LY Hôn Xong - Lăng Tổng Hối Hận Rồi - Chương 53
Cập nhật lúc: 2025-07-27 02:32:06
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Muốn một câu chuyện ?" Có lẽ cảm thấy cần giữ vẻ thần bí nữa, huống hồ hứa từ , Lăng Mạc im lặng một lát lên tiếng.
Diệp Thần đáp lời, đôi tay vốn đặt đầu gối bắt đầu vò lấy vạt áo, xoắn cả .
Lăng Mạc nâng tách lên, "Em còn nhớ mấy hôm với , ba em là thành phố A ?"
Diệp Thần sững sờ, ngẩng đầu trân trối, "Em nhớ, hôm đó em chỉ đến đấy, tiếp nữa."
Người đàn ông khẽ cau mày, ánh mắt lãng đãng nơi khác, còn bất kỳ giao điểm nào với Diệp Thần, "Mẹ của … thực là Tô Châu."
"A!" Diệp Thần kìm , đưa tay che miệng kêu lên một tiếng kinh ngạc. Thì là , thảo nào mấy hôm đưa đến Tô Châu.
Lăng Mạc thu ánh , thản nhiên liếc cô một cái. Diệp Thần tự giác ngậm chặt miệng, "Xin , tiếp ."
"Mẹ của mang nét dịu dàng đặc trưng của con gái vùng sông nước Giang Nam. Dù chồng phụ nữ khác bên ngoài, bà cũng hề lóc loạn. Bà đưa vượt ngàn dặm xa xôi đến đây tìm chồng, nào ngờ chứng kiến cảnh chồng kết hôn với một đàn bà khác. Bà vịn cánh cửa khách sạn mới miễn cưỡng vững , một ngụm m.á.u tươi phun ngay tại chỗ. Từ đó, uất kết trong lòng, chẳng bao lâu , bà ..."
Nói đến đây, gương mặt Lăng Mạc lộ vẻ đau đớn từng thấy. Diệp Thần đăm đăm , trái tim cô như ai đó cầm d.a.o đ.â.m nơi mềm yếu nhất, đau đến thắt .
Có lẽ là do bản năng trỗi dậy, cô quên mất cách mà cố tình tạo . Cô bước tới, đến bên cạnh đàn ông, bàn tay mấy mạnh mẽ đặt lên vai , vỗ về một cách thuộc, "Không , tất cả qua ."
Ban đầu, sống lưng Lăng Mạc cứng đờ, nhưng theo nhịp vỗ nhẹ nhàng của cô, cả dần thả lỏng. Diệp Thần thấy hốc mắt đỏ lên, lòng cô cũng dâng lên một nỗi buồn khó tả.
Cô bỗng nhớ đến từng gặp mặt nhưng âm dương cách biệt của .
Ngừng một chút, cô nhớ điều gì đó, "Chẳng lẽ phụ nữ tàn nhẫn nhất mà với em ..." Chữ "chết" , cô thật sự nỡ thốt , cố tình lờ . Cô tin Lăng Mạc sẽ hiểu ý .
Quả nhiên, thật sự hiểu. Sau một hồi im lặng, đáp lời, "Ừ, chính là ."
"Lăng Mạc..." Diệp Thần thu tay về, mày chau , "Ba năm , em đ.â.m xe , chẳng lẽ... chẳng lẽ là để báo thù?" Báo thù chuyện ba ruồng bỏ để cưới chị của Cố Bích Hoa, còn cô thì lòng Cố Bích Hoa, nên kéo một đồng minh.
Người đàn ông xoay , thẳng cô, ánh mắt chút kỳ lạ, "Em thật sự nghĩ ?"
Ánh mắt của khiến một ngọn lửa vô danh bùng lên trong lòng Diệp Thần, cô đột ngột bật dậy, "Chẳng lẽ ?" Vừa nghĩ đến việc khác tính kế lợi dụng, trong lòng cô thấy uất ức chịu nổi.
Đứng tại chỗ chờ một lúc mà thấy đàn ông trả lời, cô thất vọng, xoay về phía cửa.
Tay đặt lên nắm đ.ấ.m cửa, một giọng trầm thấp từ lưng vọng tới, nhanh chậm rơi màng nhĩ, "Nếu … trong kế hoạch của từng em, đó đ.â.m em thật sự chỉ là tai nạn, em tin ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ly-hon-xong-lang-tong-hoi-han-roi/chuong-53.html.]
