Mang Cả Gia Tài Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 145
Cập nhật lúc: 2025-12-18 13:58:52
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trước đây khi Liễu Tư Ngữ và hệ thống bàn luận về Văn Yến Tây, Thẩm Chiếu Nguyệt chỉ nghĩ Liễu Tư Ngữ đạo đức kém, vì mục đích mà ngại lợi dụng và chà đạp tình cảm của đàn ông.
Cô ngờ Liễu Tư Ngữ đạo đức kém, mà là đạo đức. Biết rõ Văn Yến Tây kết hôn mà còn dám đ.á.n.h chủ ý lên , là "tiểu tam" mà vẫn lao đầu "tiểu tam".
Chẳng lẽ ả thời đại kẻ phá hoại hôn nhân khác sẽ lôi đấu tố công khai diễu phố ? Nghiêm trọng hơn còn thể khép tội lưu manh, cho "ăn kẹo đồng"!
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Có lẽ Liễu Tư Ngữ chẳng thèm quan tâm hành vi của liên lụy đến khác , càng chẳng quan tâm Văn Yến Tây sống c.h.ế.t , mục đích của ả chỉ là thành nhiệm vụ. Liễu Tư Ngữ sống c.h.ế.t Thẩm Chiếu Nguyệt chẳng bận tâm, nhưng cô thể để ả hủy hoại Văn Yến Tây! Tương lai xán lạn của tuyệt đối thể hủy hoại bởi một ả "tra nữ" như Liễu Tư Ngữ!
Chỉ hy vọng Văn Yến Tây tâm chí kiên định, thể chống sự quấy nhiễu cốt truyện từ hệ thống và kẻ công lược .
Vốn định hóng chuyện cho vui, ai ngờ hóng "dưa thối", còn liên quan đến , tâm trạng Thẩm Chiếu Nguyệt tồi tệ vô cùng, mặt mày khó chịu.
Johnny rót thêm nước cho cô, an ủi: "Cô chủ, coi như mượn cơ hội thử thách ông chồng nghèo khổ của cô . Nếu thực sự con nữ quỷ quyến rũ, chúng sẽ tìm khác hơn!"
Johnny vẻ mặt chân thành: "Đàn ông tự ái, khác gì cải bắp thối. Không vợ yêu, thật thất bại. Giữ gìn nam đức, trách nhiệm . Nghe lời vợ dặn, trai ngoan mãi mãi. Phụ nữ bên ngoài đều xa... Áu ~"
Johnny hết câu Thẩm Chiếu Nguyệt ném thẳng gian vì tội lải nhải quá ồn ào, cô thấy nó dọn dẹp xong nên cũng chẳng cho nó cơ hội phản kháng.
Tai cuối cùng cũng thanh tịnh, Thẩm Chiếu Nguyệt uống liền hai cốc nước linh tuyền mới bình tâm trạng bực bội.
Cô xách cái cuốc nhỏ chuyên dụng vườn rau trong sân quan sát tiến độ sinh trưởng của đám thảo dược. So với trong gian, thảo d.ư.ợ.c bên ngoài lớn chậm hơn hẳn, dù ngày nào cũng tưới nước linh tuyền nhưng phẩm chất cũng bằng.
Điều kiện thực tế khắc nghiệt bày mắt, ở cái thời đại mà sản lượng lương thực còn cao , Thẩm Chiếu Nguyệt cũng dám đòi hỏi quá nhiều ở đám thảo d.ư.ợ.c trồng bên ngoài. Dù thì cũng là của cô trồng, hơn nữa cô cũng cần những cây t.h.u.ố.c phẩm chất kém hơn một chút để bình phong che mắt cho đám hàng "tinh phẩm" trong gian.
Tưới nước linh tuyền và nhổ cỏ cho đám mầm non xong, cô ghế nhỏ ngắm mây trời, đợi Văn Yến Tây về.
Văn Yến Tây về đến nhà, đẩy cửa liền thấy vợ đang chống cằm ngắm trời, yên tĩnh và như một bức tranh. Nếu là bình thường, chắc chắn sẽ khóa cửa , ôm cô lòng hôn cho thỏa thích. hôm nay thì , vì Văn Kình cũng cùng .
Tay Văn Yến Tây xách hai hộp cơm đầy ắp mua từ nhà ăn về. Anh gặp Văn Kình ở cửa nhà ăn, Văn Kình cứ nằng nặc đòi xách đồ giúp đòi đưa về. Đừng Văn Kình mồm miệng bảo lo lắng cho chú út, nhưng Văn Yến Tây là ai chứ, chút tâm tư cỏn con qua mắt . Văn Kình rõ ràng là "ý của Tuý Ông ở rượu".
