Nói xong, bà tủm tỉm Tiêu Tịch Hòa: “Tịch Hòa, còn mau qua đây? Chẳng lẽ quên là tử Hợp Hoan Tông ?”
Lời thốt , cả hội trường xôn xao.
Nụ mặt Tiêu Tịch Hòa lập tức nhạt : “Tông chủ, giờ là tử của Dược Thần Cốc.”
“ ngọc điệp tử của ngươi vẫn còn ở Hợp Hoan Tông,” Tông chủ Hợp Hoan Tông thẳng nàng, nụ chạm đến đáy mắt, “Ngọc điệp còn, còn, chẳng lẽ ngươi ph/ản b/ội sư môn?”
Lâm Diệc tinh thần chấn động: “Giới tu tiên chú trọng nhất tôn sư trọng đạo, nếu ngươi p/hản b/ội sư môn, thì xin thứ , chúng sẽ công nhận xếp hạng của ngươi.”
Tạ Trích Tinh nheo mắt dài .
“Tiêu Tịch Hòa, ngươi thừa nhận là tử Hợp Hoan Tông ?” Chưởng môn Thục Sơn cũng bước lên ép hỏi.
“Tịch Hòa, mau qua đây, nhiều năm gặp, sư phụ nhớ ngươi.” Tông chủ Hợp Hoan Tông .
Trên tầng mây, chuyện diễn rõ ràng, đám ép buộc Tiêu Tịch Hòa, mắt Liễu An An lập tức đỏ hoe vì tức giận: “Tiểu sư bà khinh miệt lạnh nhạt nhiều năm như , bà còn mặt mũi…”
Tiêu Tịch Hòa đám t/iểu n/hân đ/ê t/iện đạo mạo , đột nhiên cảm thấy một trận buồn nôn, im lặng lâu hít sâu một : “Thừa nhận.”
Tông chủ Hợp Hoan Tông lập tức nở nụ rạng rỡ.
“Ta nhớ tất cả Tiên Môn đều một quy tắc, ‘Đệ tử gây họa, sư môn gánh’, nếu ở ngoài chuyện sai trái gì, lẽ do sư môn gánh chịu đúng ?” Tiêu Tịch Hòa Tông chủ Hợp Hoan Tông.
Tông chủ Hợp Hoan Tông khựng , hiểu ý nàng là gì, nhưng… đây là bà gần với vị trí nhất Tiên Môn nhất, tuyệt đối thể dễ dàng bỏ cuộc.
“Đương nhiên.”
“Ngài yên tâm ,” Tiêu Tịch Hòa tủm tỉm , “Chuyện Ma Tôn tìm hai năm ròng rã trời đất, chắc cũng , thực là do tuổi nhỏ hiểu chuyện, đắc tội với Ma Tôn, nên mới tr/uy s/át , vì giữ mạng mới bái nhập Dược Thần Cốc, tất cả những điều đều dấu vết để , tuyệt đối bịa đặt tạm thời.”
“ ! Trước đây chuyện !” Một tán tu vây xem lớn tiếng .
Tiêu Tịch Hòa nhếch môi: “Đừng thấy bây giờ và Ma Tôn ân ái mặn nồng, nhưng ân o/án đó vẫn giải quyết, may mà sư phụ Dược Thần Cốc của yêu thương, hứa với Ma Tôn một trăm vạn linh thạch, mới giữ mạng sống cho ,”
Nói , nàng Tông chủ Hợp Hoan Tông, “Nếu ngài là đồ của ngài, nên Dược Thần Cốc trả một trăm vạn linh thạch ?”
“Nói bậy bạ!” Sắc mặt Tông chủ Hợp Hoan Tông tối sầm, “Tịch Hòa, ngươi đừng vì trở về mà d/ối như .”
Tiêu Tịch Hòa cũng bà : “Chư vị hẳn là chuyện Dược Thần Cốc gần đây vẫn luôn gom tiền chứ? Cho dù , cũng nên thấy ba sư khi đến Đại hội Thử Luyện, vẫn luôn tìm cách kiếm linh thạch, thử hỏi nếu cần tiền gấp, đường đường Dược Thần Cốc như ?!”
“ là đúng là, ba họ đến lo ăn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ma-ton-mang-thai-con-cua-ta-xuyen-sach/chuong-53-5.html.]
“Vừa nãy vòng hai mươi chọn mười, còn nhắc đến linh thạch ? Nhìn thế rõ ràng là quá thiếu tiền .”
“Nàng chắc dố/i …”
Sắc mặt Tông chủ Hợp Hoan Tông dần trở nên khó coi, Tiêu Tịch Hòa mắt bà , đột nhiên bật : “Tông chủ, ngài x/ác nhận là đồ của ngài ?”
Một trăm vạn linh thạch, dù vét sạch Hợp Hoan Tông cũng thể , nhưng chỉ cần tìm cách gom đủ, thì sẽ là thủ lĩnh giới tu tiên trong mười năm tới.
Một khi trở thành thủ lĩnh, tử thu nhận và tài nguyên đều sẽ là thượng hạng, lợi ích là vô tận. Tông chủ Hợp Hoan Tông ng/hiến răng, một lúc lâu mới khó khăn mở lời:
“Phải…”
“Lúc g/iết nàng, là nể mặt Liễu Giang,” Tạ Trích Tinh thản nhiên mở lời, “Nếu tử của Liễu Giang, bổn tôn liền cần kiêng nể gì nữa.”
Tông chủ Hợp Hoan Tông: “…”
“Ngươi g/iết ?” Tiêu Tịch Hòa vẻ mặt đáng thương.
Tạ Trích Tinh liếc cô một cái: “Không g/iết, nhưng đồ s/át cả môn phái ngươi, để xả cơn giận trong lòng .”
Tông chủ Hợp Hoan Tông: “…”
“Vậy, là đồ của ngài ?” Tiêu Tịch Hòa bà , bước chân dần dần tiến gần.
Hợp Hoan Tông chằm chằm nàng, cuối cùng hít sâu một : “Ta nhớ nhầm , ngươi .”
“Phì… Thật mất mặt.”
“Lợi dụng , còn chuốc lấy phiền phức.”
Mọi nhao nhao châm chọc, sắc mặt Tông chủ Hợp Hoan Tông càng lúc càng khó coi, Tiêu Tịch Hòa thần sắc nhàn nhạt:
“Sau đối xử hơn với tử môn hạ của , dù tư chất , dù khó mà gánh vác việc lớn, nhưng sinh , thì nên giẫm đạp tùy t/iện.”
Tông chủ Hợp Hoan Tông huấn thị đến mặt nóng ran, nhưng vì kiêng dè Tạ Trích Tinh nên dám gì nàng, chỉ thể mặt đen sầm hất tay áo bỏ .
Tiêu Tịch Hòa nhẹ nhàng thở , ngẩng đầu lên đối diện với ánh mắt của Tạ Trích Tinh, lập tức .
Mày mắt Tạ Trích Tinh giãn , yên lặng nàng.
Hai gì, nhưng bầu khí là ngoài thể chen , đa đều tự giác tránh , editor: bemeobosua. chỉ quá mức thẳng tính nhảy xen ngang.
“Tiêu đạo hữu, lát nữa kết thúc đừng quên gặp Tiểu An, đang đợi ngươi ở khách đ/iếm.” Chung Thần nghiêm túc nhắc nhở.
Khóe miệng Tiêu Tịch Hòa giật giật: “Ồ.”