Bởi vì ban đầu sự cố ý, nên cũng . Vì , mới sắp xếp sự tồn tại của "tiểu tam" ngay trong năm đầu kết hôn, em tin ?
Câu nghẹn nơi cổ họng. Nhìn tấm lưng căng cứng của cô, chẳng đủ dũng khí để thốt nên lời.
Diệp Thần trả lời thế nào. Một mặt, cô tin chắc một mạnh mẽ như Lăng Mạc cần thiết lừa dối cô; mặt khác, cô cảm thấy nếu như cô nghĩ, thì việc Lăng Mạc đ.â.m xe cô, mà cô mối quan hệ kế - con chồng với Cố Bích Hoa, thật quá mức gượng ép.
Đối diện với cánh cửa màu gỗ thô, cô hít một thật sâu chỉ nhàn nhạt đáp một câu, "Anh tin , thời gian sẽ chứng minh tất cả."
Diệp Thần đợi thang máy mà thẳng một mạch xuống tám tầng lầu. Có lẽ lâu vận động, hoặc cũng thể là do sóng lòng vẫn hề lắng dịu, khi ở bậc thang cuối cùng, cô thở .
Bên tai bỗng vang lên một giọng quen thuộc, "Thần Thần!"
tuanh1
Diệp Thần ôm n.g.ự.c ngẩng đầu, "Tiểu Phương." Cô vô thức lưng bạn, "Sao ở đây một ?"
"Tâm trạng nên ngoài dạo một chút." Tiền Lệ Phương bước tới khoác tay cô, "Còn thì , giờ nên ở trường , ở đây?"
"Tớ từ chức ." Có vài chuyện, Diệp Thần giấu Tiền Lệ Phương.
Tiền Lệ Phương sững , kịp mở miệng, Diệp Thần tiếp: "Chủ nhiệm khoa của bọn tớ là cô của Lăng Mạc." Cô tiện thể giải thích luôn lý do từ chức.
Tiền Lệ Phương vẻ vô cùng kinh ngạc, miệng há to đến mức thể nhét một quả trứng gà. Hồi lâu , cô mới lắp ba lắp bắp : "Thần Thần... thể nào? Chuyện cẩu huyết như thế mà cũng xảy với , xảy ngay xung quanh !"
Cô bạn bỗng dưng cảm khái nhiều như , do nhiều tiểu thuyết ngôn tình thì cũng là do chuyện Thẩm Vĩ ngoại tình cho khùng điên .
Diệp Thần thở dài một tiếng, tựa đầu vai Tiền Lệ Phương, "Thật đấy, sự thật là , mà còn một chuyện còn cẩu huyết hơn thế nữa cơ."
"Chuyện gì?" Ánh mắt Tiền Lệ Phương phiêu đãng bất định, dáng vẻ tâm hồn treo ngược cành cây, hiếm khi nào lơ đãng như một tin tức động trời.
Sau khi kể cho Tiền Lệ Phương chuyện Trần Hi và Lăng Mạc là em mà cô , Diệp Thần bỗng cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều. Lần đến lượt Tiền Lệ Phương kinh ngạc tại trận, cô nàng đưa tay lên, sờ thẳng trán Diệp Thần, "Thần Thần, là sốt mê sảng đấy chứ?"
Diệp Thần nghiêng đầu né , gắt lên: "Cậu mới sốt mê sảng !"
" mà... a... da..." Bỗng nhiên, mắt Tiền Lệ Phương tập trung một điểm, lời cũng biến thành mấy từ cảm thán vô nghĩa.
"Sao thế?" Diệp Thần huých nhẹ Tiền Lệ Phương.
Tiền Lệ Phương chép miệng, "Không đấy, chồng cũ của khẩu vị cũng mặn thật. Kiểu ngây thơ như thì thích, loại hồ ly tinh như Đổng Mạn cũng từ chối, đến cả cái loại mặt mày như quả phụ cũng chẳng buông tha. Haiz, cái thế đạo gì thế , chẳng lẽ tiền là thể gì nấy ."
Diệp Thần đáp lời mà theo hướng của bạn . Quả nhiên, cách đó xa, Lăng Mạc đang bước khỏi thang máy với vẻ mặt lạnh lùng. Theo chính là trợ lý Vưu tinh ranh đến độ đoán tuổi.