Mang Cả Gia Tài Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 170: Quan tâm cháu trai anh làm gì
Cập nhật lúc: 2025-12-18 13:59:15
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
" , còn là em gọi giúp nữa đấy." Thẩm Chiếu Nguyệt xới đất lơ đãng đáp lời.
Văn Yến Tây đăm chiêu Thẩm Chiếu Nguyệt. Liễu Tư Ngữ gây chuyện lớn đến thế, mà cô chút phản ứng nào ?
"Em giúp gọi ?" Văn Yến Tây dò hỏi.
Thẩm Chiếu Nguyệt với vẻ mặt ngây thơ Văn Yến Tây, gật đầu: "Vâng, lúc đó em đang chuẩn ăn cơm mà! Cô đột nhiên như trúng tà, gặp ai cũng lao ."
Thẩm Chiếu Nguyệt dừng một chút, vươn cổ ngóng động tĩnh bên ngoài, xác định ai qua thấy cuộc đối thoại mới hạ giọng với Văn Yến Tây: " em thấy triệu chứng của Liễu Tư Ngữ giống như ăn nhầm thứ gì đó hơn."
Văn Yến Tây "ừ" một tiếng rõ ý tứ, nhưng trong lòng suy tính khác. Anh nhớ thời gian qua Thẩm Chiếu Nguyệt luôn cố ý vô tình nhắc đến tình trạng của Liễu Tư Ngữ, lúc đó để ý, giờ nghĩ lẽ trùng hợp.
Chẳng lẽ hành vi điên rồ hôm nay của Liễu Tư Ngữ liên quan đến Thẩm Chiếu Nguyệt?
Nếu thực sự liên quan đến cô, liệu cô sạch sẽ ? Có để sơ hở cho nắm thóp ? Có cần giúp cô dọn dẹp hậu quả ?
"Liễu Tư Ngữ hiện giờ thế nào ?" Văn Yến Tây đổi chủ đề.
"Vẫn đang ở trạm y tế theo dõi, bác sĩ bảo chờ cô tỉnh táo hẳn mới kiểm tra." Thẩm Chiếu Nguyệt trả lời, "Hôm nay Viện trưởng Cao thăm nhiều lắm, nhưng vẫn tỉnh, Viện trưởng cũng gì, chỉ là sắc mặt khó coi. Chú út , chuyện trưa nay liệu ảnh hưởng gì đến Văn Kình ?"
Văn Yến Tây xắn mạnh một xẻng đất: "Em quan tâm nó lắm ?"
Thẩm Chiếu Nguyệt chớp mắt vô tội: "Trưởng bối quan tâm vãn bối là chuyện nên mà?"
Văn Yến Tây khựng , lý do đúng là phản bác .
Thẩm Chiếu Nguyệt nghiêng đầu, đầu nhỏ dựa nhẹ vai Văn Yến Tây trong giây lát: "Dù thì Văn Kình cũng là cháu trai , chúng là một nhà. Danh dự tổn hại thì gián tiếp cũng gây ảnh hưởng đến ."
Văn Yến Tây thu cái xẻng nhỏ trong tay cô, kéo cô dậy nhà: "Ảnh hưởng đến lớn, em cần lo lắng. Đi thôi, rửa tay ăn cơm."
...
Cùng lúc đó, tại trạm y tế, Liễu Tư Ngữ từ từ tỉnh .
Đầu cô đau như búa bổ, ký ức hỗn loạn chịu nổi. Chỉ nhớ là trưa nay ăn cơm cùng Văn Kình, đó... đó là một trắng xóa.
"Cô tỉnh ?" Y tá trực ban Lý Hiểu Yến bước , thấy Liễu Tư Ngữ tỉnh dậy, cô với vẻ mặt phức tạp, "Cảm thấy thế nào?"
"... Đây là ? ?" Liễu Tư Ngữ yếu ớt hỏi.
"Đây là trạm y tế. Cô vì hành vi bất thường nên đưa tới đây." Lý Hiểu Yến cân nhắc từ ngữ, "Bác sĩ đến ngay bây giờ, cô đừng lộn xộn."
Liễu Tư Ngữ mờ mịt gật đầu, cố gắng nhớ chuyện gì xảy buổi trưa. Đột nhiên, tiếng cảnh báo dồn dập của hệ thống vang lên trong đầu cô :
[Cảnh báo! Năng lượng hệ thống tiêu hao quá mức nghiêm trọng! Trình tự thu thập tình cảm buộc gián đoạn! Ký chủ sử dụng đạo cụ cấm kỵ 'Si Tình Phấn', dẫn đến hiệu quả phản phệ!]
Trong lòng Liễu Tư Ngữ kinh hãi, cô nhớ —— buổi trưa cô quả thực dùng gói t.h.u.ố.c bột hệ thống đưa, vốn tưởng rằng tác dụng của t.h.u.ố.c sẽ tăng gấp đôi sức hấp dẫn của với Văn Kình, ai ngờ ngược .
[Hiệu quả phản phệ: Người dùng sẽ rơi trạng thái mất kiểm soát tình cảm tạm thời, nảy sinh hành vi ỷ quá mức đối với khác giới xung quanh.] Hệ thống lạnh lùng giải thích.
