Mang Không Gian Chạy Nạn, Mẹ Con Cùng Sinh Nhai - Chương 80

Cập nhật lúc: 2025-10-14 07:13:49
Lượt xem: 58

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Nghe , công tử Khâu Nghiêm Khoan của Khâu gia c.h.ế.t . Bị đ.â.m hai nhát dao, g.i.ế.c c.h.ế.t .”

Khi Khương gia tin , tất cả đều chấn động.

“Đây mới thả mấy ngày ? Sao đột nhiên c.h.ế.t ?”

Khương Tuệ Hòa thắc mắc, những khác cũng mơ hồ hiểu.

Tiểu Hoa thì bình tĩnh: “Chuyện cũng lạ, Khâu gia nhiều chủ nợ như , chừng là kẻ nào đó g.i.ế.c để hả giận.”

Vân Nhi thở phào một nặng nề: “C.h.ế.t là . Kẻ bại hoại như , sống chỉ tổ hại .”

Đại Phúc cũng phụ họa: “Nói cũng . Ác giả ác báo, Khâu gia tâm địa bất chính, cái kết cục cũng gì lạ.”

Chỉ riêng Nhị Phúc, trong góc một lời .

Khương Tuệ Hòa hỏi Nhị Phúc: “Hài tử, con thất thần ? Đã xảy chuyện gì?”

Nhị Phúc vốn dĩ là đứa trẻ dối. Hắn nương gọi, lập tức òa .

Khương Tuệ Hòa vội vàng đến cạnh Nhị Phúc, nhẹ nhàng hỏi: “Con trai , nương ở đây. Con thật , cái c.h.ế.t của Khâu Nghiêm Khoan, liên quan đến con ?”

cũng là con ruột của , tính cách của Nhị Phúc Khương Tuệ Hòa rõ. nàng mù quáng trách mắng con, vì Nhị Phúc việc thường nguyên nhân kết quả, sẽ gây chuyện lung tung.

Nghe nương , Tiểu Hoa, thương Nhị Phúc nhất, cũng đến cạnh em trai. “Em trai ngốc, tỷ tỷ gặp chuyện như còn vượt qua , con vì chuyện gì mà ? Cả nhà chúng ở bên , chúng sẽ cùng con giải quyết.”

Đại Phúc trực tiếp trêu chọc: “Có kẻ mít ướt, còn tòng quân đ.á.n.h giặc. Giờ chút chuyện nhỏ thôi mà như con gái, đúng là đồ nhát gan…”

“Con mới đồ nhát gan!” Kế khích tướng của Đại Phúc quả nhiên hữu hiệu. Nhị Phúc lau nước mắt, như thể hạ quyết tâm lớn, với Khương Tuệ Hòa: “Nương, nương đoán sai , cái tên súc sinh đó là do con g.i.ế.c. Con nhịn nổi nữa , tỷ tỷ của con như , nhục. Không chỉ nhục tỷ tỷ con, còn động tay động chân với Vân Nhi tỷ tỷ. Hắn đáng c.h.ế.t.”

Nhị Phúc xong chuẩn tinh thần trách mắng. ngoài dự đoán của , tất cả trong phòng đều vô cùng yên lặng. Yên lặng đến mức dường như ai cũng chuyện . Mọi những bình tĩnh, mà còn với ánh mắt tán thưởng. Điều khiến Nhị Phúc nhất thời nên nên .

Khương Tuệ Hòa thở phào một , khẽ : “Hài tử ngốc, bất cứ chuyện gì cũng chỉ trắng và đen. G.i.ế.c cũng . Trừng trị kẻ ác mà động đao, cũng coi như việc . Đừng sợ, nương ở đây lo liệu tất cả.”

Phản ứng của Khương Tuệ Hòa ngoài dự liệu của Nhị Phúc, lập tức thêm tự tin.

“Nương, con cho phép ai ức h.i.ế.p nương, cũng cho phép ai ức h.i.ế.p tỷ tỷ, ca ca. Con bảo vệ .”

Lời của Nhị Phúc khiến Tiểu Hoa, Vân Nhi đều rơi lệ. Đại Phúc cũng đỏ hoe mắt. Khương Tuệ Hòa nhẹ nhàng ôm Nhị Phúc lòng: “Hài tử của nương, từ nhỏ đến lớn con đều là giỏi nhất trong việc bảo vệ gia đình. Nương thật sự đỗi vui mừng.”

Nhị Phúc chút lo lắng hỏi: “Nương, nhưng con chuyện , nếu bại lộ thì ? Con sợ c.h.ế.t, cùng lắm là đầu rơi m.á.u chảy thôi. con nỡ xa nương, con rời xa .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mang-khong-gian-chay-nan-me-con-cung-sinh-nhai/chuong-80.html.]

Khương Tuệ Hòa mỉm nhàn nhạt: “Yên tâm, nương cách. Hôm nay các con cứ yên tâm ở nhà, ăn uống ngủ nghỉ. Nương sẽ ngoài dò la tin tức.”

