Mang Không Gian Chạy Nạn, Mẹ Con Cùng Sinh Nhai - Chương 88
Cập nhật lúc: 2025-10-14 07:13:58
Lượt xem: 56
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Họ ở trong gian bảy tám ngày, đồng lòng hiệp lực thu hoạch hết hoa màu trong ruộng chất đầy kho, lúc mới khỏi gian tiếp tục lên đường.
Lúc ngoài, mưa tạnh.
Ánh dương nhàn nhạt đang xuyên qua tầng mây.
Mấy điều khiển xe ngựa men theo quan đạo một mạch tiến về phía , ròng rã cả ngày trời.
Trên đường gặp trạm dịch, Khương Tuệ Hòa hỏi thăm, mới , cách kinh thành đại khái còn một tháng rưỡi đường.
Lúc họ đang ở một địa giới tên là Giao Châu.
Nơi vô cùng hẻo lánh, địa thế phức tạp.
Trong núi nhiều sơn phỉ chiếm núi xưng vương.
Khương Tuệ Hòa dám mạo hiểm, liền dẫn , đưa cho quan coi giữ trạm dịch một ít bạc, ở đây một đêm.
Trạm dịch tổng cộng chỉ hai dịch quan coi giữ.
Trông tuổi tác cũng lớn lắm, nhiều nhất cũng chỉ ngoài ba mươi.
Bọn họ thấy Khương Tuệ Hòa hào phóng như , trực tiếp móc hai lạng bạc, mà chỉ ở một đêm, tự nhiên là mừng rỡ khôn xiết.
Một dịch quan gầy gò hậu viện dọn trống hai gian nhà, khi sắp xếp đơn giản, liền dẫn Khương Tuệ Hòa và nội viện trạm dịch.
Xe bò thì buộc ở máng ngựa bên cạnh.
Khương Tuệ Hòa lúc tinh bì lực tận, mấy đứa trẻ cũng đều ủ rũ.
Trong hậu viện tổng cộng năm sáu căn nhà nhỏ, chuyên để cho những qua đường mượn chỗ tá túc.
Phòng của họ ở góc trong cùng, dịch quan vị trí khá yên tĩnh.
Căn phòng mùi mốc khá nặng, trông như lâu lắm qua đường đến ở.
Họ cũng tính toán nhiều, chỉ với dịch quan, đại khái lúc hoàng hôn, chuẩn cho họ một ít thức ăn đơn giản là .
Dịch quan đáp lời xong, mang đến cho hai căn phòng một ít nước, đến nữa.
Kỳ thực đồ ăn thức uống trong gian đều .
Khương Tuệ Hòa để các con tự trải nghiệm sự gian khổ của chặng đường , tự nhiên thể việc gì cũng lấy từ trong gian .
Các con cũng hiểu chuyện, hề yêu cầu ăn những món ngon trong gian, cũng gian ngủ cho thoải mái hơn.
Khương Tuệ Hòa dẫn Tiểu Hoa, Vân Nhi ở trong một gian, Phan An, Đại Phúc và Nhị Phúc thì ở gian ngoài.
Dù nữ quyến tiện như , nếu chuyện gì, họ cũng thể trực tiếp ngoài ứng phó.
Cả nhà nghỉ ngơi đơn giản trong nhà một lát, bên ngoài trời hoàng hôn.
Dịch quan đến hậu viện, gọi ăn cơm.
Họ đến nhà ăn của trạm dịch, bàn bày bánh màn thầu, và mấy món rau xào đơn giản.
Trông cũng đến nỗi khó nuốt.
Mọi ăn uống đơn giản một chút, đó ai nấy về phòng.
Lúc trời dần tối.
Trong phòng chỉ một ngọn đèn dầu.
Khương Tuệ Hòa đèn cùng Tiểu Hoa, Vân Nhi trò chuyện chuyện nhà, từ lúc nào ngủ .
Ngoài cửa sổ dường như nổi gió, cành cây cào ngói mái tạo tiếng sột soạt.
Không qua bao lâu, Khương Tuệ Hòa đột nhiên một trận tiếng bước chân lạo xạo bên ngoài cửa tỉnh giấc.
Tiếng bước chân nhẹ, nhẹ, nhưng Khương Tuệ Hòa vẫn thấy rõ mồn một.
Lúc đèn dầu tắt.
Khương Tuệ Hòa mở mắt, đầu chằm chằm ô cửa sổ nhỏ của căn phòng.
Quả nhiên, một bóng đen sì đang lay động ánh trăng mờ ảo ở khung cửa sổ.
Ánh trăng quá yếu, rõ mặt.
bóng đội mũ, Khương Tuệ Hòa liếc mắt một cái liền nhận , đây là quan sai của trạm dịch.
Nàng ẩn ẩn một dự cảm chẳng lành, vội vàng dùng chân nhẹ nhàng đá đá Tiểu Hoa và Vân Nhi bên cạnh.
Hai đứa trẻ mơ màng tỉnh dậy, phát hiện mẫu đang dấu hiệu bảo chúng đừng chuyện.
Hai vội vàng bịt miệng, thuận theo ánh mắt của mẫu mà ngoài.
Bóng cửa sổ lay động một chút, đó chọc thủng giấy dán cửa sổ, bắt đầu thổi một loại khói sương trong phòng.
