Vương Lâm thấy , lập tức hoảng loạn. Hắn kéo lê  thể đầy thương tích,  sức dập đầu về phía Mặc Cửu Diệp. "Vị gia , cầu xin ngài thương xót, tạm tha cho lão mẫu và con gái  ! Các nàng  bao giờ  chuyện trái với lẽ trời. Chỉ cần ngươi chịu buông tha cho bọn họ,  sẽ   hết những chuyện  ."
 
Mặc Cửu Diệp dừng bước chân,  đầu   . "Chỉ cần ngươi  đúng sự thật,  sẽ bỏ qua cho lão mẫu và con gái ngươi."
 
Phạm Khắc Hiếu
"Ba ngày , Trần Võ tìm đến , lấy giá hai trăm lượng bạc bảo    tay với Kim lão bản. Hắn   với  rằng,  chỉ  trộn  thuộc hạ của Nhị gia trong thời gian ngắn, Kim lão bản cũng  quen  , nhiệm vụ  do   là thích hợp nhất. Sau khi chuyện thành công,  sẽ cho  hai trăm lượng bạc, bảo  dẫn theo lão mẫu và con gái cao chạy xa bay. Lúc   nghĩ, hai trăm lượng bạc cũng   là  tiền nhỏ, cầm  bạc đó,   thể dẫn các nàng đến nơi khác mua nhà, sống một cuộc sống sung túc.
 
Ngay ngày  chuẩn  động thủ,  về đến nhà, phát hiện lão mẫu và con gái   còn,  bàn để  một tờ giấy. Hồi nhỏ  từng  học hai năm, cũng  một ít chữ.
 
Trên tờ giấy ,  giữ  mạng sống của lão mẫu và con gái , nhất định  g.i.ế.c c.h.ế.t Kim lão bản  hôm nay, hơn nữa  đổ tội cho Trần Võ. Trừ cái  , còn cần thiết  để quan phủ chú ý  khi  g.i.ế.c . Nếu   dựa theo yêu cầu  tờ giấy mà , sáng sớm ngày mai   chuẩn   nhặt xác cho lão mẫu và con gái ..."
 
Nói xong, Vương Lâm    thành tiếng,    dập đầu với Mặc Cửu Diệp  nữa.
 
"Đại gia,  cũng là  dồn  đường cùng mới   việc . Giờ đây  chuyện  đều  khai , chỉ cầu xin ngài rủ lòng thương, tha cho lão mẫu và tiểu nữ  một mạng." Vương Lâm  đoạn liền than  nức nở, Mạnh Hoài Ninh cùng Mặc Cửu Diệp đều kỹ lưỡng quan sát  động tác và thần sắc của .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/luu-day-cung-khong-guc-than-y-tro-minh-lam-vuong/chuong-972.html.]
Hai   thể kết luận rằng, Vương Lâm hẳn là  hề  dối. Nếu lời  là thật, y chỉ dựa  một tờ giấy để hành sự,  thì việc  moi  kẻ   màn từ miệng  là điều  thể.
 
Mặc Cửu Diệp  hề để tâm tới lời khẩn cầu  của Vương Lâm. Xét cho cùng, lão mẫu và nữ nhi của Vương Lâm vốn dĩ   trong tay y,  lời    chỉ là một phép lừa gạt mà thôi.
 
Bởi thế, y  đầu  về phía Mạnh Hoài Ninh. Dù bỏ qua mối quan hệ thông gia giữa hai , hành động   của y tại công đường quả thực  vượt khuôn phép, huống chi Mạnh Hoài Ninh cũng   kẻ hữu danh vô thực. Nếu  điều tra tới mức  mà còn     gì tiếp theo, thì   cũng  cần tiếp tục  chức Huyện lệnh  nữa.
 
Mạnh Hoài Ninh khẽ gật đầu với Mặc Cửu Diệp,  phân phó: "Người , dẫn Trần Võ tới đây!"
 
Trần Võ   nữa  áp giải lên công đường.
 
"Trần Võ, bản quan hỏi ngươi, kẻ giả mạo Đường lão bản  đưa cho ngươi 500 lượng bạc  tướng mạo  ? Ngươi hãy cẩn thận tường thuật ."
 
Trần Võ thành thật hơn Vương Lâm nhiều, huống hồ gã vẫn luôn cho rằng   trực tiếp  tay sát hại  khác nên vấn đề hẳn là  quá nghiêm trọng. Thấy Huyện lệnh đại nhân dò hỏi, gã liền kể   điều mắt thấy tai  một cách thành thật.
 
"Người đưa cho  500 lượng bạc tuổi tác xấp xỉ với Đường lão bản thật, cũng tầm   hai mươi tuổi. Chỉ là dáng  của    mập mạp hơn Đường lão bản một chút, mặc trường bào màu đỏ tía, da  ngăm đen, mày rậm mắt to. Khẩu âm  chuyện của   chút giống  kinh thành bên . À  ,  khi   trao ngân phiếu cho   rời ,  theo bóng lưng thì thấy  chân  khập khiễng, nhưng nếu   kỹ cũng khó lòng  phát giác.”