LY Hôn Xong - Lăng Tổng Hối Hận Rồi - Chương 44

Cập nhật lúc: 2025-07-27 02:29:32
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kể cả cái tát nảy lửa mà ném về phía cô với gương mặt lạnh tanh một tuần , kể cả câu ‘chiều nay ly hôn’, tất cả đều là cô cam tâm tình nguyện. Cô lãng phí năm tháng của trong cuộc hôn nhân nữa.

Đọc tiểu thuyết, cô chỉ thấy đàn ông xem phụ nữ là thế , thế mà cô thể một cú lội ngược dòng ngoạn mục, biến Lăng đại tổng tài lừng lẫy thành một thế.

Để ngăn cô tự thương, ngay khi cô nghiến răng định tông cửa thứ hai, Trần Hi vội giữ chặt lấy cô: “Diệp Thần, em thật sự thấy đến thế ?”

Diệp Thần giãy giụa thoát khỏi vòng tay , , ánh mắt chỉ hướng ngoài cửa sổ xe. Chiếc xe buýt chậm trễ lúc nãy khởi động và chạy về phía .

“Trần Hi, nếu mở cửa, sẽ báo cảnh sát đấy.” Hết cách, cô đành lên tiếng uy hiếp.

“Tùy em.” Trần Hi gõ nhẹ tấm rèm đen ngăn cách, tài xế hiểu ý, trong khoang xe nhanh chóng vang lên tiếng động cơ rè rè. Có thể cảm nhận , chiếc xe đang từ từ lăn bánh.

“Trần Hi, điên !” Diệp Thần , trừng mắt đàn ông bên cạnh. “Bao nhiêu năm trôi qua , cho dù lúc đó chúng quan hệ gì nữa thì bây giờ cũng chẳng còn gì cả. Anh mà mở cửa, báo cảnh sát thật đấy.”

tuanh1

Nói , cô thật sự lấy điện thoại di động .

Trần Hi chiếc điện thoại cô giơ lên mắt, đáy mắt thoáng qua một tia phức tạp: “Diệp Thần, …”

cái gì mà .” Diệp Thần ngắt lời , đồng thời bấm “1” bàn phím.

Cô nghĩ rõ ràng, một khi gọi cho cảnh sát, Cố Bích Hoa chắc chắn sẽ . Danh tiếng của cô trong vụ ly hôn hủy hoại đến mức , cô cũng chẳng sợ bôi thêm bùn nhơ.

Trần Hi thì khác cô. Cố Bích Hoa con trai, nên luôn xem Trần Hi như con ruột, mà Trần Hi cũng phụ sự yêu thương của bà, luôn kính trọng bà như đẻ.

Một khi ba con bấm xuống, Diệp Thần Trần Hi còn hiểu rõ những hệ lụy then chốt hơn cả cô.

Trần Hi thấy cô giống đang đùa, thở hắt một , gõ nhẹ tấm rèm đen. Chiếc xe nhanh chóng tấp lề đường dừng .

Anh Diệp Thần một nữa, những đốt ngón tay đang nắm chặt điện thoại của cô trắng bệch, khẽ nhếch môi , ấn nút bên cạnh .

Diệp Thần chớp lấy thời cơ, đẩy cửa xe . Ngay khoảnh khắc cô đóng sầm cửa , cô chỉ thấy tiếng trong xe khẽ thở dài: “Diệp Thần, thật sự ngờ em lấy là Lăng Mạc.”

Giọng xa xăm, như thể phiêu đãng từ một nơi nào đó xa vọng , rơi màng nhĩ, thật chân thực.

Diệp Thần hỏi vặn một câu, lấy ai thì liên quan gì đến ? Chẳng lẽ năm đó của Nguyễn Tâm Kết vu oan cho cô, giúp cô, thì bây giờ chuyện của cô vẫn còn liên quan đến ?

Do dự một lúc, cô cảm thấy còn cần thiết nữa, cuối cùng cô chẳng gì, ven đường vẫy một chiếc taxi, thẳng.

Vừa đến văn phòng, việc đầu tiên Diệp Thần khi đặt túi xách xuống là đến phòng việc của chủ nhiệm khoa. Cô mơ hồ cảm thấy Bùi Hồng Phân và Lăng Mạc quen . Cô thể quên, năm đó chính Bùi Hồng Phân chủ động đề nghị cho cô ở trường việc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ly-hon-xong-lang-tong-hoi-han-roi/chuong-44.html.]