Sắc mặt Liễu Tư Ngữ trắng bệch trong nháy mắt. Vậy là trưa nay cô "phát bệnh", mà là trò giữa chốn đông ? Lại còn mặt Văn Kình và bao nhiêu như thế?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mang-ca-gia-tai-ga-cho-thu-truong/chuong-170-quan-tam-chau-trai-anh-lam-gi.html.]
"Không... Hệ thống, mày giúp tao!" Liễu Tư Ngữ ôm mặt, tuyệt vọng nhận hình tượng của lẽ hủy hoại chỉ trong một buổi sáng.
Liễu Tư Ngữ khi tỉnh t.h.u.ố.c ở trạm y tế một lúc, lê cơ thể rã rời về ký túc xá.
sự khó chịu về thể xác thấm so với cú sốc tinh thần nặng nề.
Liên tiếp hai ngày nhiệm vụ thất bại, hôm qua là điện giật, hôm nay trừng phạt sẽ là gì? Liễu Tư Ngữ nhớ mùi vị điện giật chút nào.
điều khiến Liễu Tư Ngữ hoảng hốt hơn cả hình phạt là cô mất kết nối với hệ thống.
Liễu Tư Ngữ thể tin hệ thống từ bỏ chỉ vì hai thất bại. Rõ ràng đây cô thành nhiệm vụ xuất sắc như thế, hệ thống tìm đến cô chứng tỏ cô là con cưng của Thiên Đạo, thể vì một hai thất bại mà xóa bỏ chứ?
Liễu Tư Ngữ mặt mày tái nhợt trở về ký túc xá, những ánh mắt hoặc đồng tình, hoặc tò mò, hoặc khinh thường của bạn cùng phòng, cô leo lên giường của .
Những khác trong phòng ngừng chuyện, xung quanh yên tĩnh. Cuối cùng trong đầu Liễu Tư Ngữ cũng phản hồi từ hệ thống.
Một giọng máy móc lạnh băng nổ tung trong đầu cô : [Nhiệm vụ thất bại, hệ thống tách rời, đếm ngược xóa bỏ bắt đầu: Mười, chín...]
Liễu Tư Ngữ bật dậy, tim đập loạn xạ: "Hệ thống? Đừng đùa nữa! Trả lời tao !" Cô gào thét khản cả giọng trong lòng, hai tay vô thức siết chặt ga trải giường, đốt ngón tay trắng bệch vì dùng sức.
[Tám, bảy...]
Liễu Tư Ngữ run rẩy cầu xin, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng từ thái dương, nhỏ xuống mu bàn tay đang run bần bật: "Không, thể nào! Nhất định cách cứu vãn! Cầu xin mày, cho tao thêm một cơ hội nữa!"
[Sáu, năm...]
Liễu Tư Ngữ nắm chặt lấy chăn, nỗi sợ hãi cái c.h.ế.t nuốt chửng.
Cô thể xóa bỏ! Cô sắp thành 50 nhiệm vụ , sắp cầm phần thưởng của hệ thống để bước lên đỉnh cao nhân sinh, trở thành phú bà vạn mê !
tiếng đếm ngược của hệ thống hề dừng vì sự gào thét trong lòng cô : [Bốn, ba...]
Khi tiếng đếm ngược ngày càng gần về đích, thở của Liễu Tư Ngữ trở nên dồn dập và nông, phổi như thứ gì đó chèn ép, thể hít đủ khí.
"Hai..."
Liễu Tư Ngữ tứ chi cứng đờ giường. Cô nhớ ngày đầu tiên đến thế giới , hệ thống bảo cô thành nhiệm vụ; nhớ đầu tiên chạm mặt Văn Kình, ánh mắt cô tràn đầy lo lắng; nhớ cảnh cô giả vờ gì về y học, vụng về học cách sử dụng y cụ thời đại ; nhớ ánh mắt thâm trầm đầy ẩn ý của Thẩm Chiếu Nguyệt khi cô ...
[Một.]
Một cơn đau xé rách kịch liệt bùng nổ từ bên trong cơ thể, như thể vô bàn tay đồng thời kéo từng thớ thịt, từng dây thần kinh của cô về các hướng khác . Liễu Tư Ngữ há miệng nhưng phát bất kỳ âm thanh nào. Tầm bắt đầu vặn vẹo biến dạng, cảnh tượng ký túc xá nhòe như bức tranh sơn dầu ngâm nước, tan chảy .
Khoảnh khắc cuối cùng, tất cả những gì liên quan đến cô cũng còn lưu nửa điểm dấu vết thế giới .
Phảng phất như từng chuyện gì xảy .
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Sau đó, Liễu Tư Ngữ biến mất.
Những khác trong ký túc xá hề cảm thấy kỳ lạ về sự biến mất của Liễu Tư Ngữ. Chỉ giường đệm còn lưu một vết lõm hình nhàn nhạt, nhưng cũng đang khôi phục nguyên trạng với tốc độ mắt thường thể thấy .