Tuy vạch trần tâm tư thầm kín của cháu , nhưng Văn Yến Tây cũng định để Văn Kình bóng đèn cản trở gian riêng tư của hai vợ chồng.
Anh ở cửa, chặn một chân Văn Kình đang định bước , giật hộp cơm tay : " về đến nhà , cũng mau về nhà ăn cơm !"
Văn Kình phòng , lúc định tránh thì hộp cơm lấy mất, ngơ ngác bàn tay trống trơn: "Kìa chú út, cháu đến tận cửa , chú cho cháu ăn cùng với chứ!"
Anh định giật hộp cơm, Văn Yến Tây nghiêng né tránh.
Văn Kình cố lách trong sân: "Tối nay ông nội về ăn cơm, cháu ăn một đáng thương lắm..."
Văn Yến Tây lạnh lùng cắt ngang màn kịch của cháu : " chuẩn cơm cho ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mang-ca-gia-tai-ga-cho-thu-truong/chuong-145.html.]
Văn Kình hộp cơm tay chú: "Cháu ăn ít lắm, chú chia cho cháu một miếng là ."
Văn Yến Tây mặt lạnh từ chối: "Bản còn đủ ăn, càng thể chia cho ."
Văn Kình há hốc mồm định gì đó thì giọng lạnh như băng của ông chú vang lên: " hiện tại là thương binh, đang cần bổ sung dinh dưỡng, chắc chắn ở tranh miếng ăn với chứ?"
Văn Kình cứng họng, cạn lời Văn Yến Tây. Không chứ, chỉ ăn ké bữa cơm thôi mà, cần nâng quan điểm lên tầm cao thế ? Anh cầm thú cỡ nào mới tranh ăn với ông chú đang thương?
Văn Yến Tây ấn vai Văn Kình xoay , đẩy một cái ngoài cửa.
"Đi thong thả tiễn." Nói xong, đóng sập cửa lớn và cài then.
Văn Kình miễn cưỡng rời , ba bước ngoái đầu một đầy lưu luyến, như thể chịu uất ức lớn lắm.
Thẩm Chiếu Nguyệt chạy lưng chồng, đỡ lấy một hộp cơm, nghển cổ cổng hỏi: "Chú út, Văn Kình ?"
Văn Yến Tây mặt đổi sắc dối: "Nó chỉ đưa về thôi."
Thẩm Chiếu Nguyệt ngờ vực liếc : " hình như em thấy bảo ở ăn cơm mà?"
Ánh mắt Văn Yến Tây trầm xuống: "Em nhầm , nó bảo hai chúng ăn cơm ngon miệng."
Thẩm Chiếu Nguyệt ngờ ngày Văn Yến Tây vì đề phòng "tình địch" mà dối trắng trợn với cô như .
Cô đặt hộp cơm lên bàn, đỡ lấy hộp còn từ tay , : "Lúc ở nhà, bác cả và Văn Kình chăm sóc em chu đáo. Văn Kình đưa về tận cửa, lẽ chúng nên mời ở ăn cơm."
Văn Yến Tây đeo tay trái thương bếp lấy bát đũa, thấy Thẩm Chiếu Nguyệt vắt khăn ướt , tự giác đưa tay cho cô lau. Nhìn cô cẩn thận lau từng ngón tay cho , ánh mắt trở nên dịu dàng, giọng điệu cứng nhắc cũng mềm mỏng hơn hẳn: "Đều là một nhà, cần khách sáo với nó thế . Anh giữ nó ăn cơm vì nó ăn ."
Khi Thẩm Chiếu Nguyệt giặt khăn xong , Văn Yến Tây bày biện thức ăn xong xuôi.
Lúc ăn cơm, cô đột nhiên hỏi: "Hôm nay Liễu Tư Ngữ tìm ?"
Văn Yến Tây bình thản đáp: "Có tìm."
Thẩm Chiếu Nguyệt gắp cho một đũa trứng xào, hỏi tiếp: "Tìm gì thế?"
Văn Yến Tây thành thật kể chuyện hôm nay. Kể xong chính cũng thấy lạ, tự nhiên Liễu Tư Ngữ tìm ? Thẩm Chiếu Nguyệt đột nhiên hỏi thế , chắc là ai gì với cô .
Anh buông bát đũa, vẻ mặt nghiêm túc vợ, nhấn mạnh nhấn mạnh rằng và Liễu Tư Ngữ gì.