Mang Cả Gia Tài Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 113

Cập nhật lúc: 2025-12-18 13:00:08
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7Kq3X8wB6O

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Johnny là robot quản gia ưu tú nhất của đời . Khi thiết lập chương trình, để Johnny thể trò chuyện với , Thẩm Chiếu Nguyệt cài đặt cho ít tiểu thuyết nổi tiếng và các bộ phim truyền hình đang "hot" mạng. Johnny phụ sự kỳ vọng của cô, thực sự "nạp" hết đống cốt truyện đó đầu, thậm chí còn xem một cách say sưa.

 

Cho nên, dù Johnny vẫn hiểu tại Thẩm Chiếu Nguyệt về quá khứ, nhưng thể hiểu cuộc đối thoại giữa Liễu Tư Ngữ và hệ thống.

 

"Cô chủ, ông chồng nghèo khổ của cô độ khó công lược đạt tới cấp SSS đấy!" Trong mắt Johnny lóe lên tia sáng hưng phấn: "Người phụ nữ đang cưa cẩm ông chồng nghèo khổ đó ? Liệu chịu cám dỗ mà ngoại tình ?"

 

"Mà ngoại tình cũng chẳng , vốn dĩ xứng với cô chủ. Đến lúc đó cô chủ đá , Johnny sẽ tìm cho cô một đàn ông khác ưu tú hơn, giàu hơn, xứng đôi với cô chủ hơn!"

 

Johnny từng gặp Văn Yến Tây. Trong nhận thức của , một đàn ông mà nhà cửa thì lụp xụp, rách nát, đến món đồ điện gia dụng hồn cũng thì thể nào mang cuộc sống cho cô chủ .

 

Johnny vẫn luôn bất mãn với Văn Yến Tây nên chỉ mải mê lên suy nghĩ của hề nhận sắc mặt Thẩm Chiếu Nguyệt trở nên khó coi.

 

Thẩm Chiếu Nguyệt đoán Liễu Tư Ngữ là một tay "công lược" lão luyện, nhưng ngờ Văn Yến Tây cũng từng là một trong những mục tiêu lựa chọn của ả. Nếu vì độ khó chinh phục của Văn Yến Tây quá cao, thì với thủ đoạn của Liễu Tư Ngữ, việc bắt chỉ là chuyện sớm muộn.

 

Vừa nghĩ đến khả năng , gói khoai tây chiên tay Thẩm Chiếu Nguyệt bỗng mất ngon, cô thậm chí còn cảm thấy ghê tởm như thể đồ của bẩn.

 

Thẩm Chiếu Nguyệt ném nửa túi khoai lên bàn, phồng má giận dỗi. Cái hệ thống rác rưởi và ả Liễu Tư Ngữ đúng là tự coi là hoàng đế, lừa gạt tình cảm của khác mà còn bày đặt "tuyển phi". Tuy cuối cùng Liễu Tư Ngữ chọn Văn Kình, chuyện ả cưa cẩm Văn Yến Tây từng xảy , nhưng nghĩ đến thôi cũng thấy lợn cợn trong lòng.

 

Thẩm Chiếu Nguyệt sẽ giận vì những chuyện xảy , như thế thật vô nghĩa, cô vốn lo nghĩ linh tinh. Điều cô quan tâm bây giờ là, nếu Liễu Tư Ngữ thất bại trong việc chinh phục Văn Kình, liệu ả đổi mục tiêu khác ?

 

Nếu Liễu Tư Ngữ sang tấn công Văn Yến Tây, tranh giành đàn ông với cô, Thẩm Chiếu Nguyệt tự tin thể chống sự ràng buộc của cốt truyện, nhưng còn Văn Yến Tây thì ? Liệu Liễu Tư Ngữ câu mất hồn ?

 

Thẩm Chiếu Nguyệt nheo mắt, vẻ mặt chút nghiêm túc hỏi Johnny: "Còn gì nữa ? Liễu Tư Ngữ còn gì nữa?"

 

Johnny nghiêm túc trả lời: "Nàng chỉ thế thôi, thêm gì khác."

