Mang Không Gian Chạy Nạn, Mẹ Con Cùng Sinh Nhai - Chương 69

Cập nhật lúc: 2025-10-14 07:13:29
Lượt xem: 60

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không hiểu vì , Khương Tuệ Hòa đến bên cạnh Vân Nhi, cô bé như chim sợ cành cong, hoảng sợ bất an dậy.

Khương Tuệ Hòa nhanh nhạy phát hiện tất cả, chút biến sắc với Vân Nhi:

“Vân Nhi, kê hai thang t.h.u.ố.c cho biểu ca của con, con theo về nhà bốc thuốc.”

“Ấy, con, con ngay với Thẩm ạ.”

Vân Nhi rụt rè nhút nhát theo Khương Tuệ Hòa, hai nhanh rời khỏi sân nhà Triệu Quý.

Khương Tuệ Hòa , xuyên qua con đường nhỏ trong làng, thẳng hướng về nhà .

Vân Nhi lúc dường như cũng bớt căng thẳng hơn một chút, vội chậm theo .

Cho đến khi vòng qua trung tâm làng, đến con đường nhỏ dẫn về nhà Khương Tuệ Hòa, Khương Tuệ Hòa mới chậm , cố ý chờ Vân Nhi đang theo xa xa.

Về đến nhà, Từ Lão gia tử đang nghỉ ngơi chốc lát trong phòng, lũ trẻ đều ở nhà.

Khương Tuệ Hòa đóng cửa sân , kéo tay Vân Nhi nhà t.h.u.ố.c phía .

Vân Nhi Khương Tuệ Hòa mở y quán ở nhà , tự nhiên chút đề phòng mà .

Vừa nhà, sắc mặt Khương Tuệ Hòa tức thì trở nên ngưng trọng, mở lời thẳng thắn:

“Vân Nhi, độc của biểu ca con, là do con hạ đúng ?”

Câu hỏi khiến cô bé trạc tuổi Tiểu Hoa mắt lập tức sợ đến mức mặt mày tái nhợt, run rẩy, hình mảnh mai, như một cọng cỏ dại lay động trong gió mưa.

Khương Tuệ Hòa thấy nàng gì, khẽ :

“Con nếu sống sót, thì hãy thành thật kể chuyện cho . Thẩm lẽ còn thể giúp con một tay.

Nếu con , thì Thẩm chỉ đành báo quan thôi.”

Lần , Vân Nhi vốn dĩ từng trải sự đời, lập tức giữ nữa.

Nàng “òa” một tiếng , thuận thế quỳ xuống đất.

“Khương Thẩm, Khương Thẩm, con , con .

, con thật sự còn cách nào khác.”

Tiếng của đứa bé khiến trái tim đang treo lơ lửng của Khương Tuệ Hòa rơi xuống.

Nàng dịu dàng đỡ Vân Nhi đang quỳ đất dậy, dùng giọng cực nhỏ nhắc nhở:

“Bây giờ lúc để , nếu bên ngoài thấy, nhất định sẽ sinh nghi.”

Vân Nhi , vội vàng dùng tay che miệng .

Những giọt nước mắt to như hạt đậu như chuỗi ngọc đứt dây, thể kiểm soát mà tuôn rơi.

Khiến Khương Tuệ Hòa cảm thấy xót xa một hồi.

Khương Tuệ Hòa nữa cửa xác nhận ai lén , liền kéo Vân Nhi xuống bàn.

“Đứa bé đừng sợ, hôm nay Thẩm gọi con đến đây, tự nhiên là về phía con.

Phẩm hạnh của Triệu Quý , mười phần thì cũng tám phần, con cứ kể rõ ràng tường tận cho Thẩm .

Ta chỉ sẽ giúp con nghĩ cách.”

Trong mắt Khương Tuệ Hòa ánh lên sự chân thành, lòng đề phòng của Vân Nhi cuối cùng cũng buông xuống.

Nàng dường như khó khăn mới ngưng , khẽ :

“Triệu Quý cái súc sinh đó, nhục con.”

Đầu óc Khương Tuệ Hòa nổ “ùng” một tiếng, ba phần phỏng đoán trong lòng nàng, lúc xác thực từ miệng Vân Nhi.

Nàng cố gắng kiềm chế cơn giận trong lòng, dịu dàng kéo tay Vân Nhi, “Sự việc đến nước , Thẩm thể là bảo con.

Con hãy kể rõ ràng chuyện xảy , chúng sẽ bàn bạc kỹ lưỡng.”

Vân Nhi nức nở, lâu mới trấn tĩnh .

Rồi kể tất cả những chuyện xảy trong những ngày cho Khương Tuệ Hòa .

Thì , Vân Nhi là đứa bé bỏ rơi chồng Triệu Đại Nương nhặt về bên đường.

Hai vợ chồng con, liền giữ bên nuôi dưỡng.

Khi Vân Nhi mới tám tuổi, Triệu Quý, hơn nàng tám tuổi, lợi dụng lúc hai vợ chồng Triệu gia ở nhà, lẻn phòng nhục Vân Nhi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mang-khong-gian-chay-nan-me-con-cung-sinh-nhai/chuong-69.html.]

lúc đó Vân Nhi còn quá nhỏ, Triệu Quý hăm dọa, nên chỉ thể một âm thầm chịu đựng.

