Mang Cả Gia Tài Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 90
Cập nhật lúc: 2025-12-18 09:15:57
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi giải tán huấn luyện buổi sáng, tốp năm tốp ba binh lính vội vàng chạy về phía nhà ăn, sợ chậm một bước là sẽ đói. Văn Kình cũng ở trong đó.
Liễu Tư Ngữ từ xa thấy , mặt lộ vui mừng, về phía hai bước.
Văn Kình trong đầu đang nghĩ chuyện khác, căn bản thấy nàng, thẳng qua nàng. Nụ cứng đờ mặt Liễu Tư Ngữ đúng lúc khựng , nhanh điều chỉnh biểu cảm.
"Anh Văn Kình ~" Vì cày hảo cảm, Liễu Tư Ngữ ngay cả chức Trung đội trưởng cũng gọi, đổi sang một xưng hô mật hơn.
Giọng Liễu Tư Ngữ ngọt mềm, như trộn mật, lúc Văn Kình khóe mắt đuôi lông mày đều mang theo sự bi thương vì ngó lơ. Liễu Tư Ngữ trong ánh nắng sớm mỏng manh, biểu cảm tính toán tỉ mỉ chậm rãi hiện lên khuôn mặt. Nàng tin tưởng chính , nắm chắc kích khởi lòng trắc ẩn của .
Trên mặt biểu tình nàng sớm diễn tập qua vô , nhíu mày, lông mi run rẩy đúng mực, còn đôi mắt ngập nước doanh doanh, chọc thương tiếc nhất. Liễu Tư Ngữ lặng yên ngước mắt, ánh mắt sợ hãi ngóng .
Nghe thấy gọi , Văn Kình dừng bước, đầu liền thấy Liễu Tư Ngữ vẻ mặt bi thương phía . Dường như nghĩ tới nàng sẽ xuất hiện ở chỗ chờ , mặt Văn Kình lộ thần sắc ngoài ý : "Tư Ngữ? Sao cô tới đây?"
Ngày thường lúc trạm y tế tìm cô , cô đều vẻ e lệ sợ khác thấy đàm tiếu, hôm nay chủ động tìm ?
Liễu Tư Ngữ nhút nhát vê đầu ngón tay, bàn tay nắm trứng gà rụt rè đưa về phía , thanh âm nhẹ đến cơ hồ tan khí: " mua cho quả trứng gà."
Âm thanh cô tỉ mỉ điều chỉnh, khẽ run, giống tơ nhện tinh tế gió kích thích, mang theo một tia thẹn thùng đúng mực, âm cuối nhẹ nhàng phiêu tán, đủ để trêu chọc tiếng lòng.
Ánh mắt mờ mịt của Văn Kình tự chủ mềm trong khoảnh khắc: "Lúc lấy cơm tự mua trứng gà là , quả trứng cô giữ ăn ."
Thấy chậm chạp nhận, Liễu Tư Ngữ đưa về phía , ngón tay mảnh khảnh cầm trứng gà run rẩy: "Anh mau cầm , đây là chuyên môn mua cho , mỗi ngày huấn luyện vất vả như , ăn nhiều một chút để tẩm bổ."
Liễu Tư Ngữ ngạnh ép nhét trứng gà tay , đầu ngón tay xanh nhạt lơ đãng cọ qua lòng bàn tay đầy vết chai mỏng của . Văn Kình cả cứng đờ, như điện giật rụt tay về: "Cảm ơn trứng gà của cô, cô mau về thôi, đến muộn ."
Văn Kình thất thần lời cảm ơn, chỉ nhanh chóng đuổi Liễu Tư Ngữ .
Binh lính ngang qua thấy Văn Kình và Liễu Tư Ngữ một chỗ chuyện, đối với quan hệ của hai tò mò thôi, từng cũng vội nhà ăn cướp cơm nữa, cố ý thả chậm bước chân, dựng tai hai chuyện. Ánh mắt xem náo nhiệt của bọn họ Văn Kình cảm thấy chính là con khỉ du khách vây xem trong sở thú.
Liễu Tư Ngữ coi như thấy những ánh mắt tò mò hoặc tìm tòi nghiên cứu của khác, từ trong túi móc một hộp t.h.u.ố.c nhỏ đưa cho : "Đây là t.h.u.ố.c hôm qua quên lấy, dùng hết đến tìm lấy nhé."
Liễu Tư Ngữ lưu luyến mỗi bước . Thấy nàng , Văn Kình giống ngày thường ân cần đưa nàng về trạm y tế, mà là cầm trứng gà cùng hộp t.h.u.ố.c nhỏ mắt, xoay về phía nhà ăn.
Vào nhà ăn, Văn Kình lấy một phần cơm, mới xuống đồng đội ngày thường quan hệ chạm vai. Tuy rằng là cháu trai Tư lệnh, nhưng cái giá gì, quan hệ với các chiến sĩ đều tồi, hơn nữa tuổi cũng lớn, cho nên nhiều chiến sĩ nhỏ cùng tuổi thường xuyên đùa với .
