Mặc Cửu Diệp   từ miệng quan sai tin Bát ca  rời  cùng Thụy Vương, lập tức dẫn Hách Tri Nhiễm đuổi theo.
 
Nam Thụy phân phó thị vệ, mời họ tiến .
 
Ánh mắt Mặc Cửu Diệp lãnh khốc, thanh âm trầm thấp cất lời: "Tham kiến Thụy Vương điện hạ." Dù miệng  như , nhưng ánh mắt   hề  lấy một tia kính cẩn, thậm chí động tác hành lễ cũng   trực tiếp lược bỏ.
 
Hách Tri Nhiễm vốn cho rằng lễ tiết thời đại    quá coi trọng, nên  lặng lẽ bên cạnh Mặc Cửu Diệp, ngay cả môi cũng chẳng hề hé mở.
 
Nam Thụy quét mắt  qua hai  một lượt,   hiệu mời.
 
"Hai vị mời an tọa."
 
Mặc Cửu Diệp kéo Hách Tri Nhiễm  xuống bên cạnh Bát ca, chẳng chút khách sáo.
 
Lỗ tai  cực kỳ thính, mới   lúc  bên ngoài chờ thị vệ bẩm báo cho Nam Thụy,   mơ hồ   lời đối đáp bên trong phòng.
 
Đối mặt với một kẻ   thể là cừu địch của , Mặc Cửu Diệp càng thêm  kiêng nể gì.
 
"Vậy theo lời của Thụy Vương điện hạ lúc nãy, cổ con rối mà Bát ca trúng  quả thực là do ngươi gây ?"
 
Đối diện với lời tra hỏi trực tiếp của Mặc Cửu Diệp, Nam Thụy ngược  tỏ vẻ vô cùng thản nhiên.
 
"Ta chỉ  thể  là  liên quan đến ."
 
Phạm Khắc Hiếu
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/luu-day-cung-khong-guc-than-y-tro-minh-lam-vuong/chuong-515.html.]
Mặc Cửu Diệp nhướng mày: "Chẳng lẽ cổ con rối   Bát ca    do ngươi hạ ?” Nam Thụy lắc đầu,  gượng một tiếng.
 
"Quả thực   do  hạ, nhưng hiện giờ cổ mẫu   trong tay , dù thế nào  nữa,  cũng khó chối bỏ trách nhiệm ."
 
Mặc Cửu Diệp thấy Nam Thụy  như , ngược    thử xem   sẽ giải thích  , thế là cũng  chen lời.
 
Nam Thụy tiếp tục : "Năm năm ,   theo vài  phụ tá tới vùng ngoại ô du xuân ngày Tết Thanh Minh,  đường bỗng xuất hiện một kẻ bí ẩn,  tận mắt  thấy   ném  một bao phấn độc, những   theo  đều lập tức lâm  hôn mê, duy chỉ   là ."
 
Mặc Cửu Diệp truy hỏi: "Vì ?"
 
Nam Thụy  khổ: "Thể chất của  từ nhỏ   tính đặc thù, cổ độc  thể xâm nhập, bởi  mới may mắn  trúng độc."
 
"Sau đó thì ?" Mặc Cửu Diệp dự tính  cho rõ ngọn ngành câu chuyện    tiếp.
 
"Sau đó kẻ bí ẩn  đ.á.n.h ngất   mang , lúc  tỉnh   ở trong một căn hầm  lòng đất.
 
Nơi đó   nhiều cao thủ trông coi,   thể nào trốn thoát, mãi cho tới một ngày , kẻ bí ẩn  mới  xuất hiện một  nữa.
 
Người nọ  với  rằng,    hạ cổ lên  mẫu phi , nếu    theo những gì mà   ,   sẽ lợi dụng cổ trùng để tra tấn Thân mẫu của .
 
Hắn     tin lời  , liền trực tiếp thả  , để  tiến cung vấn an mẫu phi, ba canh giờ ,   của mẫu phi  đều phát sinh sự đau đớn do  cổ trùng c.ắ.n xé, tới lúc đó nếu  giữ  mạng cho Thân mẫu  thì hãy tới miếu Vọng Bà ở ngoại ô cách kinh thành hai mươi dặm về phía nam để tìm  .
 
Ta  roi thúc ngựa phi nhanh về cung điện, phát hiện mẫu phi của  thật sự xuất hiện tình trạng hệt như lời kẻ bí ẩn ,   đau đớn như  cổ trùng c.ắ.n xé, dáng vẻ  thật sự là sống dở c.h.ế.t dở.
 
Vì để cứu mẫu phi,   dám chậm trễ dù chỉ một khắc, lập tức chạy tới miếu Vọng Bà,  nọ quả nhiên  chờ ở đó." Vừa , ánh mắt của Nam Thụy dần lộ  vẻ thống khổ.