Ma Tôn mang thai con của ta [Xuyên sách] - Chương 92 (1)

Cập nhật lúc: 2025-11-15 15:31:52
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

92. Đây là con trai của chúng

 

Nhìn đứa bé đáng yêu như tượng điêu khắc mặt, Tiêu Tịch Hòa như mê hoặc, theo bản năng bước về phía bé. chỉ hai bước, nàng chợt bừng tỉnh, vội vàng lùi với vẻ mặt cảnh giác: "Ngươi là ai, vì ôm ngươi?"

Cậu bé im lặng nàng, một lời.

 

Tiêu Tịch Hòa đột nhiên cảm thấy áy náy, mặc dù nàng cũng sự áy náy đến từ .

"Ngươi tên là gì?" Nàng hỏi.

 

Cậu bé tập trung thẳng nàng: "Tạ Thần."

"Tạ Thần," Tiêu Tịch Hòa lặp , trong đầu ẩn hiện điều gì đó thoát ngoài, "Cái tên , ai đặt cho ngươi?"

 

"Phụ Thân," Cậu bé xong dừng , bổ sung, "Và Mẫu Thân."

"Nghe vẻ họ đặt nhiều kỳ vọng ngươi." Tiêu Tịch Hòa vui vẻ, đến cong cả khóe mắt.

 

Cậu bé nàng một lúc, vẫn là câu đó: "Ôm."

Tiêu Tịch Hòa dừng , lúc mới nhận bàn tay bé đưa về phía nàng vẫn hề hạ xuống.

 

Đứa bé thật là... cố chấp. Tiêu Tịch Hòa thở dài trong lòng, suy nghĩ một lát bước tới, đưa tay chọc chọc bé, ấn tay bé xuống: "Ngươi là thứ gì, yêu tinh ma q/uỷ? Sao tự dưng chạy đến đây?"

"Ta là ," Cậu bé nàng, "Đến tìm ."

 

Tiêu Tịch Hòa bật : "Tìm gì, quen ngươi."

"Ta quen ." Cậu bé .

Tiêu Tịch Hòa chậc một tiếng: "Đừng đùa, ngươi thể nào quen ." Mười ba năm nàng là một mảnh hồn phách , đứa bé cùng lắm bốn năm tuổi, thể quen nàng.

 

Nghe , gì nữa. Con thỏ bé nắm giữ lâu đột nhiên vùng vẫy, suýt chút nữa thoát khỏi bàn tay nhỏ bé của . Tiêu Tịch Hòa thấy thế, liền nhận lấy con thỏ, buộc sơ sài ném sang một bên.

"Ngươi lạc đường , nhà ở Côn Lôn ? Có cần đưa ngươi về ?" Tiêu Tịch Hòa hỏi liền hai câu, giây tiếp theo liền thấy bụng bé kêu ột ột.

 

Hai , đồng thời về phía con thỏ tr/ói.

Hai khắc , thỏ nướng xong. Tiêu Tịch Hòa xé đùi thỏ đang rỉ mỡ, dùng lá cây hái bọc đưa cho bé: "Ăn ."

 

Cậu bé im lặng nhận lấy, đùi thỏ mà bắt đầu từ .

Tiêu Tịch Hòa thở dài một tiếng, lấy đùi thỏ về, x/é một miếng nhỏ đưa đến bên miệng bé: "A—"

 

Cậu bé há miệng c/ắn lấy, khuôn mặt vốn mũm mĩm nay càng phồng lên, trông như một chú sóc nhỏ.

"Ngon ?" Tiêu Tịch Hòa mỉm hỏi.

Cậu bé nghĩ một lát: "Tạm ."

Tiêu Tịch Hòa: "..." Ồ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ma-ton-mang-thai-con-cua-ta-xuyen-sach/chuong-92-1.html.]

Nàng chậc một tiếng, đút cho bé một miếng, bé a ô một tiếng ăn hết.

