MÀI NGỌC - 6

Cập nhật lúc: 2025-12-16 14:02:11
Lượt xem: 396

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ta mỉm , đúng mức:

 

“Ngọc Tố chúc lang quân kim bảng đề danh.”

 

Hạ Thanh Tiêu cụp mi mắt xuống, ánh thoáng u ám. 

 

hề nhận .

 

Mười ngày , gia nhân của Phó gia đến. 

 

Thấy tay , bà bỗng đặt chén xuống:

 

“Kinh văn cô nương chép ?”

 

“Thật chẳng khéo, mười bản kinh chép xong từ lâu, nhưng hôm qua gió lớn, đều thổi bay hết .”

 

Da mặt bà giật giật hai cái: 

 

“Cô nương chẳng lẽ đang lừa lão ?”

 

Ta dùng khăn chấm khóe mắt: 

 

“Ta nào dám. Kinh văn gió cuốn , suốt hai ngày trời.”

 

gương mặt hồng hào của , liền đập bàn dậy. 

 

Ngón tay chỉ , nhưng chẳng nhớ điều gì, cố nén giận:

 

“Vậy cô nương giao cây hồ bút cho lão . Biết lang quân tâm tình , sẽ nhận lễ của cô nương.”

 

Ta che môi: “Không khéo, hồ bút cũng gió thổi bay mất .”

 

“Ngươi!”

 

lạnh, chỉ thẳng , liền ba chữ “Được lắm”: 

 

“Chuyện hôm nay, lão nhất định sẽ bẩm báo từng chữ sót với làng quân! Mong cô nương đừng hối hận!”

 

Thế thì quá. 

 

Với sự kiêu ngạo của Phó Lăng An, e là khi trở thành đại tẩu của , sẽ đến quấy rầy nữa.

 

ngờ rằng chiều hôm , từ hốc đá trở về bao lâu, đang chuẩn thắp đèn, một bóng bỗng xông phòng , nắm chặt cổ tay :

 

“Thẩm Ngọc Tố, rốt cuộc nàng còn loạn đến bao giờ?”

 

9

 

Là Phó Lăng An.

 

Lần thật sự ngạc nhiên. 

 

Ta đối phó qua loa với hạ nhân như thế, ai cũng cố ý, mà Phó Lăng An còn chịu đến gặp ?

 

Hơn nữa tính theo thời gian, hẳn là hạ nhân về bẩm báo xong, lập tức chạy đến. 

 

Lúc , búi tóc của tán loạn, bên thái dương còn đọng những giọt mồ hôi nhỏ, lồng n.g.ự.c phập phồng gấp. 

 

Rõ ràng là cưỡi ngựa phi đến đây. 

 

Điều thật chẳng giống đích t.ử của Phó thị Hà Đông.

 

Hai nữ đạo sĩ lo lắng theo phòng, lưng Phó Lăng An, nhưng dám ngăn cản.

 

Ta họ :

 

“Thanh Cư Quan là nơi nữ đạo tu hành, Phó lang quân tùy tiện thẳng hậu viện, như ?”

 

“Không ?” 

 

Phó Lăng An khẽ lạnh: 

 

“Bổn lang quân gì thì chẳng cái gì là cả! Nàng ở đây tu hành nhiều ngày, những chẳng dưỡng tính, mà còn càng lúc càng giữ lễ. Bổn lang quân đốt cái đạo quán rách nát , bọn họ ơn !”

 

Nói , nghiêng mặt quát lớn:

 

“Còn mau cút!”

 

Hai nữ đạo sĩ sợ , nhưng bỏ như thế, lo lắng .

 

Ta mỉm trấn an họ:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mai-ngoc/6.html.]

 

“Hai vị sư phụ đừng lo, chỉ vài câu với Phó lang quân sẽ tiễn .”

 

Lúc họ mới ngoái đầu mà rời khỏi.

 

Ánh mắt Phó Lăng An từ đầu đến cuối rời .

 

Hắn dùng lực ở tay, kéo đến gần hơn:

 

“Vì chép kinh?”

 

Ta qua loa đáp:

 

“Gió thổi bay mất kinh văn .”

Truyện đăng page Ô Mai Đào Muối

Lực tay bỗng mạnh thêm mấy phần, nhíu mày kêu đau. 

 

Hắn khựng một chút, buông tay:

 

“Được, cho là gió thổi . Thế còn hồ bút thì ?”

 

Ta thản nhiên :

 

“Cũng gió thổi .”

 

“Thẩm Ngọc Tố!”

 

Phó Lăng An tiến thêm một bước, ánh mắt khóa chặt mặt :

 

“Giận dỗi cũng chừng mực.”

 

“Ta trong lòng nàng giận. Hôm nay vội vàng chạy đến đây, cũng xem như đến nhận với nàng .”

 

“Trong lòng nàng cũng rõ, nếu , thì chỉ dựa cái đức hạnh của Thẩm Đồng Chi, e rằng ông sớm đem nàng gả cho một lão vương nào đó . Thẩm Ngọc Tố, cảm ơn.”

 

“Nàng còn dám bộ tịch như , thì đừng trách nể tình xưa.”

 

Hắn lấy từ trong n.g.ự.c một tấm thiệp, đặt lên bàn.

 

“Đây là thiệp mời. Yến mừng sinh thần năm ngày nữa, nàng mang hồ bút đến, mặt khách khứa nhận với , mềm mỏng một chút, việc , sẽ truy cứu.”

 

“Nếu chậm một khắc, chuyện hôn sự giữa và nàng… sẽ thật sự chấm dứt!”

 

“Đây là cơ hội cuối cùng cho nàng, dựa tình nghĩa bao năm.”

 

Nói xong, hất cửa bỏ .

 

Ta gọi .

 

Phó Lăng An ngoái đầu, khóe môi khẽ cong:

 

“Sao? Giờ nhận ? Không , nhất định mặt đầy đủ khách khứa, thì nàng sẽ nhớ bài học …”

 

Ta ngắt lời :

 

“Ngày sinh thần của lang quân, Phó công gia về ?”

 

Câu hỏi của cũng xem là đường đột.

 

Năm , khi loạn nghịch vương hoành hành Trung Đô, tiên phu nhân của Phó gia mang đích t.ử mới đầy tháng xuống phía nam tránh nạn, chẳng may gặp thổ phỉ đường. 

 

Tiên phu nhân rơi xuống vực mà c.h.ế.t, còn tiểu công t.ử thì rõ tung tích.

 

Từ đó đến nay nhiều năm, Phó công gia vẫn luôn tìm kiếm tung tích trưởng tử. 

 

Hiện giờ ông Tái Bắc, ba tháng từng về nhà.

 

“Ông sẽ cố gắng về.” 

 

Trong mắt Phó Lăng An lóe lên một tia dữ dằn: 

 

“Bất quá, ông về cũng chẳng , dù cả Trung Đô đều , trong lòng ông chỉ cái thứ nghiệt chủng sớm hóa thành tro .”

 

Ồ, xem thể dẫn Hạ Thanh Tiêu “tình cờ gặp gỡ” Phó công gia một chút .

 

Ta cầm lấy thiệp mời:

 

“Lang quân cứ yên tâm, yến sinh thần, nhất định sẽ vắng mặt.”

 

Không chỉ vắng mặt, còn tặng một món đại lễ nữa.

 

Loading...