Hôm nay cô đến quá sớm, vặn đúng giờ. Cửa phòng chủ nhiệm khoa đóng, chỉ khép hờ. Cô gõ cửa, ai trả lời, nhưng cánh cửa tự mở .

Cô đợi một lúc, thấy tiếng động gì, bèn men theo khe cửa trong.

Văn phòng của chủ nhiệm khoa giống với văn phòng của các giảng viên khác, mỗi một phòng riêng, rộng rãi. Rèm cửa sổ kéo lên, ánh nắng xuyên qua ô cửa, để mặt bàn những vệt bóng loang lổ.

Diệp Thần quanh một lượt, thấy Bùi Hồng Phân , đang định lui thì lưng tiếng bước chân. Cô đầu , thấy Bùi Hồng Phân từ bên ngoài .

Trước đây, mỗi thấy Bùi Hồng Phân, Diệp Thần đều bất giác căng thẳng, nhưng hôm nay, lòng cô bình lặng đến lạ.

“Tiểu Diệp, em đến đây?” Bùi Hồng Phân lướt qua cô, tiến về phía máy lọc nước.

Diệp Thần sườn mặt của bà, đột nhiên cảm thấy gương mặt vài phần quen thuộc, hình như gặp ở đó. “Chủ nhiệm Bùi, em hỏi một chút, ba năm , tại nghĩ đến việc trao suất ở trường duy nhất cho em?”

Thành tích của cô tuy , nhưng là xuất sắc nhất. Người giỏi hơn cô .

Nếu Lăng Mạc thẳng như , cô đương nhiên hỏi cho nhẽ.

Bùi Hồng Phân lưng về phía cô, bàn tay đang cho ly khựng một chút, tiếp tục: “Sao đột nhiên hỏi chuyện ?”

“Bởi vì…” Diệp Thần hít một thật sâu, để định tâm trí, để giữ cho đầu óc tỉnh táo. “Hôm qua với em, suất ở trường là do giành giúp em. Em chỉ hỏi xem lời là thật .”

Bùi Hồng Phân bưng ly thủy tinh pha xong, xoay về phía Diệp Thần, hiệu cho cô xuống.

Diệp Thần do dự một chút xuống chiếc ghế bên cạnh, gì thêm, yên lặng chờ đợi câu trả lời của Bùi Hồng Phân.

Bùi Hồng Phân đặt ly mặt cô, cô qua làn nước mờ ảo: “Tiểu Diệp, lúc đó quả thật phân vân giữa em và một sinh viên khác, cho đến khi…”

Nghe đến đây, Diệp Thần đoán chuyện gì xảy tiếp theo. Lăng Mạc, đàn ông kiêu ngạo đến mức chẳng thèm dối cô, quả nhiên lừa cô.

Cô đăm đăm những búp một tôm hai lá đang nổi lềnh bềnh trong ly, cất giọng ngắt lời bà: “Cho đến khi Lăng Mạc xuất hiện, suất ở trường quý giá đó liền rơi tay em.”

Cô nâng ly lên, khẽ nhấp một ngụm: “Trà Long Tỉnh Vũ Tiền hảo hạng, chắc ít tiền một lạng nhỉ? Chắc do chủ nhiệm Bùi tự mua nhỉ? Còn hai vị cựu sinh viên vốn hứa tài trợ bỗng nhiên thất hứa, chắc cũng là nguyên do cả?”

gương mặt thoáng vẻ bối rối của Bùi Hồng Phân, một cách mỉa mai: “Em nhớ rõ, mấy hôm , chủ nhiệm Bùi một cố ý đợi em giờ . Sau đó cô với em rằng cô các giảng viên trong trường bàn tán chuyện em ly hôn mà chia một xu nào. Bây giờ em mới nhớ , báo chí đăng tin về việc phân chia tài sản, thì các giảng viên trong trường .”

Tất cả chuyện cho thấy, một triệu tệ mà cô đồng ý nhận lấy , chẳng qua chỉ là một cái bẫy.

Bùi Hồng Phân sững , đến khi hồn thì Diệp Thần dậy. “Chủ nhiệm Bùi, cảm ơn sự quan tâm của cô dành cho em ba năm qua. Còn một triệu tệ , em hứa với cô , lát nữa em sẽ mang đến. Sau , sẽ giảng dạy ở đây nữa.”

 

Loading...