Hai một đút một ăn, một cái đùi thỏ nhanh chóng hết. Tiêu Tịch Hòa thấy bé ăn gần xong, lúc mới bắt đầu ăn phần của . Cậu bé quấy phá, chỉ lẳng lặng nàng. Mỗi Tiêu Tịch Hòa sang, đều vô tình đối mắt với bé.

 

Sau vô đối mắt, Tiêu Tịch Hòa cuối cùng cũng ăn no. Thấy nàng đặt đồ ăn xuống, bé lặng lẽ bước tới.

"Có chuyện gì ?" Tiêu Tịch Hòa nhướng mày.

Cậu bé gì, chỉ im lặng ôm lấy cổ nàng.

Cơ thể nhỏ mềm mại nép lòng, Tiêu Tịch Hòa ngây một chút, do dự ôm lấy bé: "Sao ?"

 

Cậu bé vẫn , chỉ đặt chiếc cằm nhỏ xíu lên vai nàng. Cổ họng Tiêu Tịch Hòa khẽ động, một cảm giác quen thuộc đột nhiên dâng lên. Chưa kịp nghĩ rõ, bé đột nhiên lùi khỏi lòng nàng: "Người thương ."

"...Hả?" Tiêu Tịch Hòa ngơ ngác ngẩng đầu.

 

Cậu bé với khuôn mặt bánh bao nghiêm nghị, chọc chọc gáy : "Chỗ ."

"Chỗ ..." Tiêu Tịch Hòa theo bản năng bắt chước hành động của bé, cổ đột nhiên truyền đến một cơn đau nhức.

Trong đầu nàng chợt hiện lên hình ảnh Tạ Trích Tinh c/ắn môi buông tối qua.

 

Mặt Tiêu Tịch Hòa đột nhiên đỏ bừng, luống cuống chỉnh sửa cổ áo, cố gắng che dấu vết Tạ Trích Tinh để . Vừa chỉnh sửa lắp bắp giải thích: 

"Không, thương, chỉ là cẩn thận... ài, cũng cẩn thận, dù cũng thương, đây chỉ là t/ai n/ạn..."

 

Đang , nàng ngẩng đầu bé, nhưng tầm mắt thấy ai.

"...Tạ Thần?" Nàng dò hỏi gọi một tiếng.

Rừng núi trống rỗng, nửa bóng .

 

"Tạ, Tạ Thần ngươi đừng dọa nha, tuy đây là một mảnh hồn phách, nhưng đặc biệt sợ ma..." Tiêu Tịch Hòa gượng , "Ngươi mà dám dọa , sẽ đưa ngươi tìm cha nữa ."

vẫn ai.

 

Tiêu Tịch Hòa nuốt nước miếng, cứng đờ về phía lều. Những chiếc lá cây dày và ẩm ướt chân thỉnh thoảng phát tiếng phụt phụt, nhưng nàng dám cúi đầu , như thể chỉ cần cúi đầu, sẽ thấy yêu ma q/uỷ quái mặt mày hung tợn.

 

Sống trong lo sợ, cuối cùng cũng thấy bóng dáng cái lều. Nàng thể kiềm chế nỗi sợ hãi trong lòng, hét lên một tiếng chạy như bay về phía lều, chạy la: 

"Ta thể nào đứa trẻ bình thường xuất hiện ở cái nơi khỉ ho cò gáy mà..."

 

Trong lều, Tạ Trích Tinh thấy động tĩnh bên ngoài từ từ mở mắt, giây tiếp theo nào đó xông như một viên đ/ạn nhỏ.

"Tạ Trích Tinh cho ngươi ..."

 

Tạ Trích Tinh lười biếng ôm lấy eo nàng, lật kéo nàng lên giường, đè nàng xuống , trực tiếp hôn lên.

Tiêu Tịch Hòa: "?"

 

Mười ngón tay đan ch/ặt, môi răng quấn quýt, mắt hé mở nửa chừng, như yêu quái câu hồn phách .

 

Loading...