Sáng sớm ngày hôm , Vạn Thiên Thiên ngủ đến khi mặt trời  lên cao ba sào, nàng mở mắt , đập  mắt là dung nhan  tuấn của Tần Hạo. Nghĩ đến  chuyện đêm qua, mặt nàng lập tức đỏ bừng, vội vàng rụt đầu  trong chăn. Tiếng  đầy từ tính của Tần Hạo truyền  trong chăn, Vạn Thiên Thiên tức giận liền vén phăng chăn, đắp trùm Tần Hạo  trong,  nàng nhào lên đè chặt cái chăn. Vạn Thiên Thiên thẹn quá hóa giận : “Còn  nữa ? Ta xem  còn dám  thành thật nữa !” Một lát , Vạn Thiên Thiên cảm thấy   chút phản ứng nào, lòng nàng giật ,  lẽ   nàng  úp ngất   ? Vạn Thiên Thiên vội vàng vén đầu chăn lên, lộ  khuôn mặt  ngây ngô của Tần Hạo. Nàng : “Sao    gì?” Tần Hạo: “Vi phu tùy nương tử xử trí, nương tử  thế nào cũng , đừng giận nữa nhé?” Vạn Thiên Thiên… Nhìn thấy trong mắt Tần Hạo tràn đầy nhu tình mật ý, trong lòng nàng cũng ngọt ngào. Vạn Thiên Thiên  kìm  cúi  xuống hung hăng hôn một cái lên môi Tần Hạo,  hùng hổ : “Hừ! Nhớ kỹ,  là nam nhân của Vạn Thiên Thiên! Chàng chỉ  thể là nam nhân của Vạn Thiên Thiên  thôi! Chàng mà dám  núi  trông núi nọ, hừ! Ta sẽ đ.á.n.h , đ.á.n.h đến mức cha ruột của  cũng  nhận   nữa!” Tần Hạo  tiểu thê tử của  cưỡng hôn, còn  uy h.i.ế.p nữa! Vậy mà trong lòng   vô cùng hưởng thụ! Cảm giác  độc chiếm  thật  tồi chút nào!
Hai Phu thê đùa giỡn đủ  thì  dậy, Đại Bảo Tiểu Bảo đang  Cao Thăng đẩy xe nôi dạo quanh khắp sân. Tiểu Ngư canh chừng gần đó, thỉnh thoảng  chạy tới lau nước dãi cho Đại Bảo Tiểu Bảo, đắp  chăn. Tần Hạo nắm tay Vạn Thiên Thiên  chính sảnh, hai Phu thê bắt đầu dùng bữa sáng. Tần Hạo : “Thiên Thiên, lát nữa dùng cơm xong nàng nghỉ ngơi một chút,   ngoài thành sắp xếp. Bên ngoài thành  gần một vạn  đang đóng quân ở đó,  sẽ đến xem xét. Chiều nay,   đưa nàng đến xem ruộng đất của Đậu Dũng. Nếu nàng thấy  thể thu hoạch  ,  sẽ phái  gặt hái. Đậu Dũng là kẻ trồng ruộng cho triều đình, việc chúng  thu hoạch lương thực nộp lên quốc khố cũng là hợp tình hợp lý!” Vạn Thiên Thiên: “Được! Phu quân,   , lát nữa  sẽ chuẩn  một chút,   mang theo liềm và dụng cụ .” Tần Hạo: “Được, giữa trưa  sẽ về. Thiên Thiên, nàng đợi  về dùng bữa trưa nhé?” Vạn Thiên Thiên: “Được,  đợi  về dùng cơm,  cần vội vàng !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mang-khong-gian-ta-dua-vao-trong-trot-buon-ban-nuoi-mot-pho-ma-an-bam/chuong-84.html.]
Sau bữa cơm, Tần Hạo dẫn theo Cao Thăng   việc. Vạn Thiên Thiên đẩy xe của lũ trẻ dạo quanh trong sân, nàng hát cho Đại Bảo Tiểu Bảo : “Mặt trời  trời sáng chói, hoa  với , chim nhỏ hót sớm sớm sớm…” Đại Phúc bước  sân, thấy phu nhân đang dỗ trẻ, còn hát hò vui vẻ, tâm trạng Đại Phúc cũng  hẳn lên. Đại Phúc: “Phu nhân, ngoài cổng phủ   tự xưng là phu nhân Vương gia trong thành  gặp, …   gặp tướng quân, tướng quân   nhà thì  gặp phu nhân.” Trực giác của Vạn Thiên Thiên mách bảo vị Vương phu nhân  là kẻ đến gây sự! Vạn Thiên Thiên xưa nay   là  sợ phiền phức, nàng  ngọt ngào : “Vậy thì mời nàng  đến đại sảnh tiếp khách uống  ,  sắp xếp xong Đại Bảo Tiểu Bảo sẽ qua gặp nàng .”
