Mang Cả Gia Tài Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 109

Cập nhật lúc: 2025-12-18 12:29:12
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Văn Kình sốt cao cả đêm, nhờ sự nỗ lực ngừng của nhân viên trực ban, nhiệt cuối cùng cũng hạ xuống. Trong quá trình hạ sốt, ít mồ hôi, Liễu Tư Ngữ lấy thêm chậu nước ấm lau cho . Hai y tá khác thì băng gạc dính máu.

 

Liễu Tư Ngữ thấy Thẩm Chiếu Nguyệt đang bắt mạch cho Văn Kình, dám quấy rầy. Mãi đến khi Thẩm Chiếu Nguyệt dời tay , vẻ mặt thở phào nhẹ nhõm, Liễu Tư Ngữ mới dám tiến lên hỏi thăm. Bàn tay nhỏ bé mềm mại nắm chặt cái khăn, cô nhỏ giọng hỏi: "Em gái Thẩm, tình hình Văn Kình thế nào ? Bao giờ tỉnh?"

 

Thẩm Chiếu Nguyệt thu dọn kim châm trả lời: "Nhìn mạch tượng thì hiện tại yếu, rốt cuộc mất nhiều m.á.u thế, sốt, một gã đàn ông khỏe mạnh cũng chẳng chịu nổi, huống chi còn trúng độc rắn."

 

Thẩm Chiếu Nguyệt dừng một chút tiếp: " cũng may huyết thanh kháng nọc rắn tác dụng, nọc độc trong giải kha khá , tiếp theo chỉ cần tịnh dưỡng , thải hết dư độc ."

 

Nghe nửa đầu câu của Thẩm Chiếu Nguyệt, tim Liễu Tư Ngữ treo ngược lên, đến khi hết câu mới yên tâm. Liễu Tư Ngữ nắm lấy tay Thẩm Chiếu Nguyệt: "Anh Văn Kình sắp tỉnh ?"

 

Thẩm Chiếu Nguyệt bất động thanh sắc gỡ tay Liễu Tư Ngữ : "Bao giờ tỉnh xem bản , cũng dám đảm bảo tỉnh ngay lập tức."

 

Liễu Tư Ngữ rốt cuộc cũng nở nụ cả đêm khổ sở, cô nhưng nước mắt nhịn trào .

 

Thẩm Chiếu Nguyệt vội lùi hai bước: "Không , nữa ?"

 

Thẩm Chiếu Nguyệt cứ tưởng đủ kiêu kỳ, ngờ Liễu Tư Ngữ so với cô chỉ hơn chứ kém. Đặc biệt là khoản mít ướt, nước mắt Liễu Tư Ngữ như nước máy, đến là đến.

 

Liễu Tư Ngữ nín mỉm : "Em là vui quá hóa thôi."

 

dùng mu bàn tay quệt nước mắt đến đỏ cả đuôi mắt, xoay trở bên giường bệnh, nắm c.h.ặ.t t.a.y Văn Kình. Văn Kình quanh năm huấn luyện, lòng bàn tay đầy vết chai, xúc cảm thô ráp. Liễu Tư Ngữ chút nào cũng chê tay cộm, nếu ở đây, cô nhất định sẽ áp tay lên mặt để thể hiện sự mật.

 

cho dù cô thế, trong mắt các bác sĩ y tá khác, hành vi của Liễu Tư Ngữ khác , dù hai cũng xác định quan hệ. Liễu Tư Ngữ chẳng quan tâm khác nghĩ gì, cô chỉ nhiệm vụ công lược thể tiếp tục, cô cần bắt đầu từ đầu vì đối tượng t.ử vong.

 

Liễu Tư Ngữ vui quá hóa là thật, nhưng phần lớn là vui cho bản . Văn Kình c.h.ế.t, cô tiến gần hơn đến cuộc sống phú bà. Khóe miệng Liễu Tư Ngữ kìm nhếch lên, giọng ôn nhu như đang thủ thỉ với yêu: "Anh Văn Kình, thấy em ? Anh mau tỉnh , em... chúng em đều lo lắng cho ."

 

Liễu Tư Ngữ vốn định "em lo lắng cho " để thể hiện sự đặc biệt, nhưng nhiều , sợ quá trắng trợn sẽ để ấn tượng , nên lâm thời sửa miệng lôi cả nhân viên y tế .

 

"Anh Văn Kình, nhất định mau tỉnh . Anh , vì chăm sóc , thể nhân viên y tế chúng em cả đêm dám chợp mắt."