 

Thẩm Chiếu Nguyệt dặn dò Johnny chú ý nghỉ ngơi và sạc điện kịp thời, đó rời khỏi gian.

 

Buổi tối, Văn Yến Tây cố ý kết thúc huấn luyện sớm hơn nửa tiếng. Về đến nhà, thấy cơm nấu, đồ ăn cho bữa tối cũng thái sẵn, xếp ngay ngắn trong đĩa.

 

Thẩm Chiếu Nguyệt vẫn như ngày, đang xổm ở vườn rau, tay cầm cái xẻng nhỏ múa may, bên tay trái là một cái bình tưới nước.

 

Nghe tiếng mở cửa, Thẩm Chiếu Nguyệt ngẩng đầu . Thấy Văn Yến Tây bước , cô nở nụ rạng rỡ, mắt cong cong, bên má hiện lên hai lúm đồng tiền nhạt: "Chú út về đấy ! Hôm nay về sớm hơn ngày nửa tiếng nhé!"

 

Văn Yến Tây thấy tinh thần Thẩm Chiếu Nguyệt khá , vẻ mệt mỏi vì thêm giờ, bèn đến xổm xuống bên cạnh cô: "Sao em nghỉ ngơi thêm một lát?"

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

 

Thẩm Chiếu Nguyệt nhích gần Văn Yến Tây, tự nhiên tựa đầu lên vai : "Chú út , sáng nay về tắm rửa xong là em ngủ một mạch, ngủ đến tận chiều mới dậy, giờ tinh thần em đến mức đáng sợ luôn!"

 

Văn Yến Tây tự nhiên đón lấy cái xẻng nhỏ trong tay cô, khóe môi khẽ nhếch lên, giọng trầm thấp mang theo ý rõ rệt: "Đáng sợ đến mức nào?"

 

"Đến mức... thế !" Trong mắt Thẩm Chiếu Nguyệt lóe lên tia tinh quái, cô xa nhào thẳng Văn Yến Tây, hai tay ôm chặt cổ , hôn chụt chụt liên tiếp lên mặt và cằm .

 

Văn Yến Tây cô đẩy ngã xuống đất. Anh chẳng còn tâm trí mà lo xem đất trong vườn ướt , chỉ Thẩm Chiếu Nguyệt kiêu kỳ, thể để cô ngã xuống bùn, nếu chắc chắn cô sẽ kêu bẩn. Ngay khoảnh khắc Văn Yến Tây vươn tay ôm lấy eo cô, đôi môi mềm mại ngọt ngào của Thẩm Chiếu Nguyệt in lên mặt .

 

Từng cái hôn một, mang theo hương thảo d.ư.ợ.c thoang thoảng, khiến chút say mê.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mang-ca-gia-tai-ga-cho-thu-truong/chuong-113.html.]

 

Văn Yến Tây đắm chìm trong nụ hôn của vợ, phản ứng đầu tiên thế mà là đáp sự nhiệt tình táo bạo của cô, mà là cảm thấy may mắn vì khi về nhà hôm nay, rửa mặt sạch sẽ ở đơn vị. Nếu , thật sự sợ khuôn mặt đầy mồ hôi bụi đất của sẽ hỏng đôi môi kiều nộn .

 

Đến khi Văn Yến Tây nhớ nên đáp thì Thẩm Chiếu Nguyệt lùi khỏi lòng n.g.ự.c .

 

Thẩm Chiếu Nguyệt nghi hoặc đ.á.n.h giá Văn Yến Tây: "Chú út, hôm nay nhiệt tình chút nào nhé!"

 

Hôm qua cô thêm giờ cấp cứu cho Văn Kình, cả đêm về, lỡ mất những cử chỉ âu yếm thường ngày. Thẩm Chiếu Nguyệt định hôn mấy cái để "thu lãi", kết quả Văn Yến Tây bắt nhịp !

 

Thẩm Chiếu Nguyệt sờ sờ cằm lún phún râu của : "Mới cưới bao lâu , chẳng lẽ em hết sức hấp dẫn với chú út ?"