Những năm , Triệu Quý ngủ với ít phụ nữ trong làng, trong đó cả Vân Nhi cưỡng ép.

Vân Nhi tự mệnh , chỉ thể ngậm đắng nuốt cay, sống trong tủi nhục.

từ khi Triệu Quý lên thôn trưởng, liền ngày càng quá đáng, thậm chí còn yêu cầu Vân Nhi đến nhà hầu hạ .

Chỉ cần Vân Nhi đồng ý, Triệu Quý sẽ xông đến nhà Triệu Đại Nương, ở lì ở đó cả ngày.

Cứ hễ hai vợ chồng già ngoài, sẽ cưỡng ép bắt nạt Vân Nhi.

Vân Nhi thực sự còn đường lui, liền Triệu Quý cưới .

Ít nhất như còn thể một danh tiếng hơn một chút.

Ai ngờ Triệu Quý Vân Nhi gả cho , lập tức trở mặt, Vân Nhi lai lịch rõ ràng, dáng vẻ cũng đủ xinh , l..m t.ì.n.h nhân để hành lạc thì , vợ thì đương nhiên thể.

Không những thế, còn ép buộc Vân Nhi ngủ với của .

Vân Nhi thề c.h.ế.t chịu, liền Triệu Quý ngấm ngầm đ.á.n.h mấy bận.

Không còn đường nào khác, Vân Nhi kể chuyện cho đôi vợ chồng nhà họ Triệu.

Ai ngờ, hai lão Triệu những bảo vệ đứa con gái nuôi , mà còn dặn dò nàng tuyệt đối tiết lộ, sợ mất mặt gia đình.

Họ Triệu Quý là thôn trưởng, nương tựa cũng kiếm chác chút lợi lộc.

Ngầm hiểu, họ xem như thành mối quan hệ mờ ám giữa Triệu Quý và Vân Nhi.

Sau , mỗi khi Triệu Quý Vân Nhi, lấy cớ đến nhà Triệu Đại Nương dùng bữa, lưu đó một đêm.

Vân Nhi tuyệt vọng và bất lực, chịu nổi sự sỉ nhục, bèn lén lút đến trấn pha một liều t.h.u.ố.c độc, bỏ cơm và rượu cho Triệu Quý khi đến.

Ba hai tháng , Triệu Quý trúng độc mãn tính, mới thành bộ dạng như ngày hôm nay.

Nghe xong lời kể đầy nước mắt của Vân Nhi, lòng Khương Tuệ Hòa đau như d.a.o cắt.

Nàng nghĩ đến đứa con gái bảo bối Tiểu Hoa của .

Nhìn Vân Nhi, đứa trẻ mới mười lăm mười sáu tuổi , chịu đựng nhiều khổ cực đến thế suốt bao năm qua, mà chẳng thể với ai.

Khương Tuệ Hòa lặng lẽ lau vết nước mắt mặt, nắm c.h.ặ.t t.a.y Vân Nhi.

"Hài tử, con , chuyện Khương thẩm tử , tuyệt đối sẽ khoanh tay .

Nỗi khổ của con, thẩm tử nhất định sẽ giúp con báo thù.

Không chỉ Triệu Quý, mà cả đôi lão súc sinh dung túng cho con chịu khổ nữa."

Vân Nhi ngẩng đầu lên, hết Khương Tuệ Hòa với ánh mắt khó tin, vẫn dám tin Khương Tuệ Hòa sẽ giúp .

Nàng do dự hồi lâu, cuối cùng cũng đưa đôi bàn tay thô ráp , lau nước mắt mặt Khương Tuệ Hòa.

"Thẩm tử, cần vì con mà mạo hiểm, con tính toán kỹ , đợi Triệu Quý c.h.ế.t, con sẽ g.i.ế.c hai lão già trong nhà, đó tự nhảy giếng.

Cái mạng thối nát như con, đáng để vì con mà phạm hiểm."

Vân Nhi một cách tự nhiên đến , Khương Tuệ Hòa , đây là những lời giận dỗi.

Đây hẳn là quyết định mà nàng ngày đêm suy nghĩ, tính toán từ lâu trong lòng.

Khương Tuệ Hòa kéo Vân Nhi , "Không, con chỉ sống, mà còn sống thật .

Đợi cơ hội, thẩm tử sẽ kể cho con chuyện của .

đời bao nhiêu khổ nạn nữa, chúng cũng dũng cảm, kiên cường."

Trong mắt Vân Nhi là sự sợ hãi, yếu đuối, trốn tránh.

Khương Tuệ Hòa đều thể thấy tất cả.

đây là một đứa trẻ đến tận bây giờ vẫn sống trong bất hạnh, nàng thể sống đến hôm nay dễ dàng gì.

Khương Tuệ Hòa ôm chặt lấy Vân Nhi, ôm nàng thật sâu lòng.

Giống như ôm Tiểu Hoa của chính .

"Hãy nhớ lời thẩm tử , đợi chờ thật , thẩm tử sẽ cho con một câu trả lời như ý."

"Vâng, thẩm tử, con lời ."

 

Loading...