Các con đều ngoan ngoãn gật đầu, lời nương chính là thánh chỉ.

Khương Tuệ Hòa trấn loanh quanh mấy vòng, cũng mượn đủ cớ để hỏi han nhiều . Cuối cùng tin tức nhận là Khâu gia ai gây tội ác tày trời với con trai họ. Khâu gia cam lòng từ bỏ, bỏ tiền thuê truy tìm hung thủ.

Khương Tuệ Hòa chẳng qua chỉ liệu manh mối nào sẽ liên lụy đến Nhị Phúc . Sau một hồi tìm hiểu, việc đều trong dự đoán.

Khương Tuệ Hòa suy tính cả đêm, gian kiểm kê vật tư của , trong lòng quyết định.

Ngày hôm , Khương Tuệ Hòa tập hợp cả nhà , còn gọi cả Phan An đến. Nàng với : “Hiện giờ ở Kiều Thủy Trấn, ai nấy đều đang tìm cách truy lùng hung thủ g.i.ế.c Khâu Nghiêm Khoan. Hiện tại xem tuy liên quan gì đến chúng , nhưng về thì chừng. Kiều Thủy Trấn cũng là nơi đau lòng của chúng , cũng còn tâm trí nào nữa. Ta quyết định, cả nhà chúng sẽ dời , rời khỏi Kiều Thủy Trấn.”

Lời Khương Tuệ Hòa dứt, đều kinh ngạc vui mừng. Mấy đứa trẻ thì cả, nương ở chúng ở đó. Tiểu Hoa càng mong rời nhanh chóng, thoát khỏi chốn thị phi .

Chỉ Vân Nhi và Phan An là chút khó xử. Hai quyến luyến , sắp sửa đến ngày thành . giờ Khương Tuệ Hòa dời cả nhà , đối với Vân Nhi mà , đột nhiên lâm thế tiến thoái lưỡng nan.

Khương Tuệ Hòa nỗi lo lắng của Vân Nhi, an ủi: “Con gái, con giờ cũng lớn, cũng tìm bến đỗ. Con thể chọn ở , cùng Phan An lập gia đình, nương trách con. Không cần khó xử.”

Ai ngờ Vân Nhi : “Nương, con nào nỡ rời xa . Mấy năm nay đều là nương chăm sóc con, giúp con tìm cuộc sống bình yên mong . Nếu nương và , con tự nhiên theo.”

Vân Nhi Phan An, chút áy náy : “Mặc dù đối với chân thành, cũng nguyện ý cùng , nhưng giờ sự việc đến nước , chỉ thể tạ với . Sau hãy tìm một cô gái khác thành .”

Vân Nhi một cách bình tĩnh, lóc khiến Phan An đau lòng.

Phan An , lập tức dậy: “Đây là lời gì , nàng chính là nương tử mà Phan An định. Nếu nàng gả cho , đời cũng nguyện ý cưới thêm ai. Chẳng chỉ là dời cả nhà ? Ta vốn là kẻ cô một , bốn bể là nhà. Các , sẽ theo đó thôi.”

Phan An nhẹ nhàng như mây trôi nước chảy, chút khó xử. Khương Tuệ Hòa thật sự tán thưởng nam tử , liên tục gật đầu. Vân Nhi càng cảm động đến rơi lệ như mưa, hận thể lập tức nhào lòng Phan An.

Mọi Phan An nguyện ý cùng, vấn đề cuối cùng cũng giải quyết.

Khương Tuệ Hòa thở phào nhẹ nhõm sắp xếp: “Nếu , chúng cũng coi như viên mãn. Mấy ngày tới, Phan An hãy mua hai cỗ xe bò, cần mặc cả, cứ việc mua. Đại Phúc và Nhị Phúc chạy một chuyến đến Ngọc Lan Sơn, gửi thư cho bà con dân làng, cùng với ông bà các con, để chút tiền bạc. Tiểu Hoa, Vân Nhi, các con hãy thu dọn những vật quý giá trong nhà, những thứ cồng kềnh thì đừng mang theo.”

Mỗi đều nhiệm vụ, ai nấy bắt đầu bận rộn.

Khương Tuệ Hòa thu hết d.ư.ợ.c liệu trong y quán của gian. Cùng với một dụng cụ xay thuốc, cũng đều thu gian. Rất nhanh, cả tiệm liền trở nên trống rỗng. Khương Tuệ Hòa dán cáo thị cửa tiệm, báo rằng tạm thời nghỉ ngơi.

“Nương, chúng dời ?”

“Đến Kinh thành, đưa Đại Phúc và Phan An ứng thí.”

Ngoài quan đạo Kiều Thủy Trấn, hai cỗ xe bò chậm rãi tiến bước, thẳng đường đến Kinh thành.

 

Loading...