 

Văn Yến Tây thì khẽ, kéo Thẩm Chiếu Nguyệt lòng hôn lên môi cô. Nụ hôn của vẫn bá đạo và mạnh mẽ như , mang đậm phong cách cá nhân, cuồng nhiệt khiến Thẩm Chiếu Nguyệt đỡ nổi.

 

Hôn xong, Văn Yến Tây đất Thẩm Chiếu Nguyệt đang vai thở dốc, khuôn mặt vốn lạnh lùng lộ nụ chút tà khí: "Thế đủ nhiệt tình ?"

 

Thẩm Chiếu Nguyệt mím đôi môi sưng đỏ, khẽ : "Đủ , đủ ."

 

Văn Yến Tây đỡ Thẩm Chiếu Nguyệt dậy, nhéo má cô: "Còn hoài nghi sức quyến rũ của nữa ?"

 

Gương mặt xinh của Thẩm Chiếu Nguyệt đỏ bừng vì ngại, cô lảng sang chuyện khác một cách cứng nhắc: "Chú út, em đói , mau nấu cơm !"

 

Văn Yến Tây nắn nắn đầu ngón tay non mềm của cô. Con bé , chỉ giỏi hành hạ ! Lần nào cũng kêu đói, cũng chẳng là cô đói thật do hiểu sai ý nghĩa nữa.

 

Buổi tối, tắm rửa xong xuôi, Thẩm Chiếu Nguyệt giường. Có lẽ do ban ngày ngủ quá nhiều nên giờ cô chẳng buồn ngủ chút nào, bèn cầm quyển sách sấp giường .

 

Văn Yến Tây tắm xong trở phòng, thấy Thẩm Chiếu Nguyệt đang sấp, chân vắt vẻo sách. Mái tóc đen nhánh mượt mà xõa vai, tư thế sấp khiến đường cong lưng và hông hiện rõ mồn một. Đặc biệt là đôi chân trắng nõn nà cứ đung đưa ánh đèn phòng, khiến Văn Yến Tây thể rời mắt.

 

Anh bước tới nắm lấy mắt cá chân cô, đôi chân đang đung đưa của Thẩm Chiếu Nguyệt lập tức dừng . Cô đầu : "Sao thế?"

 

Văn Yến Tây ấn chân cô xuống giường, lòng bàn tay thô ráp vuốt ve làn da nơi mắt cá chân, giọng trầm thấp gợi cảm: "Sao còn ngủ?"

 

Thẩm Chiếu Nguyệt sờ thấy nhột, theo bản năng rụt chân về: "Đang đợi ngủ cùng."

 

Văn Yến Tây tắt đèn lên giường, động tác cực kỳ tự nhiên kéo Thẩm Chiếu Nguyệt lòng: "Trên đường về ghé trạm xá thăm Văn Kình. Nó vẫn còn yếu lắm nhưng thể tự ăn uống . Viện trưởng Cao nhắn với bảo em sáng mai qua bệnh viện xem cho Văn Kình, ý của ông em hỗ trợ điều trị cho nó."

 

Thẩm Chiếu Nguyệt cọ cọ trong lòng n.g.ự.c : "Em cũng là nhân viên trạm xá mà, giúp điều trị cho Văn Kình là công việc của em."

 

Cô ngừng một chút, đột nhiên xoay trong lòng Văn Yến Tây, ghé sát n.g.ự.c hỏi: "Chú út, lúc thì Liễu Tư Ngữ đang chăm sóc Văn Kình ?"

 

Văn Yến Tây ấn tượng gì với tên Liễu Tư Ngữ, thật thà đáp: "Anh nhớ rõ."

 

Thẩm Chiếu Nguyệt cứ chằm chằm như thế. Trên mặt hề dấu hiệu dối, nhịp tim cũng bình thường, rõ ràng là thực sự nhớ Liễu Tư Ngữ là ai.

 

Thẩm Chiếu Nguyệt cảm thấy Văn Yến Tây thật khá dễ "cưa", chỉ cần cô trêu chọc một chút là đỏ mặt. Chẳng lẽ nếu đổi là khác thì cũng sẽ như ?

 

 

Loading...