LY Hôn Xong - Lăng Tổng Hối Hận Rồi - Chương 43
Cập nhật lúc: 2025-07-27 02:29:18
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Diệp Thần ăn sáng xong, lên lầu xách túi định ngoài. Vừa tới cửa, cô tiếng giúp việc gọi với theo từ phía : “Thưa cô Diệp, trưa nay cô ăn gì ạ?”
Diệp Thần đầu , mỉm với bà: “Không cần ạ, trưa nay cháu ăn ở nhà.”
“ mà…” Người giúp việc ngơ ngác cô, vẻ mặt như tin tai . “Cậu Lăng dặn là…”
Một cơn gió thổi qua khiến đầu óc vốn đang mụ mị của Diệp Thần tỉnh táo. Có những chuyện, mắc bẫy một thì tuyệt đối thứ hai. Ví như việc Lăng Mạc tự cho là đúng khi đưa thêm năm triệu để cô .
Bất kể suất ở trường là do giúp , công việc , cô nhất định . Cô thu tầm mắt, về phía xa, nơi chân trời nhuốm một màu xanh trong cơn mưa. Cô ngắt lời giúp việc: “Miệng là của , ăn là do quyết định.”
Dứt lời, cô hít một thật sâu, siết chặt quai ba lô vai sải bước ngoài. Bất kể phía điều gì đang chờ đợi, cô cũng sẽ đối mặt.
Lăng Mạc đỗ xe một gốc cây cách biệt thự xa. Anh hạ cửa kính xe xuống, lẳng lặng cánh cổng sắt đang đóng chặt ở phía . Dựa sự thấu hiểu của về cô suốt ba năm qua, năm phút nữa chính là giờ cô khỏi nhà.
Lịch trình sinh hoạt của cô đều đặn, sai bao giờ vượt quá hai phút. Quả nhiên, khi kim giây đồng hồ đủ ba vòng, cánh cổng sắt mở từ bên trong.
tuanh1
Như một phản xạ, kéo cửa kính xe lên.
Lớp phim dán cửa kính tối, từ bên trong ngoài thì rõ mồn một, nhưng từ ngoài chẳng thấy gì.
Những trải nghiệm từ nhỏ rèn giũa thành một tỉ mỉ và nhạy bén, nhưng duy chỉ hôm nay, quên mất chiếc Bentley Diệp Thần chỉ một , huống hồ nó còn mang một biển khiến là thể quên.
Diệp Thần miên man suy nghĩ. Cô nghĩ đến chuyện gì khác, mà chỉ băn khoăn rằng, nếu chuyện của Tiền Lệ Phương và Thẩm Vĩ mà Lăng Mạc còn rõ tường tận như , thì chuyện Bùi Hồng Phân tìm cô để xin tài trợ, liệu rành rẽ ?
Đang mải nghĩ, mắt cô bỗng một luồng sáng phản chiếu từ kính xe cho chói lòa. Theo bản năng, cô nheo mắt theo hướng ánh sáng, cách đó ba bước chân, đỗ bóng cây là một chiếc Bentley màu đen huyền ảo.
Ở thành phố phồn hoa đến cực điểm , Bentley cũng là thứ dễ gặp, huống chi đây còn là phiên bản giới hạn cầu.
Chỉ do dự một giây, trong đầu cô thoáng qua ý nghĩ tại Lăng Mạc ở đây, nhưng ngay giây tiếp theo, cô bước chân thẳng về phía .
Lăng Mạc bóng cô lướt qua xe , bàn tay đang nắm vô lăng chợt siết chặt. Đã mấy định hạ cửa kính xuống, nhưng cuối cùng, mãi cho đến khi bóng dáng gầy gò bước lên xe buýt, cửa xe vẫn đóng chặt. Anh tựa đầu lưng ghế, đăm đăm theo chiếc xe buýt đang mỗi lúc một xa dần.
Bỗng nhiên, khi cuộc giao hoan vài ngày một tình tiết bất ngờ như , trái tim vốn luôn kiên định của tức thì rối như tơ vò.
Xe buýt buổi sáng, mười năm như một, vẫn luôn đông nghịt. Mấy ông bà cụ tập thể dục buổi sáng nghiễm nhiên chiếm hết sạch chỗ , thậm chí còn choán hết hai phần ba toa xe.
