Mang Cả Gia Tài Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 132

Cập nhật lúc: 2025-12-18 13:23:30
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Văn Yến Tây thì . Anh chịu sự ràng buộc của thời đại, việc biểu đạt tình cảm thường ẩn nhẫn và khắc chế. Hơn nữa nghề nghiệp của cho phép những hành động mật mặt , nên đành để cô chủ động.

 

Nhìn dáng vẻ gượng của Thẩm Chiếu Nguyệt, Văn Yến Tây đau lòng khôn xiết. Anh ôm cô lòng, hôn lên khuôn mặt kiều nộn , với cô rằng .

 

bệnh viện qua kẻ , trong phòng bệnh các bác sĩ y tá đang hối hả cấp cứu Tiểu Lưu, thỉnh thoảng về phía họ. Văn Yến Tây ngoại trừ vỗ vỗ vai cô, đẩy nhẹ cô khỏi lòng thì chẳng gì khác.

 

Thẩm Chiếu Nguyệt trở tay giữ lấy cổ tay Văn Yến Tây, đầu ngón tay mềm mại lạnh đặt lên mạch đập của . Tuy đang sờ sờ mặt, nhưng cô chắc ảnh hưởng bởi vụ nổ , sợ giấu giếm thương tích. Cô vội vàng kéo đến một giường bệnh khác, bắt xuống.

 

Văn Yến Tây ngoan ngoãn giường, ngửa đầu cô vợ nhỏ đang kiểm tra cho , nơi sâu thẳm lạnh lẽo trong lòng bỗng trở nên mềm mại hiếm thấy.

 

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

Vừa Thẩm Chiếu Nguyệt bắt mạch cho thấy mạch đập định và mạnh mẽ, cô thể xác định nội tạng tổn thương. cô vẫn tỉ mỉ kiểm tra kỹ càng một lượt, lúc thì bắt giơ tay đá chân, lúc bắt đầu trái .

 

Thẩm Chiếu Nguyệt còn mượn cơ hội kiểm tra để sờ soạng cơ bụng và nhân ngư tuyến (V-cut) mà cô tơ tưởng mấy đêm nay cho thỏa thích. Sờ đến mức Văn Yến Tây đỏ mặt tim đập, thở rối loạn.

 

Cuối cùng, Thẩm Chiếu Nguyệt như chuyện gì, mặt Văn Yến Tây, cầm bút máy ghi kết quả kiểm tra sổ tay: Mặt khói ám đen, rửa là sạch; cánh tay vết bỏng rát mảng nhỏ, chắc do nóng vụ nổ lan đến, nguy hiểm tính mạng.

 

Viết xong dấu chấm câu, xác định Văn Yến Tây thực sự , cô mới thở phào nhẹ nhõm. Tuy cánh tay vài vết bỏng, nhưng còn chán so với việc bất tỉnh nhân sự giường bệnh .

 

Thẩm Chiếu Nguyệt bảo Văn Yến Tây chờ, nhanh đó cô bưng một chậu nước sạch đến để rửa mặt và sạch vết thương.

 

Văn Yến Tây cô ưa sạch sẽ, đưa tay định lấy khăn tự lau nhưng cô ấn tay xuống. Thẩm Chiếu Nguyệt gấp khăn thành hình vuông vặn, động tác nhẹ nhàng lau mặt cho . Mới lau vài cái nước trong chậu đen ngòm.

 

chậu nước khác, lau tỉ mỉ thêm hai nữa cho đến khi nước giặt khăn còn đen mới thôi. Sau đó cô đổi chậu nước sạch khác để rửa vết thương tay . Do để lâu xử lý, những vết phồng rộp do bỏng cánh tay Văn Yến Tây vỡ , dịch chảy dính tro bụi tạo thành những vệt loang lổ.

 

Thẩm Chiếu Nguyệt tìm cho một bộ quần áo bệnh nhân sạch sẽ, bộ đồ bẩn bắt đầu rửa vết thương. Cô pha thêm chút ít nước linh tuyền nước rửa, sợ hiệu quả quá gây nghi ngờ nên chỉ cho một chút. Rửa sạch ba đến khi lộ làn da màu lúa mạch, cô mới lấy t.h.u.ố.c mỡ trị bỏng tự chế bôi lên.

 

Lúc bôi thuốc, cô dùng tăm bông nhẹ nhàng gạt bỏ những phần da rách.

 

"Quá trình bôi t.h.u.ố.c sẽ đau một chút, đẩy lớp da rách bên ngoài vết phồng rộp , nếu sẽ ảnh hưởng đến việc khép miệng vết thương."

