Mang Cả Gia Tài Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 100: Văn Yến Tây: Em thích ứng cũng nhanh thật
Cập nhật lúc: 2025-12-18 12:26:06
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Chiếu Nguyệt thả Johnny , sai nó rửa rau. Johnny nhặt rau, hưng phấn chia sẻ với Thẩm Chiếu Nguyệt chuyện nó hóng hớt trưa nay.
"Tiểu thư, trưa nay cái Hệ thống chuyện!" Johnny kể sinh động cuộc đối thoại giữa Hệ thống và Liễu Tư Ngữ cho Thẩm Chiếu Nguyệt . Đặc biệt khi nhắc đến đoạn Liễu Tư Ngữ mắng Hệ thống là phế vật, mắt điện t.ử của Johnny hiện lên bốn chữ to: Vui sướng khi gặp họa.
Thẩm Chiếu Nguyệt phản ứng chân thật của nó chọc ha hả. Johnny cũng chỉ đắc ý một lúc, nhanh mắt điện t.ử của nó chuyển sang biểu cảm mê mang: " vài lời nó hiểu lắm, nó bảo tiểu thư lúc đáng lẽ c.h.ế.t , còn tiểu thư nhân vật quan trọng gì, bảo phụ nữ đừng quá để ý đến cô!"
" á?" Thẩm Chiếu Nguyệt ngờ hóng chuyện hóng trúng đầu .
Cô bưng cốc nước uống một ngụm nước linh tuyền, giơ tay vỗ vỗ đầu Johnny: "Mặc kệ gì, đang sống sờ sờ đây ?"
"Hừ!" Johnny chớp chớp mắt điện tử: " cái hệ thống đó coi thường tiểu thư, vui!"
"Nó coi thường thì cứ coi thường, cũng chẳng mất miếng thịt nào. sở hữu một Johnny thông minh và tháo vát gấp trăm nó, chỉ điểm thôi thắng Liễu Tư Ngữ ." Thẩm Chiếu Nguyệt an ủi nó: "Tuy cái hệ thống đó bảo Liễu Tư Ngữ đừng quá để ý đến , nhưng với tâm cơ của Liễu Tư Ngữ, chắc chắn cô sẽ đến thăm dò ."
Johnny lời , tay bẻ gãy một quả đậu que cái rắc vì căng thẳng, lo lắng Thẩm Chiếu Nguyệt: "Thăm dò thế nào? Có nguy hiểm ?"
Thẩm Chiếu Nguyệt nheo mắt, nghiêm túc suy nghĩ một lát lắc đầu: "Sẽ nguy hiểm , Liễu Tư Ngữ dám gì , cùng lắm là mấy lời thảo mai chọc ghê tởm thôi." Khóe miệng Thẩm Chiếu Nguyệt gợi lên nụ ranh mãnh, đôi mắt nheo như hồ ly: "Đến lúc đó trêu chọc cô một chút, tìm vui cho xem."
Mắt điện t.ử của Johnny khôi phục thành đôi mắt to tròn long lanh, giọng điệu cũng bình thường trở : " chỉ cần tiểu thư bình an, cần tìm vui."
"Ui chao~" Thẩm Chiếu Nguyệt tiến lên ôm Johnny một cái: "Johnny, thật quá."
Mắt điện t.ử của Johnny nháy mắt biến thành hình trái tim lấp lánh: "Johnny vĩnh viễn là bề trung thành nhất của tiểu thư, trong lòng Johnny, tiểu thư chính là vị thần vĩnh cửu."
Thẩm Chiếu Nguyệt: "..."
Thẩm Chiếu Nguyệt màn tỏ tình bất ngờ của Johnny cho nổi da gà, cô rùng một cái, kéo chủ đề : "Cậu bảo Liễu Tư Ngữ bắt Hệ thống kể về cốt truyện liên quan đến , nhưng Hệ thống bảo nó tra ?"
Johnny gật đầu: " đó, tiểu thư."
Thẩm Chiếu Nguyệt đăm chiêu vuốt ve cốc nước. Nếu ngay cả Hệ thống cũng tra cô, cô yên tâm . Đồng thời cũng chứng minh phỏng đoán đó của cô: cấp bậc của Hệ thống thấp hơn gian của cô, cho nên Hệ thống cảm nhận sự tồn tại của gian.
Thẩm Chiếu Nguyệt một chút cũng để ngoài bàn tay vàng là gian. Một khi dị năng điều khiển gian của cô lộ, ở cái niên đại đầy biến động , cô sẽ coi là quái vật và bắt nghiên cứu. Cho dù cô là con cháu nhà tư bản yêu nước, Văn Khải Dân và Văn Yến Tây thích cô đến cũng giữ cô. Nói chừng Văn gia còn cô liên lụy...
Thẩm Chiếu Nguyệt thậm chí dám tưởng tượng bộ dáng sa sút của Văn Yến Tây - vốn nên tiền đồ xán lạn - khi cô liên lụy. Cô quyết cho phép kẻ công lược như Liễu Tư Ngữ ảnh hưởng đến tiền đồ của cô và Văn gia!
Nếu Liễu Tư Ngữ lấy thông tin về cô từ Hệ thống, Thẩm Chiếu Nguyệt sẽ chủ động tiết lộ cho cô một chút tin tức, khuấy đục nước lên. Thay vì chờ c.h.ế.t, chi bằng chủ động xuất kích, Thẩm Chiếu Nguyệt thích cảm giác tự khống chế cục hơn.
