Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
 
 
 
Tạ Thiên Hải và Phương Truyền Châu thấy gia tộc họ Mặc quả thực  bản lĩnh sinh nhai đáng nể,  còn mua sắm nhiều đất canh tác và viện tử đến , khiến cả hai nhất thời cảm thấy sốt ruột.
 
 nghĩ đến những viện tử đổ nát  chân núi, bọn họ thực sự  dám vung tiền mua về để xây dựng  như nhà họ Mặc  .
 
Dẫu  thì tài lực trong tay họ  hạn, nếu mua một mảnh sân đổ nát về   tự  xây cất , chẳng khác nào  tiêu phí gấp đôi  tiền.
 
Chi bằng hỏi xem liệu bọn họ  viện tử  nào đang  bán chăng, như   thể tiết kiệm  một khoản tiền dùng để mua đất canh tác.
 
Vì Mặc Cửu Diệp đề cập đến việc mua nhà nên hai  họ cũng dứt khoát hỏi về chuyện đó.
 
"Triệu tộc trưởng,   viện tử mà chúng  đang thuê bây giờ  thể bán ?”
 
Triệu tộc trưởng trả lời: "Viện tử mà nhà họ Tạ thuê là của nhà bọn ,   thể  chủ. Nếu hai bên thỏa thuận  giá cả hợp lý thì  thể mua bán. Còn về viện tử của nhà họ Phương  thuộc về  trong tộc,   thể tự tiện quyết định . Nếu các ngươi  mua,  sẽ  mặt hỏi  đó  phúc đáp  cho các ngươi."
 
Tạ Thiên Hải   viện tử nhà   thể bán thì thở phào nhẹ nhõm, đồng thời hỏi: “Không  viện tử mà bọn  đang ở   giá bao nhiêu ?"
 
Phạm Khắc Hiếu
Triệu gia chủ tính nhẩm một chút  : "Viện tử của   diện tích hơn một mẫu, năm xưa mua đất xây cất nhà cửa tổng cộng tiêu tốn mười hai lượng bạc trắng. Nay viện  cũng  cũ kỹ ,  sẽ bán  cho ngươi đúng với giá mười hai lượng."
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/luu-day-cung-khong-guc-than-y-tro-minh-lam-vuong/chuong-475.html.]
Tạ Thiên Hải suy nghĩ một chút, thấy viện tử đó của Triệu tộc trưởng   đủ cho gia đình ông  ở. Tuy mười hai lượng đối với gia đình họ   là khoản tiền nhỏ, song nếu so với việc  xây dựng   bộ từ đầu, chi phí  vẫn rẻ hơn nhiều.
 
Không chỉ , bọn họ còn  thể bớt  phần nào rắc rối khi  xây  nhà. "Đã  thì nhà họ Tạ  mua cái viện ."
 
Nói xong, Tạ Thiên Hải cũng lấy từ trong n.g.ự.c  hai miếng bạc vụn đưa cho Triệu tộc trưởng.
 
"Đây là tiền đặt cọc, ông cứ giữ ."
 
Mặc dù Nhị tẩu  hiểu lý do việc Cửu  quyết định mua nhiều viện tử tồi tàn  chân núi để  gì, nhưng trong thâm tâm nàng   rằng  quyết định của Cửu  và Cửu   vô cùng chính xác.
 
Nàng  thành tâm hy vọng rằng gia đình bên ngoại của  cũng sẽ học theo nhà họ Mặc, nhanh chóng mua một căn nhà  chân núi.
 
Song, thấy phụ  quá đỗi nóng lòng giao nộp tiền cọc, dù Nhị tẩu  bồn chồn lo lắng cũng chẳng thể nhắc nhở trực diện giữa chốn đông . Nàng đành  ngừng nháy mắt gửi tín hiệu cho phụ , nhưng Tạ Thiên Hải dường như căn bản  hề  thấy ánh mắt sốt ruột của ái nữ nhà . Nhị tẩu uổng công nháy mắt hồi lâu, đành thở dài đơn độc buông bỏ.
 
Mặc Cửu Diệp và Hách Chi Nhiễm trong lòng thầm mừng rỡ khi thấy hai nhà Tạ, Phương quyết định mua  căn nhà họ đang thuê. Chẳng  vì ích kỷ, mà vì bọn họ  sớm phác thảo xong bản quy hoạch cho từng khu vực  chân núi . Nếu hai nhà  cũng theo chân họ mua đất dựng nhà tại khu vực đó, kế hoạch của Mặc gia sẽ  điều chỉnh . Nay họ ở  thôn mua nhà, chẳng những tiết kiệm  chi phí cho  mà còn thành   đại kế của bọn họ.
 
Chủ và khách đều vui vẻ dùng bữa thịnh soạn. Bữa tiệc   chỉ giải quyết  vấn đề mua nhà và đất đai canh tác, mà còn khiến hai vị Triệu tộc trưởng và Chu tộc trưởng nhận thức rõ ràng về thực lực của Mặc gia thông qua sự chiêu đãi hào phóng hôm nay.
 
Trước , những kẻ lưu đày  đưa đến Tây Lĩnh thôn đều là vì   tiền bạc hối lộ Thôi Văn, nên   mới cố ý an bài họ đến đây để  trong Thôi tộc tiện bề ức hiếp.