Gà Mái Leo Núi
Vạn Thiên Thiên trở về phòng,  một bộ váy tiên nữ màu tím cùng tông với hồ phục màu tím sẫm Tần Hạo mặc hôm nay, tôn lên làn da nàng trắng nõn nà, ngũ quan diễm lệ, cả  nàng trông thoát tục như một Huyền Nữ Cửu Thiên. Vạn Thiên Thiên chậm rãi bước  phòng khách, Uông thị và Vương thị, vợ của Đậu Dũng, đang   chuyện ở đó. Uông thị: “Thúy Liên nhà   thích ăn cháo yến sào, làn da của con bé  là nhờ ăn yến sào đấy, …” Uông thị thấy Vạn Thiên Thiên như tiên nữ bước , lời khoác lác của nàng  lập tức ngừng bặt! Uông thị và tiểu cô tử của ,  Vạn Thiên Thiên chầm chậm bước , đều ngây  như tượng gỗ! Chẳng lẽ… chẳng lẽ đây chính là Tần phu nhân ư? Vạn Thiên Thiên  xuống vị trí chủ tọa, nàng  : “Hai vị phu nhân khỏe , tướng quân nhà    ở nhà,   hai vị phu nhân tìm tướng quân nhà   việc gì?” Trong lòng Uông thị tức khắc dấy lên sóng to gió lớn, vị Tần phu nhân  xem   hề đơn giản! Chàng rể  của nữ nhi e rằng  dễ bề nắm giữ… Vương thị  thấy liền hiểu ngay trong lòng, e rằng kế hoạch của tẩu tử   đổ bể ! Vương thị  : “Ôi chao! Tần phu nhân quả là quốc sắc thiên hương, cùng Tần tướng quân đúng là trai tài gái sắc, trời sinh một đôi mà! Ôi chao! Thật thất lễ, Tần phu nhân ,  quên mất  giới thiệu ,  là Vương thị, vợ của Sĩ nông viên ngoại Đậu Dũng, còn vị  là tẩu tử bên nhà  đẻ của , Uông thị. Hehehe, chúng    gia quyến của Tần tướng quân  đến Bình Nguyên phủ, nên   tới phủ mời Tần phu nhân, ngày mai cùng tham gia hội mùa ở Bình Nguyên phủ. Bình Nguyên phủ chúng  là vùng sản xuất lương thực trọng yếu của Đại Tần, nên mỗi năm đều đặc biệt coi trọng hội mùa.” Uông thị cũng  lấy  tinh thần, nàng   như   : “À… đúng ! Hội mùa do Tri phủ đại nhân đích  chủ trì, đến lúc đó còn  biểu diễn múa lân, thi kéo co, nữ tử còn  thi đá cầu nữa đấy! Tần phu nhân, xin hãy nể mặt tham gia hội mùa của Bình Nguyên phủ chúng  nhé!” Vạn Thiên Thiên    hứng thú, nàng mỉm  : “Tuyệt quá! Thiên Thiên xin cảm ơn lời mời chân thành của hai vị phu nhân,  và tướng quân ngày mai nhất định sẽ đúng giờ tham gia hội mùa, Phu thê  thật sự vô cùng vinh hạnh!” Uông thị và Vương thị đều  thấy tận mặt Tần phu nhân, cũng   xong chuyện hội mùa liền vội vàng cáo từ rời khỏi Tần phủ. Vương thị  đầu  cánh cổng Tần phủ : “Tẩu tử,  thấy Tần phu nhân quả là   hề đơn giản, nàng   chỉ  đến kinh tâm động phách, theo quản sự của Tần phủ , nàng  còn sinh  một đôi long phượng thai,  Tần Hạo    thể dễ dàng bỏ nàng, cưới Thúy Liên của nhà  chứ!” Uông thị cũng lộ vẻ khó xử, Uông thị: “Ngàn tính vạn tính cũng  ngờ tới, nguyên phối   là   đến thế .  vì Thúy Liên, chúng  vẫn  cố gắng tranh giành một phen chứ!”