúc gần bái đường mới khoan t.h.a.i tới muộn.
Vừa khéo, Thẩm đại phu nhân cũng chẳng mặn mà gì với mấy dịp , cũng căn giờ tương tự mà đến, chỉ sớm hơn Tiêu Cảnh Dụ một chút.
Thế là trùng hợp cũng thật trùng hợp, Thẩm Lương Nguyệt cứ lượn lờ qua , dây dưa một hồi, thế mà đúng lúc gặp ngay Tiêu Cảnh Dụ đến.
Mắt thấy sắp cửa trong, Thẩm Lương Nguyệt thấy nhắc "Chiến Vương điện hạ tới!", đôi mắt lập tức "Bừng!" sáng lên, vội vàng dừng bước, đầu giả vờ như đ.á.n.h rơi đồ tìm, mắt láo liên tìm kiếm Tiêu Cảnh Dụ.