Khương Tuệ Hòa cần nghĩ cũng , đây là mê dược.
Nàng bảo Tiểu Hoa và Vân Nhi mau bịt miệng, đợi rời , liền lén mở cửa, gõ gõ cửa phòng bên cạnh nơi các con trai ở.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mang-khong-gian-chay-nan-me-con-cung-sinh-nhai/chuong-88.html.]
Bọn họ vẫn phản ứng.
Khương Tuệ Hòa vội vàng đẩy cửa , đó cho mỗi bọn họ uống một ngụm linh tuyền thủy.
Sau đó ba lượt tỉnh .
Khương Tuệ Hòa nhỏ với , quản sự của trạm dịch vấn đề, dùng mê d.ư.ợ.c cho bọn họ mê man, e rằng lát nữa sẽ đến trộm đồ, thậm chí g.i.ế.c .
Mấy bàn bạc xong, Phan An bảo Khương Tuệ Hòa dẫn Vân Nhi và Tiểu Hoa về phòng.
Chuyện để bọn họ xử lý.
Khương Tuệ Hòa tự nhiên là tin tưởng Phan An, liền dẫn Tiểu Hoa, Vân Nhi, nhẹ nhàng trở về phòng, cài then cửa từ bên trong, giả vờ ngủ trở giường.
Để đề phòng vạn nhất, Khương Tuệ Hòa lấy một thanh đao từ trong gian, đặt bên cạnh.
Ước chừng qua một chén công phu, bên ngoài truyền đến một trận tiếng chuyện.
"Các ngươi cứ yên tâm , mấy bây giờ e rằng còn mê man hơn cả heo c.h.ế.t.
Mê d.ư.ợ.c của bao giờ thất bại.
Những năm , qua đường dùng mê d.ư.ợ.c mê man năm trăm cũng ba trăm.
Chẳng qua hôm nay vận khí , còn ba mỹ nhân.
Lát nữa các ngươi tự chọn, chơi xong nhớ thanh toán cho , năm lạng bạc một ."
"Được , sẽ thiếu phần ngươi .
Mấy tên nam nhân thì ?"
"Còn gì nữa, trực tiếp g.i.ế.c ném xuống sông phía cho nước cuốn trôi, nếu mai mà tỉnh dậy thì khó mà xử lý."
"Được ."
Nghe giọng, bên ngoài ít nhất bốn năm .
Dịch quan của trạm dịch hẳn là vì chỉ trông coi trạm dịch mà thu nhập ít ỏi, dứt khoát cái nghề g.i.ế.c cướp của kiêm thêm dẫn mối.
Trong lòng Khương Tuệ Hòa trăm mối cảm xúc lẫn lộn, thế giới rộng lớn , còn bao nhiêu góc khuất mà những dân thường như họ .
Lương tâm của những kẻ còn.
Khương Tuệ Hòa trong lòng bất lực, cũng triệt để nổi lên sát tâm với những kẻ .
Chẳng bao lâu, liền thấy một trận tiếng bước chân lộn xộn, về phía phòng của các nàng.
Khương Tuệ Hòa giấu Vân Nhi và Tiểu Hoa trong gian.
Còn thì dậy nấp cánh cửa.
Cánh cửa kẽo kẹt, đang tìm cách mở cửa.
Khương Tuệ Hòa nín thở, hai tay nắm chặt đao, ánh mắt c.h.ế.t chóc chằm chằm then cửa.
Bên ngoài dùng d.a.o găm nhỏ cạy mở then cửa.
Cánh cửa mở một khe hở, một bàn tay đen sì đưa nắm lấy cửa tiên, một chân bước .
Khương Tuệ Hòa vung đao trong tay, dùng hết sức lực, c.h.é.m xuống cái chân .
Ai da...
Chân của lão!
Khương Tuệ Hòa , cái chân cứng rắn Khương Tuệ Hòa trực tiếp c.h.é.m đứt từ đầu gối.
Ngoài cửa tiếng vật gì đó ngã xuống, giãy giụa.
Đồng thời, trong căn phòng bên cạnh cũng truyền đến từng tiếng kêu t.h.ả.m thiết.
Chắc hẳn hung thủ xông phòng sát hại con trai nàng giờ đây bắt.
Khương Tuệ Hòa lấy bấc đèn châm lửa thắp sáng đèn dầu, đẩy cửa phòng .
Trên mặt đất là một cái chân cụt và một vũng m.á.u tươi.
Một nam nhân đang lăn lộn mặt đất bên ngoài cửa phòng Khương Tuệ Hòa, hẳn là đau đớn vô cùng.
Khương Tuệ Hòa lớn tiếng gọi Đại Phúc.
Đại Phúc lập tức đáp lời: “Nương, cứ yên tâm, chúng con đều . Nương khỏe ạ?”
“Nương . Đã bắt hết ?”
“Đã bắt .”
Trong căn phòng bên cạnh cũng sáng đèn dầu.
Khương Tuệ Hòa bước tới , mặt đất hai nam nhân, mặt mũi dính đầy máu, vẻ mặt hung tợn đang xổm cạnh .
Bên cạnh là Phan An, Đại Phúc, Nhị Phúc, mỗi cầm một cây gậy gỗ, vẻ mặt hớn hở.