 

Liễu Tư Ngữ nắm tay Văn Kình lải nhải bên giường bệnh, Thẩm Chiếu Nguyệt bên rút kim, tiện thể thưởng thức kỹ thuật diễn xuất của cô ở cự ly gần.

 

Ngay khi Thẩm Chiếu Nguyệt rút kim cho Văn Kình, cuối cùng cũng khôi phục ý thức. Cảm giác đầu tiên ập đến đại não là đau, đau như tháo rời lắp , cộng thêm cơn đau bén nhọn từ vết thương truyền đến khiến ngất nữa. bên tai là ai cứ lải nhải, vo ve như ruồi bọ. Văn Kình thử giơ tay đuổi ruồi, nhưng tay con ruồi đó ôm chặt cứng, động đậy nổi.

 

Trong đầu Văn Kình tỉnh hiện lên một nghi vấn: Đây là giống ruồi gì mà to thế, còn ôm cả tay ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mang-ca-gia-tai-ga-cho-thu-truong/chuong-109.html.]

 

Văn Kình cố mở mắt xem con ruồi to ôm tay trông thế nào, nhưng ánh mắt tiêu cự, tầm mờ mịt, chỉ lờ mờ thấy bóng bên cạnh. Hắn rõ mặt đó, chỉ thấy loáng thoáng sườn mặt. chỉ đường nét sườn mặt mờ ảo đó cũng đến mức tim Văn Kình đập nhanh.

 

Văn Kình nghĩ, gặp tiên nữ . Tiên nữ mặc áo trắng. Khóe miệng Văn Kình vô thức cong lên, cảm giác tiên nữ vây quanh thật , khiến như đang ở thiên đường.

 

Thẩm Chiếu Nguyệt rút xong cây kim cuối cùng, ngẩng đầu liền bắt gặp đôi mắt đang mở của Văn Kình. Không ngờ tỉnh nhanh thế, cô liền hỏi: "Tỉnh ? Có thấy chỗ nào khó chịu ?"

 

Văn Kình cảm thấy giọng tiên nữ cũng thật êm tai, ôn nhu như dải lụa mềm mại quấn quanh trái tim. Được tiên nữ quan tâm, trong lòng Văn Kình ngọt hơn ăn mật. Hắn cố mở miệng chuyện, đáp tiên nữ, nhưng chẳng phát âm thanh nào.

 

Thẩm Chiếu Nguyệt môi mấp máy mà thấy tiếng gì.

 

"Văn Kình?" Thẩm Chiếu Nguyệt huơ tay mắt : " là ai?"

 

Văn Kình ngây ngô, môi mấp máy, tiếng động : "Tiên nữ~"

 

Liễu Tư Ngữ lúc mới phát hiện tỉnh, kịp vui mừng thấy trạng thái Văn Kình đúng lắm. Thẩm Chiếu Nguyệt cũng phát hiện .

 

Thẩm Chiếu Nguyệt Liễu Tư Ngữ một cái. Liễu Tư Ngữ lộ vẻ khó : "Em gái Thẩm, Văn Kình nọc rắn hỏng não chứ?"

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

 

Thẩm Chiếu Nguyệt đăm chiêu Văn Kình đang ngốc nghếch: "Cũng khả năng, nhưng mà..."

 

Liễu Tư Ngữ nín thở chờ câu tiếp theo. Thẩm Chiếu Nguyệt im lặng. Triệu chứng của Văn Kình giống hỏng não thành kẻ ngốc, mà giống ăn nấm độc sinh ảo giác hơn.

 

Lúc Văn Yến Tây mang cơm sáng tới. Thấy Thẩm Chiếu Nguyệt tiều tụy, đau lòng thôi.

 

"Lại đây ăn cơm." Văn Yến Tây kéo tay Thẩm Chiếu Nguyệt đến bên bàn.

 

Thẩm Chiếu Nguyệt ngáp nhận lấy cháo húp một ngụm: "Chú út, Văn Kình tỉnh , qua xem ? trạng thái lạ."

 

Văn Yến Tây đặt đĩa thức ăn và bánh khoai tây mặt cô, quầng thâm mắt cô đầy xót xa: "Em ăn nhiều một chút, sáng nay nếu việc gì thì về nhà ngủ một giấc cho , tối hầm gà cho em ăn."

 

Văn Yến Tây bưng một bát cháo trắng, gắp ít dưa muối bỏ , với Thẩm Chiếu Nguyệt: " xem Văn Kình."

 

Tận mắt thấy Văn Kình mở mắt giường bệnh, Văn Yến Tây cũng yên tâm. Hắn đặt bát cháo lên tủ đầu giường, đỡ Văn Kình dậy: "Nếu tỉnh thì uống bát cháo ."

 

 

Loading...