Mang Cả Gia Tài Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 147

Cập nhật lúc: 2025-12-18 13:58:54
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Là vua của các binh sĩ (binh vương), tính cảnh giác của Văn Yến Tây cực cao. Anh luôn đề phòng biến thể xảy trong môi trường xung quanh. Đừng là một sống sờ sờ lao tới, kể cả gặp gấu trong rừng cũng né .

 

Tuy nhiên, xuất phát từ tâm lý "quân đội nhân dân vì nhân dân", thấy ngã và xác định kẻ địch tấn công, ban đầu định đưa tay đỡ. ngã là Liễu Tư Ngữ, cánh tay giơ lên lập tức chuyển hướng, vẫy vẫy chào bóng lưng Thẩm Chiếu Nguyệt, đó buông thõng tự nhiên như chuyện gì xảy .

 

Văn Yến Tây đời nào tin chuyện Liễu Tư Ngữ đang bình thường, thấy xong lăn đùng ngã đất bằng như thế.

 

Liễu Tư Ngữ cũng ngờ thủ của Văn Yến Tây nhanh nhẹn đến . Dưới sự nhắc nhở của hệ thống, cô tính toán kỹ lưỡng cách, góc độ và biểu cảm khi ngã lòng , ai ngờ lách né tránh. Tránh thì tránh , đằng tránh nhanh như thể cô là thứ gì đó bẩn thỉu lắm .

 

Cú ngã sấp mặt đau điếng khiến Liễu Tư Ngữ cảm tưởng như gãy mất hai cái xương sườn, n.g.ự.c đau âm ỉ, đau đến mức thở cũng dè dặt. Cô rạp đất một lúc để hồn, đợi vài giây mà chẳng thấy Văn Yến Tây đến đỡ, đành vụng về tự bò dậy.

 

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

Hai tay chống đất, cô bày bộ dạng yếu đuối, đáng thương và tủi , đau đến mức khuôn mặt nhỏ nhắn đẫm lệ như hoa lê dính hạt mưa. Cô vươn tay về phía bên cạnh, định câu thoại chuẩn sẵn thì khóe mắt liếc .

 

Vị trí Văn Yến Tây gì còn bóng nào! Anh một đoạn xa tít tắp !

 

Liễu Tư Ngữ cam lòng theo bóng lưng ngày càng xa của Văn Yến Tây, hứng thú với trong lòng càng thêm nồng đậm. Chinh phục chú cún con ngây thơ như Văn Kình thì dễ như trở bàn tay, nhưng chinh phục con sói hoang như Văn Yến Tây chỉ là thử thách, mà còn thỏa mãn ham chinh phục mãnh liệt của cô ! Chỉ nắm bắt đàn ông như thế mới mang cảm giác thành tựu tràn trề.

 

Trước khi ngã, Liễu Tư Ngữ ngờ Văn Yến Tây sẽ trơ mắt ngã sấp mặt, nên hề chuẩn tâm lý biện pháp bảo vệ bản . Cô lòng bàn tay trầy xước, nén đau, cau mày tỏ vẻ đáng thương, khập khiễng trạm xá.

 

Vào đến nơi, cô lập tức tìm thuốc. Cô thể để tay sẹo. Người bảo tay là khuôn mặt thứ hai của phụ nữ, nếu sẹo thì vuốt ve Văn Yến Tây, mang cho những rung động tâm hồn khác biệt ?

 

Liễu Tư Ngữ chìa đôi tay mặt Thẩm Chiếu Nguyệt đang trong phòng thuốc. Đôi mắt ngấn nước, khóe mắt ửng đỏ, dáng vẻ mong manh khiến ai cũng xót xa, cô nũng nịu : "Em gái Thẩm, nãy chị cẩn thận ngã trầy tay bên ngoài, em loại t.h.u.ố.c mỡ đặc hiệu nào bôi đau mà để sẹo ? Cho chị xin một ít. Em yên tâm, chị chiếm của công , chị tự bỏ tiền mua."

 

Liễu Tư Ngữ tưởng màn kịch ai , nhưng Thẩm Chiếu Nguyệt ý đồ với chồng thì thể đề phòng. Cảnh tượng Liễu Tư Ngữ giả vờ ngã để ăn vạ Văn Yến Tây, mượn cớ tiếp xúc mật Thẩm Chiếu Nguyệt thu hết tầm mắt.

