“Thật ?” Kiều Vi  lạnh, rút từ túi hồ sơ  một xấp giấy: “Đây là bản  kê  tiền hai năm qua  rút từ tài khoản chung, tổng cộng 4,65 triệu. Số tiền    ?”
 
Cô chỉ  Lâm Yên:
“Túi xách của cô , nữ trang, cả căn biệt thự , đều là từ tiền tài sản chung của chúng .”
 
Lâm Yên gào lên: “Cô  bậy! Tất cả là quà Minh Viễn tặng !”
 
“Trong hôn nhân, những khoản tặng quà giá trị lớn   sự đồng ý của bạn đời đều   hiệu lực.”
 
Luật sư Lý đẩy gọng kính:
“Cô Lâm,  bộ đồ vật giá trị  tên cô sẽ  thu hồi.”
 
Chu Minh Viễn bất ngờ lao về phía Kiều Vi:
“Con tiện ! Cô tính kế !”
 
Ông Kiều lập tức chắn  con gái, bảo vệ an  cho cô. Mấy bảo vệ  tiếng chạy tới.
 
Khung cảnh trở nên hỗn loạn, Lâm Yên  bệt  đất  lóc, Chu Minh Viễn  bảo vệ khống chế, vẫn điên cuồng gào thét đe dọa.
 
Kiều Vi bình tĩnh    bộ,  đó xoay  rời .
 
Bước  khỏi phòng giao dịch, ánh mặt trời chói mắt khiến cô  nheo mắt.
 
Cuộc hôn nhân bảy năm, đến đây là chấm dứt.
 
15.
 
Một tháng , bản án ly hôn  tuyên.
 
Do bằng chứng Chu Minh Viễn cố tình chuyển tài sản và ngoại tình rõ ràng, tòa án   chấp thuận yêu cầu của Kiều Vi: Tài sản, nhà cửa, xe cộ đều thuộc về cô. Ngoài , Chu Minh Viễn còn  bồi thường 200 ngàn đồng tổn thất tinh thần.
 
Lâm Yên  buộc  trả   bộ quà tặng giá trị, bao gồm cả chiếc nhẫn kim cương.
 
Tại tiệc cuối năm của công ty, phòng nhân sự đột nhiên phát một đoạn video, là cảnh Chu Minh Viễn và Lâm Yên lén lút quan hệ trong văn phòng.
 
Kết thúc đoạn phim,  màn hình hiện lên dòng chữ to:
“Lấy chữ tín  đầu,   đức   tài, Chu Minh Viễn,   sa thải.”
 
Kiều Vi  ở góc phòng,  Chu Minh Viễn  bảo vệ mời  khỏi hội trường.
 
Khi  ngang qua cô, ánh mắt   đầy thù hận, còn Kiều Vi chỉ nhấc ly champagne, mỉm .
 
Cuộc sống  ly hôn của cô yên bình mà trọn vẹn.
 
Kiều Vi bán căn nhà đầy kỷ niệm, mở một tiệm cà phê nhỏ ở trung tâm thành phố.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ly-hon-trong-ngay-tieu-tam-quy-goi-tra-lai-tai-san-bac-trieu/chuong-13.html.]
Món  yêu thích nhất trong quán là một loại cà phê pha chế riêng, tên gọi “Tái sinh”.
 
Tháng thứ ba  khi khai trương, một bóng dáng quen thuộc đẩy cửa bước .
 
Lục Viễn — đàn  đại học của cô, hiện là luật sư của một hãng luật nổi tiếng.
 
“Nghe  ở đây  món Americano ngon lắm.” Anh mỉm   xuống, “Bạn cũ  giảm giá ?”
 
Kiều Vi tự tay pha cà phê cho .
 
Hai  trò chuyện về những kỷ niệm thời sinh viên. Lục Viễn bất chợt :
“Thật   luôn  liên lạc với em, nhưng   em  kết hôn…”
 
“Giờ thì ly hôn .” Kiều Vi bình thản .
 
Ánh mắt Lục Viễn dịu dàng:
“Vậy   cơ hội  chứ?”
 
Kiều Vi khẽ , lắc đầu:
“Bây giờ em chỉ  chăm sóc  quán cà phê .”
 
“Anh  thể chờ.” Lục Viễn đưa cô một tấm danh , “Bất kỳ vấn đề pháp lý nào, cứ tìm .”
 
Thời gian trôi qua, Lục Viễn dần trở thành khách quen của quán.
 
Anh  từng vượt giới hạn, chỉ lặng lẽ  một góc  việc, thỉnh thoảng giúp Kiều Vi sửa ống nước rò rỉ  bê đồ nặng.
 
Nửa năm , một ngày mưa lớn.
 
Khi vị khách cuối cùng rời , Kiều Vi đang chuẩn  đóng cửa thì chuông vang lên.
 
Chu Minh Viễn   cửa,   ướt sũng, râu ria xồm xoàm, đôi mắt đỏ ngầu.
 
“Kiều Vi…” Anh  khàn giọng , “Anh sai … cho  một cơ hội…”
 
16.
 
Kiều Vi  yên tại chỗ, chợt nhận   đàn ông từng khiến cô khắc cốt ghi tâm, giờ đây chỉ khiến cô thấy xa lạ… và một chút thương hại.
 
“Lâm Yên ?” Cô bình tĩnh hỏi.
 
Sắc mặt Chu Minh Viễn vặn vẹo: “Ả tiện nhân đó! Biết  phá sản liền phá thai  bỏ …”
 
Hắn quỳ xuống: “Vợ ơi, chúng    từ đầu …”
 
“Cút.” Giọng Kiều Vi  lớn, nhưng từng chữ như d.a.o băng, lạnh lẽo sắc bén. “Nếu   sẽ báo công an.”