 

giải thích bôi thuốc. Suốt quá trình đó, đừng kêu đau, Văn Yến Tây đến mí mắt cũng chẳng chớp lấy một cái. Anh chăm chú Thẩm Chiếu Nguyệt, trong mắt là sự dịu dàng đậm đặc tan.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mang-ca-gia-tai-ga-cho-thu-truong/chuong-132.html.]

Quá trình bôi t.h.u.ố.c lâu, Văn Yến Tây cô, giải thích lý do gặp nạn: "Lần kẻ địch cực kỳ xảo quyệt. Hắn chạy trốn qua giữa nhiều thôn làng, chạy đặt bẫy, dẫn dụ bọn đến khu vực chôn mìn ở núi hòng đồng quy vu tận."

 

Đến khi Văn Yến Tây nhận tình hình bất thì chỉ kịp nhắc chú ý chân, nhưng Tiểu Lưu dẫm mìn. Những khác cũng vụ nổ ảnh hưởng.

 

Nghe miêu tả nhẹ nhàng như gió thoảng mây bay, nhưng Thẩm Chiếu Nguyệt nhiệm vụ hề dễ dàng như lời , ngược cực kỳ hung hiểm.

 

Lông mi cô khẽ run, giọng vô thức nhẹ : "Sau đó thì ? Có bắt tên cặn bã đó ?"

 

Văn Yến Tây nhận lấy tăm bông từ tay cô ném khay kim loại, giọng bình tĩnh thông báo tin nhưng mặt hề vẻ vui mừng: "Không chỉ bắt kẻ trong bức họa mà còn tóm thêm hai tên lâu la nữa."

 

Tuy cuối cùng đặc vụ bắt, nhưng ba trong đội của Văn Yến Tây đều thương ở các mức độ khác . Trong đó Tiểu Lưu do ở gần điểm nổ nhất nên thương nặng nhất, tuy giữ mạng nhưng để di chứng gì thì đợi tỉnh mới .

 

Lợi dụng lúc xung quanh chú ý, Văn Yến Tây khẽ bóp nhẹ tay Thẩm Chiếu Nguyệt: "Nhờ bột gây mê của em hạ gục kẻ địch đang giãy c.h.ế.t, cũng nhờ t.h.u.ố.c cứu mạng của em mà giữ mạng cho Tiểu Lưu trong thời khắc mấu chốt."

 

Thẩm Chiếu Nguyệt cúi đầu sắp xếp lọ t.h.u.ố.c mỡ và bông băng khay. Thực hề đại công vô tư như Văn Yến Tây nghĩ. Tất cả sự đại nghĩa của cô đều xây dựng cơ sở Văn Yến Tây thương. Một khi thương, dù chỉ xước chút da, cô cũng chẳng còn tâm trí mà lo cho khác. Cô chỉ bình an vô sự.

 

Thấy cô im lặng, tưởng cô còn sợ hãi, lòng bàn tay thô ráp của khẽ cọ mu bàn tay cô dỗ dành: "Em đừng lo, thực sự mà."

 

Thẩm Chiếu Nguyệt cúi đầu "" một tiếng: "Em xem Tiểu Lưu thế nào, yên ở đây, đừng cử động lung tung."

 

Văn Yến Tây ngoan ngoãn dựa đầu giường, ánh mắt dán chặt bóng lưng cô. Khi cô bưng khay , khẽ : "Anh mặt Tiểu Lưu và gia đình cảm ơn em."

 

Nếu những gói t.h.u.ố.c cứu mạng Thẩm Chiếu Nguyệt chuẩn , e rằng Tiểu Lưu cầm cự đến lúc về đây.

 

Thẩm Chiếu Nguyệt rót cốc nước đặt đầu giường cho : "Không cần cảm ơn, đó là việc em nên . Anh uống nhiều nước , giọng khản đặc kìa."

 

Văn Yến Tây lời uống cạn cốc nước. Không do khát quá cảm thấy nước Thẩm Chiếu Nguyệt rót vị ngọt, ngon hơn hẳn nước trong bi đông của .

 

Thấy lời như , khuôn mặt nhỏ đang căng thẳng của Thẩm Chiếu Nguyệt cuối cùng cũng lộ chút ý .

 

Vốn dĩ cô vẻ ngoài ngọt ngào, ngày thường gặp ai cũng tủm tỉm, trông vô hại và dễ chuyện.

 

 

Loading...