 

Về diễn xuất lố lăng của Liễu Tư Ngữ, cô tạm thời bình luận, vì ả diễn đến mức chính cũng phân biệt thật giả . đối với biểu hiện của Văn Yến Tây, Thẩm Chiếu Nguyệt "thả tim" điên cuồng cho .

 

Cô tin Văn Yến Tây sẽ dễ dàng lay chuyển. Nếu dễ dàng công lược như thế thì loại đàn ông tâm chí kiên định cô cũng chẳng cần. Giống như Johnny , đàn ông tự ái khác gì bắp cải thối, vứt còn đầy đàn ông xếp hàng chờ cô yêu.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mang-ca-gia-tai-ga-cho-thu-truong/chuong-147.html.]

Liễu Tư Ngữ vợ mà vẫn lao , hổ còn lấy vinh dự, rõ ràng tam quan vấn đề.

 

Thẩm Chiếu Nguyệt liếc vết trầy xước tay ả, lấy chai cồn i-ốt , bảo ả rửa sạch bụi đất dính vết thương .

 

Liễu Tư Ngữ nhíu mày chai cồn, trong lòng dùng. Dùng cồn rửa vết thương hở thì mà đau c.h.ế.t! thời đại bệnh viện, trạm xá chủ yếu vẫn dùng cồn, mãi mới phổ biến dung dịch oxy già povidone ít kích ứng hơn.

 

c.ắ.n chặt môi , để dấu răng đôi môi đỏ mọng, giọng run run: "Em gái Thẩm, chị dùng cồn rửa , chị sợ đau."

 

Thẩm Chiếu Nguyệt thấy Liễu Tư Ngữ đau tí tẹo còn chịu nổi mà dám quyến rũ chồng cô, khuôn mặt đáng thương chịu mấy mũi kim của cô đây.

 

Khóe môi cô nhếch lên nụ nhạt, cất chai cồn , đưa cho ả lọ bông tẩm cồn: "Được thôi, chị dùng nước sạch rửa vết thương , dùng bông cồn lau sạch chất bẩn thể bôi thuốc."

 

Giả vờ như thấy cảnh tượng ngoài cửa lúc nãy, cô lấy một tuýp t.h.u.ố.c mỡ đưa cho Liễu Tư Ngữ, lòng bàn tay trầy xước của ả với ánh mắt xót xa, quan tâm : "Y tá Liễu đường cẩn thận chứ, ngã trầy cả tay thế chắc đau lắm nhỉ? May mà chống tay xuống , chứ mặt mà đập xuống đất thì hủy dung mất?"

 

Liễu Tư Ngữ , trong mắt thoáng vẻ hoảng sợ bất an: "Em gái Thẩm sợ quá. Chị... chị hôm nay vội quá, chân nọ đá chân nên mới ngã, sẽ xui xẻo mãi thế ."

 

Thẩm Chiếu Nguyệt mỉm , để lộ má lúm đồng tiền, thiện ý nhắc nhở: "Y tá Liễu mau rửa vết thương , lát nữa m.á.u khô , cậy vảy thì đau hơn đấy."

 

Liễu Tư Ngữ cầm t.h.u.ố.c và bông cồn, cảm ơn rối rít ngoài.

 

Nhìn theo bóng lưng Liễu Tư Ngữ, nụ mặt Thẩm Chiếu Nguyệt nhạt vài phần, ý chạm đến đáy mắt. Thuốc mỡ của cô dễ dùng như .

 

Tuýp t.h.u.ố.c cô đưa bề ngoài thì bình thường, nhưng thực chất cô thêm chút "gia vị" , coi như hình phạt nho nhỏ cho kẻ chen chân hạnh phúc của cô.

 

Liễu Tư Ngữ cố ý xin t.h.u.ố.c của Thẩm Chiếu Nguyệt, một là để thăm dò xem cô phát hiện hành động mờ ám của , hai là y thuật của cô , t.h.u.ố.c phối chế hiệu quả cao, ả dùng t.h.u.ố.c lạc hậu thời . Thấy Thẩm Chiếu Nguyệt nghi ngờ mà còn quan tâm, ả thầm nhạo cô ngu ngốc.

 

Yên tâm dùng t.h.u.ố.c xong, lâu Liễu Tư Ngữ bỗng thấy lòng bàn tay ngứa điên dại. Càng gãi càng ngứa, gãi đến mức lòng bàn tay nát bấy, m.á.u thịt lẫn lộn, vết thương trông càng nghiêm trọng hơn.

 

 

Loading...