"Anh Văn Kình ~" Đồng đội học ngữ khí của Liễu Tư Ngữ, gọi Văn Kình một tiếng. Đàn ông con trai bóp giọng học phụ nữ chuyện, chất giọng thô kệch nổi da gà . Nếu giọng nũng nịu của Liễu Tư Ngữ mềm xương, thì cái giọng kẹp của đồng đội chính là lạnh sống lưng, ghê tởm c.h.ế.t.
Văn Kình đen mặt trừng mắt đồng đội một cái, hung dữ : "Cút cút cút!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mang-ca-gia-tai-ga-cho-thu-truong/chuong-90.html.]
"Anh Văn Kình đừng giận mà ~" Đồng đội nổi hứng chơi khăm, tay hoa lan dựa vai Văn Kình: "Tức giận hại thể bây giờ? Ăn cái trứng gà tẩm bổ , tới, bóc vỏ trứng cho ."
"Oẹ..." Văn Kình ghê tởm mặt đều tái . Trứng gà Liễu Tư Ngữ lòng tặng thành củ khoai lang nóng bỏng tay, ném cũng , giữ cũng xong. Nhìn cái miệng rộng đang ba hoa ngừng của đồng đội, Văn Kình nhét trứng gà miệng .
Cố tình đồng đội ý tứ, thật sự cầm lấy trứng gà giúp Văn Kình bóc vỏ: "Anh Văn Kình ăn cho ngon miệng nha, ăn xong em lấy cho !"
Nói xong, mấy đồng đội vang.
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
"Các đủ đấy!" Văn Kình trêu chọc một hồi, cũng là hổ là bực, gân xanh trán giật giật.
Nhìn bực, đồng đội ho nhẹ một tiếng, khôi phục ngữ khí chuyện bình thường: "Nói chính sự , với cô y tá Liễu , đang tìm hiểu đấy?"
"Không ." Văn Kình vùi đầu ăn cơm, ho nhẹ hai tiếng, phủ nhận.
"Hả?" Đồng đội tin: "Không đối tượng cô đưa trứng gà cho ?"
Văn Kình mặt vô cảm nhét quả trứng Liễu Tư Ngữ đưa miệng, rầu rĩ : "Có thể là vì từng cứu cô , để báo đáp ơn cứu mạng."
"..." Đồng đội vẻ mặt đăm chiêu: "Báo đáp ơn cứu mạng nên lấy báo đáp ?"
Văn Kình trừng mắt đồng đội một cái, cảnh cáo: "Đừng hươu vượn, ảnh hưởng thanh danh con gái nhà !"
Vốn dĩ con gái xem trọng thanh danh hơn cả mạng sống, những lời của đồng đội nếu truyền ngoài, thanh danh Liễu Tư Ngữ hỏng mất. Vạn nhất Liễu Tư Ngữ luẩn quẩn trong lòng, uống t.h.u.ố.c thắt cổ nhảy sông tự t.ử thì ? Văn Kình vì một quả trứng gà, một hộp t.h.u.ố.c nhỏ mắt mà chôn vùi một sinh mệnh tươi sống.
Theo việc Văn Kình ăn xong rời , các đồng đội còn đối tượng trêu chọc, đề tài tự nhiên về chuyện huấn luyện.
...
Liễu Tư Ngữ mới yếu đuối như Văn Kình tưởng tượng . Thanh danh trong mắt nàng cái gì cũng . Liễu Tư Ngữ ngoài một đoạn, xác định còn ai , liền bảo hệ thống xem xét giá trị hảo cảm của Văn Kình.
Kết quả nàng diễn cả buổi sáng, độ hảo cảm của Văn Kình một chút biến hóa cũng . Liễu Tư Ngữ thể tin , chính đều chủ động lấy lòng, Văn Kình thế nhưng một chút cũng động tâm? Nàng nghĩ trăm cũng , nhưng hiện tại rõ ràng thích hợp chặn Văn Kình thêm nữa, nàng đành về trạm y tế .
"Hệ thống," đường Liễu Tư Ngữ hỏi hệ thống: "Đang êm độ hảo cảm của Văn Kình giảm thế?"
Hệ thống máy móc trả lời: "Ta cũng ."
Liễu Tư Ngữ lẩm bẩm : " rõ ràng đều theo kịch bản , lúc Văn Kình đều câu đến xiêu vẹo, độ hảo cảm đột nhiên liền giảm chứ?"
Liễu Tư Ngữ vốn là một thành viên trong đám trâu ngựa công ăn lương 996 bình thường ở thế kỷ 21, mỗi ngày vất vả bôn ba vì công việc, mệt c.h.ế.t mệt sống một tháng cũng kiếm mấy đồng. Sau nàng dứt khoát buông xuôi đường tắt, vì tiền bán thể tiểu tam cho kẻ tiền, nghĩ tới vợ cả của gã đàn ông là kẻ tàn nhẫn, nàng quyến rũ chồng liền g.i.ế.c c.h.ế.t nàng.