Bao năm nay gần như chen chúc xe buýt nên Diệp Thần sớm quen. Trước khi lên xe, cô đeo khẩu trang cẩn thận, như khi, xuống cuối xe, vịn tay nắm, lắc lư theo nhịp xóc nảy của xe. Mọi khi cô sẽ thấy buồn ngủ, nhưng hôm nay tỉnh táo lạ thường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ly-hon-xong-lang-tong-hoi-han-roi/chuong-43.html.]
Những lời Vưu Quân tối qua hiện lên mắt. Cô chợt nhớ đến cuộc điện thoại kết nối nhưng ai lên tiếng đêm qua, chỉ loáng thoáng thấy tiếng nghiến răng. Lẽ nào là Đổng Mạn?
Nếu Đổng Mạn Lăng Mạc tỏ tường chuyện, và rằng từng chạm cô , thì vẻ mặt cô sẽ .
Nếu “tiểu tam” cũng đáng thương, thì Đổng Mạn hẳn là một trong đó.
Điều duy nhất cô thể hiểu nổi là tại Lăng Mạc , còn nhân cơ hội tát cô hai cái. Chẳng lẽ, sự xuất hiện của Đổng Mạn ba năm thuần túy chỉ là một nước cờ cho cuộc ly hôn bây giờ?
Anh sớm giăng sẵn tấm lưới rốt cuộc là vì điều gì? Nếu cô và từng ân oán gì cần báo thù, thì suốt ba năm qua, hai vẫn luôn sống yên cơ mà.
Tại thế? Mục đích của là gì?
Đang suy nghĩ, tài xế bỗng phanh gấp. Cô kịp phòng , theo quán tính lao về phía . May mà cô vịn c.h.ặ.t t.a.y nắm nên chỉ loạng choạng mấy cái chứ ngã.
Giữa những tiếng chửi rủa vang lên trong xe, tài xế xe buýt mở cửa sổ, chửi như tát nước chiếc xe từ xuất hiện, suýt nữa thì đ.â.m sầm xe ông: “Sáng sớm tinh mơ, mày c.h.ế.t !”
Cửa chiếc xe tư nhân mở , một đàn ông mặc đồ đen bước xuống . Anh chạy nhanh phía , mở cửa xe. Ngay đó, một bóng dáng cao ráo, thon dài từ từ bước .
Tài xế xe buýt còn định chửi tiếp, nhưng miệng hé khí thế lạnh lùng của đàn ông dọa cho cứng họng. Cuối cùng, một ánh của , tay ông bất giác mở cửa xe buýt.
“Trần Hi, buông , định gì!” Diệp Thần tài nào ngờ , thiếu niên ôn nhuận, nho nhã ngày nào giờ trở nên ngang ngược, bá đạo đến thế, dám ngang nhiên chặn xe buýt giữa đường.
Người đàn ông gì, chỉ tăng thêm sức ở bàn tay đang nắm chặt cánh tay cô, lôi cô xuống xe.
Diệp Thần còn định giãy giụa, nhưng ngay khoảnh khắc tiếp theo, cả và túi nhét trong xe.
“Rốt cuộc gì?” Diệp Thần dùng sức đẩy cửa xe, và đúng như cô nghĩ, nó hề nhúc nhích.
“Diệp Thần, chuyện với em.” Trần Hi cô với vẻ mặt nghiêm túc.
“ gì để với cả.” Diệp Thần , dứt khoát lấy cả đập cửa xe.
Gặp bao nhiêu năm xa cách, cô từng ngỡ sẽ đau lòng, tủi thật lâu, nào ngờ tất cả tan biến theo giọt nước mắt trong cơn nôn mửa đêm qua.
Bây giờ đối với Trần Hi, cô chỉ như đang đối diện với một xa lạ, trong lòng còn những gợn sóng như trong tưởng tượng. Có lẽ đây chính là sức mạnh của thời gian. Dù từng khắc cốt ghi tâm, từng đặt trong lòng bao nhiêu nữa, cuối cùng cũng chống sự bào mòn của năm tháng. Huống hồ ba năm qua, cô vẫn luôn ép chứa đựng một đàn ông khác trong tim.
Có một chuyện, cô Lăng Mạc , nhưng qua những tiếp xúc gần đây, lẽ . Ba năm , cô cố tình tỏ ân cần, săn đón , chỉ để thấy phản cảm mà chạm .
Tất cả cũng chỉ vì cô sớm nhận đàn ông thích kiểu phụ nữ quá bám . Cô cố tình ngược , và cuối cùng như ý nguyện, khiến cho cuộc hôn nhân của hai chỉ tồn tại danh nghĩa, hữu danh vô thực.