Thấy Thẩm Chiếu Nguyệt đang suy nghĩ, Johnny lên tiếng quấy rầy nữa. Johnny thái rau xong bỏ đĩa, sân xới đất, tưới nước cho vườn rau bảo bối của Thẩm Chiếu Nguyệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mang-ca-gia-tai-ga-cho-thu-truong/chuong-100-van-yen-tay-em-thich-ung-cung-nhanh-that.html.]
Thẩm Chiếu Nguyệt thấy sắp đến giờ Văn Yến Tây về, liền thu Johnny gian, cầm cái xẻng con xổm trong sân, hì hục đào đất từng xẻng một.
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Văn Yến Tây đẩy cửa liền thấy cảnh tượng , còn cảm thấy bất ngờ nữa. Hắn Thẩm Chiếu Nguyệt múa may cái xẻng nhỏ, đào nửa ngày cũng chẳng bao nhiêu đất, trong lòng nghĩ sáng mai dậy sớm, nếu kịp thời gian sẽ xới tơi đất trong sân lên, như cô trồng rau trồng gì khác cũng cần tốn sức đào đất nữa.
Đến tối, Thẩm Chiếu Nguyệt thành thục phòng Văn Yến Tây, ngủ giường , ôm eo , sờ cơ n.g.ự.c .
"Em thích ứng cũng nhanh thật đấy."
"Thế ? Em sờ đàn ông của em !" Thẩm Chiếu Nguyệt đúng lý hợp tình .
"... Được."
Văn Yến Tây cũng quen với những động tác nhỏ của cô trong giấc ngủ. Tuy rằng với chút giày vò, nhưng thích cảm giác mềm mại từ bàn tay nhỏ xương của cô.
...
Mấy ngày tiếp theo chuyện gì đặc biệt xảy . Thẩm Chiếu Nguyệt tìm Cao Văn về việc khai phá vườn d.ư.ợ.c liệu và thêm quy trình đăng ký khi lĩnh thuốc. Cao Văn cần trao đổi với lãnh đạo cấp , nếu lãnh đạo đồng ý mới thể thi hành tại trạm xá. Cao Văn còn ý tưởng của Thẩm Chiếu Nguyệt , nếu cấp đồng ý, chắc chắn sẽ áp dụng rộng rãi ở các đại quân khu.
Thẩm Chiếu Nguyệt ôm quá nhiều công lao , rốt cuộc ước nguyện ban đầu của cô khi đề xuất với Cao Văn chỉ là việc " chơi" của ở trạm xá ảnh hưởng bởi tranh chấp y tế.
Trừ bỏ ngày đầu tiên Văn Kình nhiệm vụ, Liễu Tư Ngữ biểu lộ vẻ mất mát lo lắng, mấy ngày đó cô bình thường. Vẫn là cái hình tượng tiểu bạch hoa yếu đuối chọc thương tiếc, chuyện ỏn ẻn. Thẩm Chiếu Nguyệt chờ mãi chờ mãi, cũng thấy Liễu Tư Ngữ chủ động tìm chuyện.
Vì Văn Kình huấn luyện dã ngoại, Liễu Tư Ngữ cách nào công lược , cho nên cô cũng ít chuyện phiếm với Hệ thống. Johnny lén cuộc đối thoại nào giữa cái hệ thống phế vật và Liễu Tư Ngữ, Thẩm Chiếu Nguyệt liền mất nguồn vui.
Mãi cho đến chiều ba ngày , Thẩm Chiếu Nguyệt đang chuẩn tan tầm về nhà thì bên ngoài trạm xá đột nhiên truyền đến tiếng la hét: "Tránh ! Tránh ... Bác sĩ! Y tá! Mau tới cứu mạng!"
Ngay đó Thẩm Chiếu Nguyệt thấy tiếng bước chân hỗn loạn vang lên hành lang trạm xá. Cô ở cửa văn phòng hướng phát âm thanh, thấy mấy chiến sĩ đang khiêng Văn Kình chạy .
Liễu Tư Ngữ thấy Văn Kình sắc mặt xám ngoét nhắm nghiền mắt chiếc cáng bằng cành cây đơn sơ, liền vội vàng lao tới hỏi chiến sĩ phụ trách khiêng cáng: "Anh Văn Kình ? Anh thương gì?"
Một chiến sĩ chạy về phía phòng cấp cứu trả lời: "Trung đội trưởng Văn rắn độc cắn. Cô là y tá ? Mau gọi bác sĩ tới cứu !"
"!!!" Trong đầu Liễu Tư Ngữ lúc chỉ là việc Văn Kình rắn độc cắn, sắp c.h.ế.t , nhiệm vụ công lược của cô sắp thất bại. Cú sốc lớn khiến cô còn nhớ là y tá, càng đừng đến việc gọi bác sĩ như lời chiến sĩ .
Liễu Tư Ngữ nắm lấy cánh tay Văn Kình sức lay, giọng nũng nịu mang theo tiếng nấc nghẹn ngào rõ rệt: "Anh Văn Kình, em là Tư Ngữ đây! Anh mau mở mắt em !"
"..." Văn Kình vẫn bất động, suýt chút nữa cô lay rơi xuống khỏi cáng.
Thẩm Chiếu Nguyệt theo phía , chiến sĩ xong thì cảm thấy kỳ quái. Túi t.h.u.ố.c cô thêm hùng hoàng, hiệu quả đuổi rắn, Văn Kình rắn c.ắ.n ? lúc là thời khắc quan trọng liên quan đến tính mạng, mạng sống của Văn Kình quan trọng hơn, cô nén nghi hoặc trong lòng xuống, tiến lên kiểm tra tình trạng của .